← Quay lại trang sách

Chương 1022 Hội nghị Thiên Tôn (1)

Nghe nói như vậy, Trần Đạo Huyền không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Độ lôi kiếp năm lần liên tiếp, gần như cũng đến cực hạn của hắn.

Mặc dù Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh có thể nhanh chóng khôi phục thần hồn, nhưng uy lực của lôi kiếp thứ năm quá khủng bố, mỗi một luồng lôi đình đều có thể tổn hại hơn ba thành thần hồn của hắn.

Chỉ cần một kích là có thể làm cho thần hồn của hắn trọng thương, hai luồng lôi đình liền có thể làm cho hắn trọng thương sắp chết.

Lôi kiếp thứ năm lại khủng bố như vậy, đợi đến hắn độ lôi kiếp thứ sáu, chẳng phải một kích là có thể làm cho thần hồn hắn bị thương hơn năm thành?

Đến lúc đó, hắn ngất xỉu, ngay cả cơ hội để Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh phục hồi cũng không có.

Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền tự nhiên không dám mạo hiểm nữa.

Mặc dù hắn không biết Thí Đế thiên tôn năm đó làm sao liên tục vượt qua năm lần lôi kiếp, nhưng Trần Đạo Huyền biết, trên thực tế hắn tích lũy ở Tạo Vật cảnh cũng không thâm hậu.

Hắn có thể liên tục vượt qua năm lần lôi kiếp, toàn bộ dựa vào hai lá bài tẩy Tử Lôi Thiên Hỏa cùng Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh.

Đương nhiên, Trần Đạo Huyền còn có một lá bài tẩy mạnh hơn —— Liệt Tinh Thuật.

Nhưng thi triển Liệt Tinh Thuật cần Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ, thuật này rất có thể sẽ xung đột với lôi kiếp.

Hơn nữa, liên tục vượt qua năm lần lôi kiếp, hắn cũng coi như là đuổi kịp kỷ lục đệ nhất Thiên Tôn của nhân tộc.

Trần Đạo Huyền có thể dự đoán được, hành vi hiện tại của hắn sẽ tạo thành bao nhiêu chấn động cho ngoại giới, điều này không thể nghi ngờ là trái ngược với lời Ngũ Hà thiên tôn nói làm việc khiêm tốn.

Bất quá Trần Đạo Huyền cũng không có quá mức lo lắng.

Theo lời Ngũ Hà thiên tôn nói, chờ thực lực của hắn đạt tới cấp độ Ngân Dực Thiên Tôn, cũng không cần lo lắng nữa.

Nhưng hắn lại không biết, thực lực chân thật của Trần Đạo Huyền sớm đã không thua gì Ngân Dực Thiên Tôn.

.......

Trên đỉnh Thiên Tôn sơn.

Ngũ Hà thiên tôn hơi phun ra một ngụm trọc khí:

- Kết thúc rồi?

- Kết thúc.

Cổ Kiếm thiên tôn vui mừng nhướng lông mày.

Ngũ Hà thiên tôn nghe ra ý vui sướng trong lời nói của lão hữu, cũng cười nói:

- Đây chính là đại hỉ sự hiếm thấy trong mấy chục vạn năm của nhân tộc ta, Cổ Kiếm, ngươi nói nên bồi dưỡng hắn như thế nào đây?

- Đương nhiên là phải bồi dưỡng thật tốt,

Cổ Kiếm thiên tôn suy nghĩ một chút:

- Lát nữa ta sẽ triệu tập hội nghị Thiên Tôn, cùng nhau thương thảo việc này.

- Hội nghị Thiên Tôn!

Ngũ Hà thiên tôn hơi cả kinh:

- Vì một vị ngũ kiếp Thiên Tôn mà triệu tập hội nghị Thiên Tôn, có phải quá hay không...

Cổ Kiếm thiên tôn khoát tay áo:

- Ngũ Hà, ngươi không cần lo lắng ngoại giới chỉ trích, bọn họ ai muốn đạt được loại đãi ngộ này, thì cũng đi độ năm lần lôi kiếp liên tục là được!

Nghe vậy.

Ngũ Hà thiên tôn đầu tiên là sửng sốt, chợt cười to:

- Ha ha, lời này cực kỳ đúng!

Cách đó không xa.

Nhiễm Linh Tịch thấy Trần Đạo Huyền liên tục vượt qua năm lôi kiếp, cao hứng thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

- Lạc Li tỷ tỷ, tỷ có thấy không? Hắn lại liên tiếp vượt qua năm cái lôi kiếp! Thật không thể tin được!

Nhìn bộ dáng hưng phấn không thôi của Nhiễm Linh Tịch, trái tim Lạc Li vẫn luôn luôn nâng lên rốt cục buông xuống.

So với người ngoài quan tâm đến những thành tựu mà Trần Đạo Huyền đạt được, cũng chỉ có một mình Lạc Li mới chân chính quan tâm đến sự an nguy của Trần Đạo Huyền.

Lúc này, Lạc Li thấy Trần Đạo Huyền rốt cục bình an vượt qua lôi kiếp, vui mừng ngược lại là thứ yếu, không còn lo lắng mới là cảm thụ lớn nhất của Lạc Li lúc này.

- Tất cả đều phải cảm tạ Ngũ Hà thiên tôn dốc sức bồi dưỡng phu quân ta.

Lạc Li cười nói với Nhiễm Linh Tịch.

Nghe nói như vậy, sắc mặt Nhiễm Linh Tịch càng vui sướng hơn.

Đối với nhân tộc mà nói, mỗi một tòa tiên thành trên chiến trường vực ngoại, vừa là chiến trường của tu sĩ nhân tộc, cũng là trường thi tuyển chọn hậu bối ưu tú của các Thiên Tôn.

