← Quay lại trang sách

Chương 227 Tông môn không thể một ngày không có chủ, mau trở về

Không biết qua bao lâu, khi trên đất không còn cái Không Gian Truyền Tống Môn nào, đám người đã rời khỏi đây bắt đầu dùng cái Không Gian Truyền Tống Môn cuối cùng từ các nơi trở lại.

"Làm sao bây giờ?"

"Ta không muốn rời khỏi đây!"

"Nhưng trong tay còn có một cái Không Gian Truyền Tống Môn dự bị, xem ra lần này không có cơ hội rồi."

Ngay lúc Lạc Thiên Hình tỏ vẻ mất mát chuẩn bị kích hoạt cái Không Gian Truyền Tống Môn dự bị trong tay thì hai khe hở không gian xuất hiện, tiếng cười to của Lạc Vô Danh từ bên trong vọng ra.

"Ha ha ha!"

"Vừa khéo dùng hết cái Không Gian Truyền Tống Môn cuối cùng, không phải là ta cố ý không muốn trở về tông môn, nhưng mà trong tay không còn Không Gian Truyền Tống Môn, ta cũng hết cách!"

Rất nhanh, Lạc Vô Danh cười to đi từ trong vết nứt không gian ra, mà Lạc Thiên Tuyết cũng từ trong một cái khe hở không gian khác đi ra.

???

Nhưng mà khi Lạc Vô Danh và Lạc Thiên Hình thấy nhau, hai người đều choáng váng, vẫn luôn tiêu hao Không Gian Truyền Tống Môn, hai người bọn họ lại không gặp nhau được một lần nào, mỗi một lần đều hoàn mỹ bỏ lỡ, hoàn toàn không biết đối phương cũng đang giúp Diệp Phong phá của!

Luống cuống!

Không biết tại sao, lúc này, Lạc Vô Danh có chút bất an!

Hưng phấn!

Trái lại là Lạc Thiên Hình, lúc này hắn rất hưng phấn, đường đường là tông chủ một tông, sao có thể ở lại Tinh Hồn Tông, khi chỉ có một cái Không Gian Truyền Tống Môn dự bị, tông chủ chính là nhân tuyển tốt nhất!

"Đại tổ lão, không có gì bất ngờ xảy ra, có thể hai người chúng ta đều phải tạm thời ở lại Tinh Hồn Tông."

Lạc Vô Danh đi đến bên cạnh Lạc Thiên Hình, hơi lúng túng lên tiếng nói.

"Không thể nào có chuyện ngoài ý muốn!"

"Tứ đại tổ lão lo lắng sẽ xuất hiện tình huống này nên cố ý chuẩn bị cho ta một cái Không Gian Truyền Tống Môn dự bị."

"Tông môn không thể một ngày không có chủ, cái Không Gian Truyền Tống Môn dự bị này sẽ cho ngươi dùng!"

"Về phần ta, ta sẽ cưỡi phi hành Linh khí nhanh chóng chạy về tông môn."

Trên mặt tỏ vẻ đại công vô tư, Lạc Thiên Hình hưng phấn nhét Không Gian Truyền Tống Môn vào trong tay Lạc Vô Danh.

Khóc!

Nhìn Không Gian Truyền Tống Môn trong tay, Lạc Vô Danh muốn chết, không những mình không thể ở lại, ngược lại còn gánh tội thay Đại tổ lão, sau khi trở về, hắn cũng không dám tưởng tượng tứ đại tổ lão Đại tổ lão sẽ quất hắn như thế nào!

Ai!

Nhìn Lạc Vô Danh rời đi, Lạc Thiên Tuyết cũng bất đắc dĩ thở dài, như vậy mà cũng không trốn thoát được ma trảo của ngũ đại tổ lão, nàng cũng hết cách.

"Ồ!"

"Thiên Tuyết, Diệp Phong đâu?"

Nhìn một vòng không có phát hiện bóng dáng Diệp Phong, Lạc Thiên Hình quay qua nhìn Lạc Thiên Tuyết, hỏi thăm.

"Ừm?"

"Đại tổ lão, ngươi không biết sao?"

"Diệp Phong lại ra ngoài, lần này là dẫn theo Bạch lão với Phệ Huyết Đường Lang rời đi, hẳn phải nhiều ngày nữa mới trở về."

Nghe Lạc Thiên Hình hỏi, Lạc Thiên Tuyết đáp.

Đi rồi?

Lại đi rồi?

