Chương 178 Ngươi có thể không tin nhưng không đại biểu là ta không có
“Từ từ!”
Khi Lãnh Cửu Long xem xét đến bên trong Thiên Cấp lô đỉnh, hắn ngạc nhiên phát hiện bên trong còn có một ít nước trong, điều này khiến cho hắn lập tức khó hiểu.
Một cái lò luyện đan hàng năm đều bị ngọn lửa đốt cháy, tại sao bên trong lại có nước?
“Vô Phong, tại sao trong này lại có nước?”
Mang theo sự khó hiểu, Lãnh Cửu Long trực tiếp nhìn về phía Lãnh Vô Phong dò hỏi.
“Có thể là do ta không rửa sạch sẽ, lúc trước ta vẫn luôn ném Thiên Cấp lô đỉnh này làm lu đựng nước ở trong sân.”
Dù sao lát nữa cũng muốn ngả bài, Lãnh Vô Phong cũng không chuẩn bị giấu giếm gì thêm.
Thiên Cấp lô đỉnh làm lu nước?
Nghe thế, Lãnh Cửu Long tức giận thổi phồng râu, mẹ nó, đây là chuyện con người có thể làm ra được sao?
“Vô Phong, ngươi thay đổi!”
Trừng!
Nghe được lời này, Lãnh Vô Phong ngạc nhiên trợn to mắt, kinh hãi nói: “Gia gia, nhanh như vậy mà ngài đã phát hiện ta đổi thành nghề đầu bếp rồi sao?”
“Ngươi ở tông môn kia đã bao lâu?”
“Một tháng vẫn là hai tháng?”
“Trước kia ngươi thành thật lương thiện, tại sao hiện tại lại biến thành kiêu ngạo như thế, hiện tại dám dùng lô đỉnh làm lu đựng nước, rốt cuộc là ai cho ngươi dũng khí!”
Hô!
Nghe được những lời răn dạy của Lãnh Cửu Long, Lãnh Vô Phong mới thở phào nhẹ nhõm.
“Gia gia, lần này ta đem lô đỉnh đến đây chính là chuẩn bị đưa cho ngài.”
Trước đó Lãnh Vô Phong cũng đã hỏi qua Diệp Phong, sau khi được sự cho phép của Diệp Phong, Lãnh Vô Phong mới mang theo Thiên Cấp lô đỉnh lại đây.
“Tuy rằng ta không biết ai đã cho ngươi dũng khí khiến ngươi kiêu ngạo như vậy, nhưng cũng may hiếu tâm của ngươi vẫn còn.”
Nói xong, Lãnh Cửu Long liền không hề để ý đến Lãnh Vô Phong, mang theo nụ cười ngây ngô lần nữa xem xét Thiên Cấp lô đỉnh.
“Đây chính là Thiên Cấp lô đỉnh a, toàn bộ Huyền Thiên Đại Lục cũng chỉ có bốn cái, trong đó có một cái biến mất theo lão bất tử Tiêu Trần kia.”
Nhìn Thiên Cấp lô đỉnh ở trước mắt, Lãnh Cửu Long cũng không khỏi nhớ lại 200 năm trước chính mình đã vô số lần đau khổ cầu xin Tiêu Trần, chẳng sợ trả giá hết thảy chỉ vì có thể đổi được lô đỉnh, nhưng ai mà ngờ, thứ đồ vật suốt đời mong muốn lại mơ hồ đạt được ngay lúc này.
“Tiêu Trần?”
“Gia gia, ngươi nói Tiêu Trần kia có phải là một cường giả hồn tu không?”
Nghe gia gia tự mình lầm bầm lầu bầu, Lãnh Vô Phong cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên lên tiếng hỏi.