Chương 290 Hai tên nhà quê đi vào tông môn, choáng váng
Lúc này hai người Nghiêm Vinh và Lục Thiên Vũ mới nhận ra được là cái tông môn nhỏ nhỏ này còn bày ra một cái trận pháp ở bên ngoài tông môn, cảnh tượng tông môn mà bọn họ vừa nhìn thấy đều là giả!
Nhưng khi hai người nhìn thấy toàn bộ mặt đất của tông môn đều được dùng cực phẩm Linh Tinh phủ kín thì hai người ngẩn ra tại chỗ!
"Nghiêm lão, dùng cực phẩm Linh Tinh trải mặt đất cũng quá đẹp rồi!"
"Không bằng sau khi chúng ta trở về, cũng dùng cực phẩm Linh Tinh trải mặt đất tông môn được không?"
Tỉnh táo lại, Lục Thiên Vũ có chút mong đợi quay qua nói ra ý nghĩ của mình với Nghiêm Vinh.
"Cái gì?"
"Ngươi còn muốn Thanh Viêm Tông chúng ta cũng làm như vậy?"
"Mẹ nó, ngươi bị ngu đúng không!"
"Đó là cực phẩm Linh Tinh, ngươi cho rằng là đê phẩm linh thạch sao, không nói khoa trương một chút nào, cực phẩm Linh Tinh mà Thanh Viêm Tông chúng ta dự trữ còn không nhiều bằng cực phẩm Linh Tinh mà người ta dùng để trải đất!"
Nói đến đây, Nghiêm Vinh chỉ vào tòa cung điện sang trọng cao hơn hai mươi mét ở xa xa, trong giọng nói tràn đầy hâm mộ và sợ hãi, than: "Thấy chưa, tông môn đại điện của người ta đều dùng cực phẩm Linh Tinh chế tạo, ngươi có thể so với người ta sao?"
Môn phái nhỏ?
Bây giờ Nghiêm Vinh đã không dám xem Tinh Hồn Tông như một môn phái nhỏ không có tên tuổi, có môn phái nhỏ nào có thể ngang tàng tới mức này chứ!
"Đó là!"
Đúng lúc này, Nghiêm Vinh bỗng nhiên chú ý tới Kim Luân Đại Đế bỗng xách hai cái thùng nước chứa đầy nước lên, sau đó trên mặt lộ vẻ khiếp sợ quay qua nhìn Kim Luân Đại Đế hỏi: "Xin hỏi, thùng nước trong tay ngươi được chế tạo từ Phệ Linh Huyền Thanh Mộc đúng không?"
"Ngươi cũng biết nhìn hàng lắm!"
"Không sai, hai cái thùng nước mà bình thường ta hay dùng nó để xuống núi múc nước này đúng là được chế tạo từ Phệ Linh Huyền Thanh Mộc, không chỉ có như thế, thùng tắm và chậu rửa chân mà mỗi người trong tông môn chúng ta dùng đều là như thế!"
"Đúng rồi, Phệ Linh Huyền Thanh Mộc mà chúng ta dùng là vạn năm thụ linh."
Nghe được Nghiêm Vinh hỏi thăm, Kim Luân Đại Đế cũng cười trang bức, mặc dù trong mắt hắn thì những thứ này đều là rác rưởi nhưng ở Huyền Thiên đại lục thì lại là đồ tốt đỉnh cấp, nhìn dáng vẻ khiếp sợ của đối phương, hắn cảm thấy dùng phương thức phá của như vậy để trang bức thật là tốt!
"Vạn Niên Phệ Linh Huyền Thanh Mộc mà không dùng để chế tạo Phệ Linh Bút, các ngươi lại dùng nó để chế tạo thành thùng nước, thùng tắm và chậu rửa chân?"
Nghe được Kim Luân Đại Đế trả lời, Nghiêm Vinh hai mắt tối đen, suýt chút nữa thì bị tức đến ngất đi, mặc dù con đường hắn đi không phải là họa đạo nhưng hắn cũng là một họa tu nghiệp dư, bình thường ngoại trừ tu luyện thì hắn cũng thích nghiên cứu họa đạo một chút, đối với vô số chủng loại linh mộc cần dùng để chế tạo ra bút vẽ đặc thù thì hắn cũng biết rõ không ít.