Trần Đạo Huyền chính là được Ngũ Hà thiên tôn chọn trúng, đưa đến Thiên Tôn phủ bồi dưỡng như vậy.

Chẳng qua, lúc trước Ngũ Hà thiên tôn lựa chọn Trần Đạo Huyền, cũng không phải nhìn trúng thiên tư của hắn. Mà là nể mặt hắn lập công huân bất hủ cho Dao Quang thành.

Ai biết được, đánh bậy đánh bạ đụng phải, Ngũ Hà thiên tôn lại chọn được một kỳ tài tuyệt thế.

❖ ❖ ❖

Trong lôi hải.

Trần Đạo Huyền nhìn các chủ Truyền Bảo các mặc một thân hắc bào trước mặt, hỏi:

- Tiền bối, đại lễ ngài nói, không biết là ám chỉ cái gì?

Thấy bộ dáng vội vàng của Trần Đạo Huyền, trên mặt các chủ Truyền Bảo các mang theo ý cười như có như không, nói:

- Ngươi không phải nói không cần đại lễ của lão phu, chỉ cần học tập phương pháp luyện chế tiên khí cùng lão phu sao?

- Cái này...

Vẻ mặt Trần Đạo Huyền xấu hổ.

Các chủ Truyền Bảo các thấy Trần Đạo Huyền quẫn bách, vuốt râu mà cười nói:

- Yên tâm, sẽ dạy ngươi phương pháp luyện chế tiên khí, lão phu hứa hẹn đại lễ cho ngươi, cũng sẽ tặng ngươi, chỉ là...

Trần Đạo Huyền lẳng lặng nhìn hắn.

Các chủ Truyền Bảo các tiếp tục nói:

- Bất quá việc này phải qua hội nghị Thiên Tôn thảo luận mới được.

- Hội nghị Thiên Tôn?

Trong lòng Trần Đạo Huyền hơi cả kinh.

Dù cho là tu sĩ Phượng Vẫn giới, Trần Đạo Huyền cũng nghe nói qua danh tiếng hội nghị Thiên Tôn.

Hội nghị này có thể nói là hội nghị cao nhất quyết định đại sự của nhân tộc, tu vi của những người tham dự thấp nhất đều phải là cấp độ đạo quân Tạo Vật cảnh.

Đương nhiên, với tu vi của Trần Đạo Huyền lúc này, tham gia hội nghị Thiên Tôn là dư dả.

Bất quá nói người tham dự hội nghị Thiên Tôn chỉ cần cấp độ đạo quân Tạo Vật cảnh, nhưng chân chính có tư cách nói chuyện ở hội nghị Thiên Tôn, nhất định phải là Thiên Tôn cao giai mới được.

Nói cách khác, Thiên Tôn trung giai, đê giai còn lại cùng với đạo quân Tạo Vật cảnh đều là làm nền.

Bất quá, đạo quân Tạo Vật cảnh làm Thiên Tôn nhân tộc dự bị, Thiên Tôn đê trung giai là cường giả đứng đầu nhân tộc, bọn họ phải biết được tình hình của nhân tộc trước tiên.

Như thế, tu sĩ nhân tộc mới có thể hợp lực cùng kháng giới yêu.

Nếu không nhân tộc ngay cả nội bộ cũng không đoàn kết tốt, đừng nói gì tới đối kháng giới yêu.

- Được rồi, chúng ta ra ngoài trước đi, ngươi độ kiếp ở đây lâu như vậy, ta đoán bên ngoài đã nháo loạn sắp lật trời rồi.

Nghe nói như vậy, Trần Đạo Huyền gật gật đầu:

- Đã như vậy, vãn bối cáo lui trước.

- Đi đi.

Các chủ Truyền Bảo các phất phất tay.

Trần Đạo Huyền cũng chắp tay với hắn, liền hóa thành một đạo độn quang, bay ra ngoài lôi hải.

Bay ra khỏi lôi hải.

Trần Đạo Huyền trước hết chạy tới trước mặt Ngũ Hà thiên tôn, chắp tay hành lễ với đối phương cùng Cổ Kiếm thiên tôn nói:

- Gặp qua Ngũ Hà thiên tôn, Cổ Kiếm thiên tôn!

Ngũ Hà thiên tôn nhìn thấy Trần Đạo Huyền, vẻ mừng rỡ trên mặt không ức chế được.

Phải biết rằng, đây chính là thiên kiêu nhân tộc do chính hắn chọn ra, hắn chẳng phải là có vinh quang sao.

Cổ Kiếm thiên tôn cười, khoát khoát tay áo:

- Trần đạo hữu không cần khách khí, hiện giờ ngươi cũng là Thiên Tôn nhân tộc, trực tiếp xưng hô ta bằng đạo hiệu Cổ Hà là được rồi. Lại nói tiếp, Trần đạo hữu ngươi còn chưa đặt cho mình một đạo hiệu đi?

- Đặt cho mình một đạo hiệu?

Trần Đạo Huyền ngẩn người.

Thấy Trần Đạo Huyền dường như không biết gì về việc này, Cổ Kiếm thiên tôn cười giải thích:

- Đạo hiệu của Thiên Tôn nhân tộc ta, thay vì gọi là đạo hiệu, không bằng xưng là biệt hiệu, tôn hào! Giống như Ngũ Hà, đạo hiệu này của hắn chính là có liên quan đến công pháp của hắn, mà đạo hiệu Cổ Kiếm của ta là có liên quan đến tiên khí của ta.

Nghe vậy, Trần Đạo Huyền bất giác liếc mắt nhìn tiên kiếm được Cổ Kiếm thiên tôn mang trên lưng.

- Tất nhiên, một số người khác có biệt danh có liên quan đến tên tuổi mà họ xông xáo, ví dụ, Thí Đế.