← Quay lại trang sách

Chương 427 Chúng ta chỉ là công nhân bốc vác bảo vật

Đinh! Nhắc nhở túc chủ, trong thế giới cá lớn nuốt cá bé này cho dù là thế lực lớn hay nhỏ, chỉ cần thời gian tồn tại đủ lâu thì có một ít kẻ thù cũng là chuyện bình thường, xin túc chủ đừng có ngạc nhiên để tránh làm mất mặt thần hào phá của mặt!"

Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống đột nhiên vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.

"Móa!"

"Hệ thống, mẹ nó chuyện này có thể trách ta được hay sao?"

"Từ khi ta xuyên việt đến Huyền Thiên đại lục, mặc dù thời gian cũng không quá dài nhưng mà số người ta gặp được cũng không ít, nhưng kết quả bởi vì người mang năng lực tiền giấy đến cho ta cho nên tất cả những người mà ta gặp được đều là người tốt hoàn toàn không có cảm nhận được cái thế giới này là một thế giới cá lớn nuốt cá bé!"

"Nếu không phải là vì sự mạnh mẽ của người thì ta có cần phải ngạc nhiên như vậy hay sao?"

Nghe được hệ thống nhắc nhở, Diệp Phong trực tiếp phản bác.

"Đinh! Túc chủ, nếu như ngươi nói như vậy thì đúng là hệ thống đã trách oan cho túc chủ cho nên hệ thống quyết định đền bù cho túc chủ hai viên Thăng Tiên Đan!"

???

Mẹ nó, như vậy cũng được?

Không chỉ thành công biến vấn đề của cá nhân mình thành lỗi của hệ thống mà còn tranh thủ được hai viên Thăng Tiên Đan?

Nghe được hệ thống đáp lại, Diệp Phong cả người đều bị kinh hãi!

(Hệ thống: Túc chủ ngươi là lão Lục, ngươi đã khen ta như thế rồi cho dù lỗi lớn lỗi nhỏ gì ta cũng phải gánh!)

"Tinh Hồn trưởng lão!"

"Ta cảm thấy chúng ta có thể xuống tay với Song Long Môn, nhưng mà không thể để cho đệ tử Thánh Địa làm, ta dẫn theo bát đại Thái Thượng trưởng lão với đông đảo trưởng lão bình thường, dựa vào cái ẩn nấp tiên lục này thì tuyệt đối có thể giết xuyên qua Song Long Môn!"

Nhìn thấy Diệp Phong đứng im cả buổi không có lên tiếng, Hồ Lỵ cũng nói thẳng ra ý nghĩ của mình!

Dù sao đây cũng là Bát Phẩm Cửu Giai Ẩn Nặc Tiên Lục, nếu như cho đông đảo đệ tử Thánh Địa sử dụng thì quá lãng phí!

"Không được!"

"Thánh Chủ, mười vạn tấm ẩn nấp tiên lục này nhất định phải dùng hết toàn bộ trước khi trời hôm nay tối!"

"Chúng ta tìm một kẻ thù ở gần Tinh Hồn Thánh Địa nhất, sau đó tất cả mọi người của Thánh Địa đều xuất động, cũng không giết địch, nhưng mà chúng ta phải dọn sạch bảo khố, Tiên Thảo Viên, Tiên Khí kho, tất cả các loại tài nguyên tu luyện của bọn họ, sau đó chúng ta tìm một chỗ an toàn chôn xuống!"

Nghe được Hồ Lỵ đề nghị, Diệp Phong lại trực tiếp từ chối sau đó cũng nói ra ý nghĩ của mình.

Cái gì?

Vận dụng nhiều đắt đỏ ẩn nấp tiên lục như vậy, không vì giết địch, ờ chỉ vì dọn sạch tất cả tài nguyên tu luyện của đối phương, hơn nữa còn không dọn về Thánh Địa mà là tìm một chỗ chôn kĩ?

Nghe được ý tưởng điên cuồng này của Diệp Phong, biểu cảm trên mặt Hồ Lỵ như không thể tin vào tai của mình!

Chờ chút!

