← Quay lại trang sách

Chương 230 Đại ca có phải ngươi biết coi bói hay không (2)

Nhận được truyền thừa, ta dốc lòng tu luyện một năm, cho đến ba ngày trước đánh bại Ngô Toàn đó mới xem như bộc lộ tài năng, thậm chí Thiên Cơ Các còn chưa có đổi mới Tiềm Long Bảng, sao tên này có thể biết ta được chứ đừng nói chi là ngưỡng mộ ta!

Mặc dù không biết đối phương tiếp cận mình với mục đích là cái gì nhưng Tào Lượng lại cảm thấy có chút hứng thú, trực tiếp nhìn về phía Diệp Phong, hỏi: "Không ngờ được là ngươi cũng là người ngưỡng mộ Tào Lượng, vậy ngươi có biết tin tức gì liên quan đến hắn không?"

Giả!

Ngươi giả đi!

Ta cũng muốn xem xem ngươi có thể nói ra được tin tức gì không!

Tào Lượng tỏ vẻ đăm chiêu nhìn Diệp Phong, rất hiếu kì muốn biết tiếp theo đối phương sẽ nói như thế nào.

"Tào Lượng, tuổi tác hai mươi tám, sinh ở Bình Thạch Thành!"

"Lúc ba tuổi phụ mẫu đều chết trong Thiên Đạo Thành, sau đó hắn được cữu cữu nuôi dưỡng cho đến lớn!"

"Khi sáu tuổi thì hắn lén chạy vào xuân lâu nào đó!"

"Khi mười sáu tuổi thì hắn trở thành nam nhân!"

"Mười tám tuổi thì..."

Càng nghe càng hoảng, khi Diệp Phong sắp nói ra chuyện lúc mười tám tuổi thì Tào Lượng vội vàng che miệng Diệp Phong lại, mặt mũi lộ vẻ hoảng sợ nói: "Đại ca, có phải là ngươi biết coi bói hay không?”

"Không cần biết ta có biết coi bói hay không, có muốn tìm một chỗ tâm sự hay không?"

Diệp Phong nhìn về phía Tào Lượng, cười hỏi.

"Không muốn!"

Nhưng mà vượt qua dự tính của Diệp Phong là Tào Lượng cự tuyệt hắn mà không một chút do dự nào.

"Tào Lượng, thiên tài yêu nghiệt hạng một trăm Tiềm Long Bảng, khi hắn mười tám tuổi thì..."

Má nó!

Thấy Diệp Phong hô to lên với mọi người xung quanh, hắn vội vàng chạy lại bịt kín miệng Diệp Phong, vẻ mặt sụp đổ nói: "Đi, mẹ nó, ta đi theo ngươi con không được sao!"

"Nham lão, làm sao bây giờ, gia hỏa này nắp được thóp của ta!"

Trước khi đến quán rượu, Tào Lượng vội vàng hỏi thăm linh hồn của cường giả đang ở trong cơ thể mình.

"Nắm cái rắm!"

"Mạng quan trọng hay mặt mũi quan trọng hơn?"

"Hắn muốn nói thì cứ để cho hắn nói đi, ngươi sợ cái mẹ gì!"

"Gia hỏa này mang tới cho ta một cảm giác cực kỳ nguy hiểm, ta có thể nói thẳng cho ngươi biết, đối mặt với tiểu tử này, ta không bảo vệ được ngươi, nói không chừng ta còn phải chết chung với ngươi nữa!"

Nói đến đây, Nham lão chưa hết giận, mắng lần nữa: "Mẹ nó, sao ta lại tìm một đứa thích trang bức như ngươi chứ, nếu không trang bức thì ngươi chết hả!"

Nghe Nham lão giận mắng, Tào Lượng cũng không dám phản bác cái gì, nếu không phải hắn trang bức tự hỏi tự trả lời ở đây thì sao lại gặp được thanh niên thần bí khiến cho ngay cả Nham lão cũng cảm thấy e ngại này chứ!

Một lát sau, ở trong quán rượu.

"Chỉ khi nào tu vi đạt tới Tử Phủ Cảnh mới có tư cách tranh đoạt một trăm hạng trên Tiềm Long Bảng, thấp nhất là Tử Phủ Cảnh nhất trọng, cao nhất là Nguyên Thần Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, nếu như tu vi đột phá đến Động Hư Cảnh thì sẽ tự động hủy bỏ xếp hạng trên Tiềm Long Bảng."

