← Quay lại trang sách

Chương 215 Rượu ngon này của ngươi đã bao nhiêu niên đại?

Trong phòng cho khách ở tửu lầu.

“Ngươi muốn Thiên Đạo Lệnh trong tay ta?”

“Tiểu tử, đừng nói ta khinh thường ngươi, ngươi mua nổi sao?”

Đại hán đầu trọc nhìn Diệp Phong hứng thú hỏi.

“Ngươi thực thích uống rượu?”

Hả?

Thay vì trả lời câu hỏi của chính mình, hắn lại hỏi một vấn đề như vậy, như thế lại làm đại hán đầu trọc sửng sốt trong chốc lát.

“Ta là một hòa thượng yêu rượu thịt, rượu thịt đã xuyên qua ruột, Phật Tổ lưu ở trong lòng!”

“Ngươi nói ta có thích uống rượu hay không?”

Đại hán đầu trọc nhếch miệng cười, đây cũng là câu hỏi theo hình thức trả lời Diệp Phong.

“Chỗ ta có rượu, ngươi có chuyện xưa không?”

Nói xong, Diệp Phong liền lấy ra một bình Vạn Thảo Quỳnh Tương Dịch bỏ trên bàn, sau đó lại lấy ra hai cái chén rượu, trực tiếp rót rượu đầy chén.

Đặng đặng đặng!

Nhưng mà, khi tên đại hán đầu trọc ngửi được mùi rượu này, sắc mặt hắn trở nên hoảng sợ rồi liên tiếp lùi lại mấy bước, chỉ vào Diệp Phong nói: “Ngươi, ngươi muốn hại ta?”

Ngọa tào?

Tên đầu trọc này thế nhưng biết hàng?

Nhìn thấy phản ứng của gã đại hán đầu trọc, Diệp Phong cũng rất kinh ngạc!

Vốn dĩ hắn nghĩ quăng nát mấy bình rượu ngon kích thích đối phương, để đối phương uống là chuyện nhất định không có khả năng, rốt cuộc khi uống thứ rượu này xong, sau này cho dù uống rượu ngon khác cũng đã đần độn vô vị.

“Ngươi biết rượu này?”

Diệp Phong nhìn về phía đại hán đầu trọc ngạc nhiên hỏi.

“Vạn Thảo Quỳnh Tương Dịch!”

“Rượu này có thể nói là đại khủng bố ở trong Thiên Đạo Thành!”

“Không biết có bao nhiêu người nghiện rượu bỏ rượu vì nó!”

Nhìn Diệp Phong giống như không biết gì, đại hán đầu trọc lúc này mới thả lỏng cảnh giác ra tiếng giải thích.

“Ngươi đã uống qua rượu này chưa?”

Đột nhiên nghĩ tới cái gì, đại hán đầu trọc nhìn Diệp Phong tò mò hỏi.

“Uống qua.”

Ai!

Nghe Diệp Phong trả lời, đại hán đầu trọc cũng thở dài, sau đó nhìn Diệp Phong nói: “Phế đi, tiểu tử ngươi xem như đã phế đi, đời này ngươi xem như vô duyên cùng rượu.”

“Vạn Thảo Quỳnh Tương Dịch này tuy rằng hương thuần, nhưng nó lại có một hậu quả đáng sợ, đó chính là sau khi uống qua rượu này, về sau uống lại rượu khác đều sẽ đần độn vô vị, toàn bộ đầu óc đều sẽ là loại rượu này!”

“Chẳng qua, hậu quả này không phải là không thể thay đổi. Tùy thuộc vào Vạn Thảo Quỳnh Tương Dịch bao nhiêu năm, thời gian của hậu quả này khác nhau, nó cũng không phải là vĩnh viễn."

Nga!

Nghe thế, Diệp Phong lộ ra một chút kinh ngạc, bởi vì hắn thực sự không biết chuyện này, trong phần giới thiệu của hệ thống về loại rượu Vạn Thảo Quỳnh Tương Dịch này cũng không có thông tin gì, chỉ nói rằng sau khi uống nó sẽ nghiện rượu như mạng, uống những loại rượu khác sẽ đần độn vô vị, hắn cũng không biết hậu quả này còn có giới hạn về thời gian.

“Hệ thống, gã hòa thượng này nói là thật hay giả?”

Để xác nhận tình huống này, Diệp Phong cũng trực tiếp hỏi hệ thống.