Đúng lúc này, Hồ Lỵ bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, trực tiếp nhìn về phía Diệp Phong dò hỏi: "Tinh Hồn trưởng lão, ngươi làm như thế không phải là vì muốn phá của đó chứ?"

Không giết người!

Không đoạt của!

Chỉ cho tất cả mọi người lợi dụng đắt đỏ ẩn nấp tiên lục này làm công nhân bốc vác một lần, ngoại trừ phá của, Hồ Lỵ hoàn toàn không nghĩ ra Diệp Phong làm như vậy còn có thể có mục đích gì khác!

"Ha ha ha!"

"Thánh Chủ, người càng ngày càng hiểu ta!"

"Nhưng mà mặc dù chúng ta chỉ phá của nhưng kẻ thù của chúng ta cũng không tốt lành gì, có thể nói hành động lần này giống như chém kẻ thù một đao!"

Nghe được Hồ Lỵ hỏi thăm, Diệp Phong cũng cười to thừa nhận mục đích của mình!

Điên rồi!

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Hồ Lỵ muốn điên rồi, mặc dù biết Diệp Phong phá của nhưng mà nàng hoàn toàn không ngờ được là vì phá của mà Diệp Phong cái gì cũng dám nghĩ tới, hắn làm như vậy thì nàng biết giải thích làm sao với vạn tên đệ tử Thánh Địa!

Hô!

Thở một hơi dài, Hồ Lỵ vẻ mặt thành thật nhìn về phía Diệp Phong dò hỏi: "Tinh Hồn trưởng lão, vậy ngươi muốn chôn những tài nguyên tu luyện đó ở đâu?"

"Chôn ở trước cổng của bọn họ!"

"Đến lúc đó ta lại lấy ra chút Ma Linh Huyễn Cảnh Thạch trải lên trên, trừ phi bọn họ đào ba thước đất, nếu không thì cho dù có mệt chết bọn họ cũng không tìm ra được!"

"Đúng rồi, nếu như sau này Thánh Địa chúng ta muốn đi diệt bọn họ thì chúng ta có thể để cho bọn họ biết được những thứ này được chôn ở đâu trước khi chết, dù sao thì chúng ta cũng phải để cho bọn họ chết một cách rõ ràng!"

Diệp Phong nghĩ nghĩ, nói thẳng ra ý nghĩ của mình!

Tê!

Nghe Diệp Phong nói xong, cho dù là Hồ Lỵ thì cũng không nhịn được mà hít một hơi khí lạnh!

Trộm tất cả tài nguyên tu luyện của người ta, sau đó lại chôn ở trước cửa nhà người ta, chờ đến lúc đi qua tiêu diệt người ta thì lại nói cho đối phương biết là những thứ đó được chôn ở đâu, đây là chuyện mà người có thể làm ra được hay sao?

"Tinh Hồn trưởng lão, cho dù có muốn làm như thế thật thì chúng ta phải đối mặt với rất nhiều khó khăn!"

"Cho dù là kẻ thù ở gần nhất nhưng nếu muốn điều động toàn bộ đệ tử của Thánh Địa chạy tới chỗ đó thì nhanh nhất cũng phải tốn một ngày!"

"Còn nữa, bảo khố, Tiên Thảo Viên, Tiên Khí kho của đối phương, những chỗ này thì chắc chắn sẽ có trận pháp phòng ngự vẫn luôn mở ra để bảo vệ, cho dù là Ngọc Quỷ trưởng lão cũng rất khó phá vỡ trận pháp phòng ngự của đối phương dưới tình huống đối phương không phát hiện ra được!"

Sau khi để cho mình bình tĩnh lại, Hồ Lỵ cũng trực tiếp chỉ ra những chỗ khó khăn của lần hành động lớn này!

"Chủ nhân!"

"Thuộc hạ có thể bố trí một cái không gian truyền tống trận cỡ lớn, đủ để cho tất cả mọi người trong Thánh Địa đều có thể truyền tống đến địa điểm đã chỉ định, tuy nhiên cần chủ nhân cung cấp vật liệu bày trận!"

"Về phần những trận pháp phòng ngự của đối phương thì thuộc hạ cũng có thể giúp một tay giải quyết bọn chúng!"