Chương 292 Cung điện sang trọng đó không phải là tông môn đại điện của quý tông hay sao?
Nghe được Kim Luân Đại Đế nói như vậy, hai người Nghiêm Vinh và Lục Thiên Vũ cảm thấy mình sắp không chịu nổi nữa!
Thậm chí bây giờ bọn họ còn muốn lập tức thoát khỏi tông môn này, có quỷ mới biết tiếp theo bọn họ sẽ còn gặp được thứ gì đánh thẳng vào trong nhận thức của bọn họ nữa!
"Tiền bối, vị đại yêu Phi Thăng Cảnh mới nãy cũng thông qua Hoàng Kim Mao Ốc do Kim Tàm Tinh Diệu Thạch chế tạo thành mà đột phá đến Phi Thăng Cảnh sao?"
Bình tĩnh lại, Nghiêm Vinh không thể khống chế được lòng hiếu kỳ của mình, quay qua nhìn Kim Luân Đại Đế hỏi thăm lần nữa.
"Không phải!"
"Trước đó Phệ Huyết Đường Lang chỉ vượt qua hai đạo Thiên Đạo lôi kiếp, sau đó nuốt bảy viên Thần cấp Phá Kiếp Đan, trực tiếp đột phá đến Phi Thăng Cảnh!"
"Đúng rồi, có phải các người không biết Thần cấp Phá Kiếp Đan là cái gì không?"
"Phục dụng một viên Thần cấp Phá Kiếp Đan thì có thể vượt qua một đạo Thiên Đạo lôi kiếp dưới tình huống không dẫn ra Thiên Đạo lôi kiếp."
Chỉ sợ hai người không biết Thần cấp Phá Kiếp Đan là cái gì, Kim Luân Đại Đế lại giải thích kỹ càng một lần nữa.
Mẹ nó!
Tại sao tông môn các ngươi cái gì cũng có!
Nghe được Kim Luân Đại Đế giải thích, hai người Nghiêm Vinh và Lục Thiên Vũ đã triệt để chết lặng!
Bây giờ xem như Kim Luân Đại Đế nói cho hai người bọn họ, trong tông môn này có cường giả thượng giới tọa trấn thì bọn họ cũng tin!
"Đây là sân luyện võ nội môn!"
"Năm người đang tu luyện ở trong trận kỳ Thiên Vũ Kiếm Trận cửu phẩm cửu giai chính là năm đệ tử nội môn của tông môn chúng ta, còn có một đệ tử chính là họa tu, bình thường sẽ không tu luyện chung với bọn họ."
Đi ngang qua sân luyện võ nội môn, Kim Luân Đại Đế giới thiệu năm thiên kiêu đang tu luyện cho hai người.
Ha ha!
Hai người Nghiêm Vinh và Lục Thiên Vũ nghe xong thì nhìn nhau một cái rồi bắt đầu cười ngây ngô.
Dùng trận kỳ sát trận cửu phẩm cửu giai có thể xoá bỏ cường giả Độ Kiếp Cảnh cửu trọng tối đỉnh cho đệ tử tu luyện, quá hợp lý! (Chú thích: Cường giả Độ Kiếp Cảnh cửu trọng tối đỉnh chưa vượt qua một đạo Thiên Đạo lôi kiếp).
"Người đang pha trà ở trong viện lạc chính là chấp sự nội môn duy nhất, nàng đang dùng Tịnh Hồn Thủy pha trà, để khi người trong tông môn khát nước thì có thể tới uống bất cứ lúc nào."
Đi ngang qua viện lạc của Sở Tiêu Tiêu, Kim Luân Đại Đế lại giới thiệu lần nữa.
Tịnh Hồn Thủy pha trà, hợp lý, quá hợp lý!
Nghiêm Vinh và Lục Thiên Vũ nghe xong thì chết lặng khẽ gật đầu, cái gì mà tịnh hóa thần hồn chứ, nó chỉ là nước dùng để pha trà thôi!
Một lát sau.
"Hai vị, các ngươi đi đâu đó?"
Phát hiện hai người Nghiêm Vinh và Lục Thiên Vũ bỗng nhiên đi nhầm hướng, Kim Luân Đại Đế không hiểu hỏi thăm.
"Ừm?"
"Đi đến tông môn đại điện của quý tông!"
Nói xong, Nghiêm Vinh còn chỉ chỉ cung điện sang trọng cao tới hơn hai mươi mét cách đó không xa.
"Bên này, cái đó mới là tông môn đại điện chúng ta, cái thứ mà ngươi chỉ chính là ổ chó của Kiếm Cẩu mà mình vừa gặp lúc nãy!"