“Đinh! Đối phương nói là sự thật, sau khi uống loại rượu này sẽ có hiệu quả là một phần mười năm phủ bụi, lấy một bình làm tiêu chuẩn, mỗi khi uống thêm một bình, thời gian hiệu quả sẽ tăng thêm một phần mười nằm phủ bụi!”

Một phần mười?

Nói cách khác, sau khi hắn uống Vạn Thảo Quỳnh Tương Dịch một vạn năm, chỉ cần có thể nhịn qua một ngàn năm thì sẽ không có việc gì?

Nhưng nếu trực tiếp uống mười bình, vậy thì phải chịu đựng một vạn năm, uống một trăm bình thì phải chịu đựng mười vạn năm!

“Đúng rồi, Vạn Thảo Quỳnh Tương Dịch này của ngươi đã bao nhiêu năm?”

Đại hán đầu trọc lúc này đột nhiên nghĩ tới cái gì, nhìn về phía Diệp Phong tò mò hỏi.

“Mười… Không đúng, một……”

Diệp Phong còn chưa kịp nói xong, hai mắt của đại hán đầu trọc đột nhiên sáng lên, cầm chén rượu đầy trên bàn lên uống cạn!

Sau khi uống xong, trên mặt lập tức hiện lên vẻ cực kỳ hưởng thụ.

“Chẳng trách có rất nhiều người si rượu ở Thiên Đạo Thành biết rõ sự khủng bố của loại rượu này như vậy, nhưng vẫn cứ không màng tất cả muốn uống một ly!”

“Ta uống rượu nhiều năm như vậy, nguyện xưng loại rượu này là mạnh nhất!”

Nói đến đây, đại hán đầu trọc tiếp tục cười nói: “Hơn nữa, loại rượu phủ đầy bụi mười năm này khiến cho ta si mê như thế, cho dù chịu tội một năm cũng đáng!”

Cái gì mười năm?

Ta muốn nói đó là mười vạn năm, kết quả bỗng nhiên ý thức được mình nói sai, đang muốn sửa miệng nói một vạn năm, tay ngươi sao lại nhanh như vậy, miệng ngươi sao lại thèm như vậy?

“Tiểu huynh đệ, rượu này rất kỳ quái, lấy một bình làm tiêu chuẩn, dù sao ta cũng phải chịu tội một năm, có thể để ta uống nhiều hai ly được không?”

“Ngươi yên tâm, ta cũng không phải là người thích lợi dụng người khác, khối Thiên Đạo Lệnh này đổi lấy rượu, như thế nào?”

Nhìn một bình Vạn Thảo Quỳnh Tương Dịch trên bàn, gã đại hán đầu trọc cũng vội vàng lấy ra Thiên Đạo Lệnh, hắn hiện tại thật sự muốn uống thêm hai ngụm!

“Uống đi!”

Việc đã đến nước này, Diệp Phong cũng là bất đắc dĩ nở nụ cười khổ, vốn dĩ định quăng nát mấy bình kích thích đối phương, nhưng ai ngờ lại phát triển thành thế này.

Rầm! Rầm!

Liên tiếp uống thêm hai chén rượu, rượu hòa thượng lúc này mới nhìn về phía Diệp Phong hỏi: “Đúng rồi, ngươi vừa muốn nói một cái gì?”

Nghĩ đến lúc trước chính mình ngắt lời Diệp Phong nói, rượu hòa thượng cũng là tò mò dò hỏi.

“Cái kia…lúc trước ta nói sai rồi, rượu này không phải là mười năm.”

Diệp Phong có chút quái dị nhìn rượu hòa thượng giải thích.

???

Không phải mười năm?

Vậy thì số một phía sau, kỳ thật là bao nhiêu năm?

Nghĩ như vậy, trong lòng rượu hòa thượng đột nhiên hoảng hốt!

“Một năm?”

Nhìn thấy Diệp Phong lắc đầu, rượu hòa thượng sắc mặt lập tức trở nên khó coi, gian nan tiếp tục hỏi: “Đó là một trăm năm?”

Ngươi không cần lắc đầu a!

Ngươi lắc đầu lòng ta thêm thình thịch a!

Nhìn thấy Diệp Phong lại lần nữa lắc đầu, tâm tình của rượu hòa thượng đóng băng rồi!

“Một ngàn năm!”

“Ta thế nhưng uống Vạn Thảo Quỳnh Tương Dịch một ngàn năm, ta ước chừng cần phải thừa nhận sự tra tấn thống khổ của trăm năm không rượu, ta muốn nứt ra rồi!”