"Hơn nữa, Tiềm Long Bảng công khai với toàn bộ Huyền Thiên đại lục, không chỉ là Xích Dương Vương Quốc, như vậy thì bảng này có ý nghĩa cực kỳ cao!"

Trả lời vấn đề của Diệp Phong xong, Tào Lượng vội vàng nói: "Diệp thiếu, những gì mà ngươi muốn biết ta đều nói, hơn nữa heo nái nhà ta sắp sinh con, ta phải nhanh chóng đi về coi chừng, nếu không sẽ một xác nhiều mạng!"

Mẹ!

Nghe nói như thế, trên mặt Diệp Phong cũng tràn đầy gân xanh!

Thần mẹ nó heo mẹ sinh con, ngươi là một tu sĩ, ngươi không lo tu luyện cho tốt mà còn chạy đi chăn heo?

Cho dù ngươi muốn tìm một lý do để rời khỏi đây thì ngươi cũng phải tìm một lý do nghiêm túc hơn một chút chứ!

"Có thể đi, nói cái giá đi!"

Nhìn thấy Tào Lượng vẫn luôn nghĩ đến chuyện rời đi, Diệp Phong cũng nói thẳng ra mục đích của mình.

Hả?

Giá gì cơ?

Nghe Diệp Phong hỏi như vậy, Tào Lượng ngẩn cả ra, hoàn toàn không rõ Diệp Phong nói như vậy là có ý gì.

"Vinh dự hạng một trăm Tiềm Long Bảng, cái này ta muốn, ra giá đi!"

Nhìn Tào Lượng ngẩn ra, Diệp Phong dứt khoát nói thẳng ra!

"Má ơi!"

"Diệp thiếu, không phải là ngươi đang nói đùa với ta đó chứ!"

"Cái thứ này có ngươi dám mua sao?"

Nghe nói như thế, Tào Lượng kinh hãi suýt chút trừng lòi cả tròng mắt ra ngoài!

"Diệp thiếu, đằng sau tên của mỗi một người lên Tiềm Long Bảng đều có chú thích về người đó, ví dụ như là ta đánh bại Ngô Toàn thì phía sau tên của ta sẽ chú thích ta dùng bao nhiêu chiêu đánh bại đối phương."

"Hơn nữa, Tiềm Long Bảng là một bảng danh sách cực kỳ quan trọng với Thiên Cơ Các, bọn họ tuyệt đối sẽ không cho phép xuất hiện tình huống mua bán như thế này, nếu không làm như vậy thì sao này không phải là sẽ lộn xộn hết hay sao?"

Nhìn thấy vẻ mặt thành thật của Diệp Phong, Tào Lượng cũng cười khổ vội vàng giải thích.

"Mười vạn đê phẩm Linh Tinh!"

Diệp Phong không để ý đến Tào Lượng giải thích mà trực tiếp đưa ra giá tiền mua sắm của mình.

Hít!

Nghe Diệp Phong ra giá, Tào Lượng cũng không nhịn được hít vào một hơi khí lạnh, đó chính là mười vạn đê phẩm Linh Tinh, tương đương với một ngàn vạn cực phẩm linh thạch, không dám giấu giếm, Tào Lượng tâm động!

Cho dù có Nham lão phụ trợ nhưng cũng cần một lượng lớn tài nguyên tu luyện, những đê phẩm Linh Tinh này đủ để hắn mua sắm rất nhiều tài nguyên tu luyện.

"Diệp thiếu, không phải ta ngại Linh Tinh ít, cho dù ta bán cho ngươi thì đến khi bị Thiên Cơ Các phát hiện thì sẽ hủy bỏ xếp hạng của ngươi, đến lúc đo thì ngươi mất cả tiền lẫn tài."

Mặc dù tâm động nhưng Tào Lượng vẫn quay qua giải thích với Diệp Phong.

"Một trăm vạn đê phẩm Linh Tinh!"

Diệp Phong vẫn không để ý đến Tào Lượng giải thích, tăng giá tiền lên gấp mười.

Ba!

Lúc này, Tào Lượng trực tiếp để khế ước khiêu chiến mà chỉ có Thiên Cơ Các bán lên bàn, nói: "Diệp thiếu, chỉ cần thực lực ngươi đột phá đến Tử Phủ Cảnh nhất trọng, ta có thể ký khế ước khiêu chiến này với ngươi bất cứ lúc nào, thông qua khế ước khiêu chiến đánh bại ta, vinh dự hạng một trăm Tiềm Long Bảng sẽ là của ngươi."