Nghe được đối phương nói như vậy, Kim Luân Đại Đế cũng cười giải thích.
"Nghiêm lão, chúng ta đi thôi!"
"Tông môn này của Diệp ca quá đã kích người khác rồi, ta không chịu nổi nữa!"
Giờ phút này, Lục Thiên Vũ hoàn toàn hỏng mất, nếu còn tiếp tục ở lại đây nữa thì hắn cảm thấy chắc chắn mình sẽ điên!
"Ta cũng không chống nổi!"
Nghe được Lục Thiên Vũ nói như vậy, trong lòng Nghiêm lão cũng có ý tưởng như vậy, nhưng mà khi hắn định nói với Kim Luân Đại Đế là mình muốn tạm thời rời khỏi đây thì một tiểu nữ hài ăn kẹo que đáng yêu từ nơi xa đi tới.
Sao thế?
Một tiểu nữ hài đáng yêu mà thôi, ngươi run như vậy là sao?
Sau khi tiểu nữ hài xuất hiện, Nghiêm Vinh lại ngạc nhiên phát hiện Kim Luân Đại Đế bênh cạnh lại toàn thân run lên, chuyện này khiến cho hắn cảm thấy cực kỳ khó hiểu.
"Dẫn bọn họ đi qua đi, đại tỷ tỷ đã tu luyện xong."
Nói xong, tiểu nữ hài trực tiếp đi ra sau núi tông môn.
Hô!
Nhìn thấy tiểu nữ hài rời đi, Kim Luân Đại Đế đang toàn thân căng cứng mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, mà đạo bào tạp dịch đã bị mồ hôi lạnh nhuộm ướt phần lưng!
"Tiền bối, ngươi rất sợ nàng sao?"
Nhìn tiểu nữ hài rời đi, Nghiêm Vinh không rút được kinh nghiệm từ chuyện trước đó tiếp tục hỏi.
"Má!"
"Nghiêm lão, ngươi không hỏi thì chết hả!"
"Lần nào không phải ngươi hỏi xong thì chúng ta lập tức phải thừa nhận một đợt siêu cấp bạo kích, ngươi không thể rút kinh nghiệm sao?"
Nghe được Nghiêm Vinh hỏi thăm lần nữa, bênh cạnh, tâm tính Lục Thiên Vũ triệt để nổ, bây giờ hắn chỉ hận không thể trực tiếp dùng nắm đấm của mình ngăn chặn miệng Nghiêm Vinh!
"Sợ?"
"Các ngươi có biết nàng mạnh bao nhiêu?"
"Nói như vậy, không cần biết Thanh Viêm Tông các ngươi mạnh bao nhiêu, có bao nhiêu cường giả Phi Thăng Cảnh, một mình nàng cũng có thể giết xuyên qua tông môn các ngươi!"
"Nghe rõ ràng, là cho dù có bao nhiêu cường giả Phi Thăng Cảnh, cho dù là một vạn, mười vạn hay là trăm vạn tên cường giả Phi Thăng Cảnh!"
"Các ngươi có thể không tin nhưng không có nghĩa là nàng làm không được!"
Nghe được Nghiêm Vinh hỏi thăm, Kim Luân Đại Đế giải thích sơ về thực lực kinh khủng của tiểu nữ hài!
Cười!
Lần này, Nghiêm Vinh ừvà Lục Thiên Vũ nghe được Kim Luân Đại Đế đáp lại như vậy thì đều nhếch miệng nở nụ cười, bởi vì cuối cùng lần này bọn họ không bị đả kích!
Tin?
Sao bọn họ có thể tin được?
Một người giết xuyên qua trăm vạn tên cường giả Phi Thăng Cảnh, chơi hả?
"Không vui!"
"Bọn họ xem thường ta!"
Lúc này, tiểu nữ hài vừa rời đi đột nhiên lộ ra biểu cảm tức giận tuy nhiên cũng rất đáng yêu!
"Thanh Viêm Tông đúng không!"
"Nếu như các ngươi không tin Kim Luân Đại Đế, vậy ta cũng chỉ có thể để người trong tông môn của các ngươi đến nói cho các ngươi biết."
"Hì hì!"
Nghĩ đến đây, tiểu nữ hài bỗng nhiên nở nụ cười, đồng thời một luồng thần thức kinh khủng bắt đầu quét sạch toàn bộ Huyền Thiên đại lục!
"Tìm được!"
Không đến một giây, tiểu nữ hài đã thông qua khí tức trên người Nghiêm Vinh và Lục Thiên Vũ tìm được Thanh Viêm Tông.