Còn mấy ngày nữa mới về?

"Mẹ!"

"Vậy ta còn ở lại chỗ này làm gì, bốn lão gia hỏa đó sẽ không để cho ta chờ đến khi Diệp Phong trở về!"

Nghĩ đến đây, Lạc Thiên Hình khó chịu, nếu biết sớm là tình huống này thì hắn nên dùng cái Không Gian Truyền Tống Môn đó, bây giờ còn phải tự mình bay về!

"Thiên Tuyết, nếu không có chuyện gì thì ta sẽ đi trước, dù sao ta cũng là Định Hải Thần Châm của tông môn, tông môn không có ta thì không được, ta phải về nhanh."

Nói xong, Lạc Thiên Hình lấy phi hành Linh khí của mình ra, trực tiếp rời khỏi Tinh Hồn Tông.

"Phụ thân, ngươi quá khó khăn rồi, cho dù Diệp Phong không ở tông môn thì ngũ đại tổ lão cũng không cho ngươi ở đây!"

Nhìn Đại tổ lão rời đi, Lạc Thiên Tuyết cực kỳ bất đắc dĩ, nở một nụ cười khổ.

...

Trong phòng trên phi hành Linh khí.

"Đinh! Chúc mừng túc chủ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay, nhận được một ngàn điểm phá sản, nhận được Không Gian Truyền Tống Môn *1000!"

"Ồ!"

"Lại còn thu được một ngàn cái Không Gian Truyền Tống Môn, như vậy chẳng lẽ là có thể trực tiếp chạy tới hoàng thành?"

Nghe hệ thống nhắc nhở, Diệp Phong quay qua nhìn Triệu Đình bên cạnh mình.

Xích Dương Vương Quốc, hoàng thành!

Hả?

Đang ở trong phủ đệ tưới hoa dưỡng sinh, Tử Tiễn Chiến Thần nhìn thấy vết nứt không gian xuất hiện bên cạnh, trên mặt lộ vẻ hứng thú, hắn cũng không lo lắng sẽ là kẻ địch, bởi vì phủ đệ của tứ đại chiến thần còn lại nắm ở xung quanh phủ đệ của hắn, có thể nói là người nào tới người đó chết!

"Tiễn lão!"

Khi Triệu Đình từ vết nứt không gian đi ra, cũng cung kính chào Tử Tiễn Chiến Thần một tiếng.

"Ngươi, ngươi dùng Không Gian Truyền Tống Môn trở về?"

"Vài vạn năm qua Xích Dương Vương Quốc chúng ta mới góp nhặt hơn một vạn cái, tương đương với mấy năm mới có thể lấy được một cái Không Gian Truyền Tống Môn, ngươi lại lãng phí như vậy?"

Nhìn thấy người đi ra chính là Triệu Đình, Tử Tiễn Chiến Thần tức đến nỗi tay phải cầm ấm nước cũng mất khống chế run rẩy lên.

Nghe nói như thế, Triệu Đình cũng lúng túng nở nụ cười, nhưng vẫn không có giải thích cái gì, tranh thủ lấy phi hành Linh khí từ không gian giới chỉ ra ngoài, không lấy ra thì bọn người Diệp Phong không thể mượn phi hành Linh khí trực tiếp truyền tống tới.

"Tiễn lão, ngươi theo ta lên đây, lát nữa ta giới thiệu mấy người cho ngươi."

Triệu Đình vội vàng nói với Tử Tiễn Chiến Thần.

"Là ai!"

"Rốt cuộc là ai mà lại dùng loại cung này để phơi quần!"

Nhưng mà vừa đi vào phi hành Linh khí, Tử Tiễn Chiến Thần lập tức nhìn thấy trên vách phòng treo Tinh Thần Diệt Hồn Cung và cái quần lót ẩm ướt trên đó, tức giận đến hắn kém chút trực tiếp phun ra một ngụm lão huyết!

Thận trọng dùng hai ngón tay cầm lấy quần lót treo lên chuôi kiếm, sau đó Tử Tiễn Chiến Thần mới cẩn thận kiểm tra Tinh Thần Diệt Hồn Cung!

"Cung thật mạnh!"

"Tuyệt đối còn mạnh hơn Tử Cực Huyền Cung của ta!"

Nói xong, Tử Tiễn Chiến Thần trực tiếp kéo trường cung ra, một mũi tên từ linh lực ngưng tụ mà thành thành hình trong nháy mắt!

Ông!