"Tông môn các ngươi xa xỉ vô độ như vậy, không sợ bị những thế lực lớn còn lại biết được mà bị cướp sạch hay sao?"
Bình phục lại tâm tình, Nghiêm Vinh nghiêm túc hỏi thăm Kim Luân Đại Đế, nhìn như hỏi thăm nhưng thật ra là muốn thăm dò Tinh Hồn Tông, đối với Tinh Hồn Tông cực kỳ ngang tàng này, hắn rất tò mò!
Dù sao trong thế giới mà cá lớn nuốt cá bé này, không có ai ngu cả!
Không ai sẽ để lộ tài phú mà mình không nên có khi mình không có năng lực bảo vệ nó!
"Cướp sạch Tinh Hồn Tông?"
"Bọn họ ngay cả tạp dịch như ta mà cũng không đánh lại thì sao có thể cướp sạch Tinh Hồn Tông được?"
"Lẽ nào coi tu vi Phi Thăng Cảnh của ta chỉ để trang trí hay sao?"
Nghe được Nghiêm Vinh hỏi thăm, Kim Luân Đại Đế cười lớn nói ra tu vi cảnh giới của mình!
Tê!
Nghe nói như thế, hai người Nghiêm Vinh và Lục Thiên Vũ đều cùng nhau hít một hơi khí lạnh, đại lão Phi Thăng Cảnh mà chỉ có thể làm tạp dịch ở một Tinh Hồn Tông nho nhỏ như vậy?
Phải biết, Thanh Viêm Tông bọn họ cũng chỉ có hai vị tổ lão là cường giả Phi Thăng Cảnh, đồng thời cũng là Định Hải Thần Châm của tông môn!
Kết quả Định Hải Thần Châm của tông môn nhà mình đến đây thì cũng chỉ xứng để làm tạp dịch mà thôi?
"Không ngờ được!"
"Thật sự là không ngờ được, trong cương vực của Xích Dương Vương Quốc lại có một tông môn thần bí khủng bố như thế, xem ra muốn mời chào Diệp Phong đó là chuyện không thể nào!"
Biết được thực lưc của Kim Luân Đại Đế, Nghiêm Vinh đã yên lặng bỏ đi ý nghĩ buồn cười là muốn mời chào Diệp Phong của mình!
"Tiền bối, mười cái lôi đài bên trong sân luyện võ ngoại môn của các ngươi đều dùng cực phẩm Linh Tinh chế tạo mà thành?"
"Nói thật, ta có chút hâm mộ đệ tử ngoại môn của quý tông."
Đi ngang qua sân luyện võ ngoại môn, Nghiêm Vinh hâm mộ lên tiếng.
"Cũng không có gì đáng để hâm mộ!"
"Sân luyện võ ngoại môn và khu cư trú của đệ tử ngoại môn đều bị bỏ phế, cái tông môn chúng ta có tổng cộng tám tên đệ tử nội môn, còn có một chấp sự nội môn, còn lại không phải trưởng lão thì chính là đầu bếp."
"Hơn nữa trong số tám tên đệ tử này, Diệp thiếu là đại đệ tử thân truyền duy nhất của tông chủ, còn có một đệ tử đã thành đầu bếp học đồ, nếu như tính kỹ lại thì thật ra chỉ có sáu tên đệ tử."
???
Toàn bộ tông môn chỉ có sáu tên đệ tử, chơi hả?
Nghe được Kim Luân Đại Đế nói như vậy, Nghiêm Vinh như không thể tin vào tai của mình, chỉ có ngần ấy đệ tử mà cũng có thể xưng là tông môn?
"Tiền bối, vậy không biết quý tông có mấy vị trưởng lão?"
Một lát sau, Nghiêm Vinh quay qua nhìn Kim Luân Đại Đế tiếp tục hỏi.
"Tông môn chúng ta có năm tên trưởng lão!"
Ha ha!
Nghe đến đây, Nghiêm Vinh thần sắc đờ đẫn mà bắt đầu cười ngây ngô, một tông môn, số lượng trưởng lão suýt chút nữa là vượt qua số lượng đệ tử, cái này mà là tông môn đó hả?
"Đó là cái gì!!!"
Khi ba người đi ngang qua Hoàng Kim Mao Ốc được dựng bằng Kim Tàm Tinh Diệu Thạch, Nghiêm Vinh và Lục Thiên Vũ đều tỏ vẻ không thể tin nổi hô lên.