Chương 432 Hư Không Chi Môn, đặc hiệu ra sân mạnh đến phát nổ
Phía trên có một sâu kiến Tiên Tôn Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong tới, nên xử trí như thế nào, trực tiếp giết chết sao?"
Sau khi khống chế lại Cổ Nham, Diệp Tiểu Bạch quay qua nhìn Diệp Phong đang đứng ở bên cạnh mình trực tiếp lên tiếng dò hỏi.
"Tiên Tôn Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong sâu kiến?"
"Đông Châu nho nhỏ, tại sao có thể có lâu... cường giả cấp bậc này chứ?"
Nghe được Diệp Tiểu Bạch nhắc nhở, Diệp Phong cũng tràn đầy khó hiểu, mà hắn cũng suýt chút nữa là bị Diệp Tiểu Bạch làm cho nói lẫn, Tiên Tôn Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong ở Đông Châu tuyệt đối được xem như đại lão, thần mẹ nó sâu kiến!
"Hệ thống, sử dụng một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, ta muốn kiểm tra thân phận của đối phương!"
Ôm một bụng hiếu kỳ, Diệp Phong trực tiếp ra lệnh cho hệ thống, dù sao mỗi ngày hắn có thể sử dụng ba lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, coi như không dùng thì cũng sẽ không tích lũy lại, không dùng thì phí, dùng chơi thôi!
Theo một luồng tin tức xa lạ xuất hiện ở trong đầu, Diệp Phong cũng nhanh chóng biết được tình huống có liên quan đến đối phương.
"Quỷ Linh Môn trưởng lão!"
"Không ngờ được là Song Long Môn lại dùng một khối Quỷ Linh Ngọc Thạch lớn để trở thành thế lực phụ thuộc Quỷ Linh Môn!"
"Nhưng mà lúc nãy cái tên này lại muốn ra tay với chúng ta, đúng là thứ không biết sống chết!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong cũng trực tiếp nhìn thẳng vào Cổ Nham đang đứng ở trên không trung, sau đó nâng tay phải lên chỉ một cái vào trong hư không, sau đó khẽ nói: "Hư Không Chi Môn!"
Thiên địa xé rách!
Tiên khí bạo loạn!
Phía trên bầu trời giống như là một bức tranh bị xé nát ra, mà một cái thanh đồng cửa lớn tràn đầy khí tức cổ lão dần dần xuất hiện ở bên trong cái khe vừa bị xé ra đó!
Mà lúc này, Diệp Tiểu Bạch đã phóng lực lượng của mình ra để bao phủ toàn bộ Song Long Sơn lại, ngăn cản toàn bộ khí tức và dao động tiên khí bạo loạn với khí tức của Hư Không Chi Môn ở ngoài, để bảo đảm là đám người đang ở trong Song Long Môn sẽ hoàn toàn không thể nào phát hiện ra được!
"Ngọa tào!!!"
"Mẹ nó, cái này chính là Hư Không Chi Môn sao?"
"Đặc hiệu ra sân cũng quá trâu bò đi chứ!"
Nhìn bầu trời đã bị xé rách, sau đó lại nhìn thấy thanh đồng cửa lớn cao tới mấy trăm thước chậm rãi xuất hiện, cảm nhận được cái thanh đồng cửa lớn này tản ra một luồng khí tức cổ xưa, Diệp Phong kinh hãi đến sắp trợn lòi tròng mắt của mình ra ngoài!
"Mẹ nó, mẹ nó!"
"Mẹ nó, cái này là cái gì!"
"Ta chỉ là một sâu kiến Tiên Tôn Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, muốn đối phó ta thì cũng đừng có làm ra tràng diện kinh khủng như thế chứ!"
Nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng này, lúc này Cổ Nham sắp bị sợ đến tè ra quần, lúc này hắn rất muốn hô lên một câu với Diệp Phong đang đứng bên dưới là hắn chỉ là sâu kiến thôi không nên được hưởng thụ đãi ngộ như vậy!
"Mở!"
Theo Diệp Phong khẽ nhả một chữ nữa, thanh đồng cửa lớn nặng nề chậm rãi mở ra, sau đó bên trong xuất hiện hư không loạn lưu mà ngay cả mắt thường cũng có thể nhìn thấy được!
"Không muốn!"
"Đừng mà!"
"Ta chỉ đi ngang qua đây mà thôi, ta chỉ là một người qua đường mà thôi!"
Cảm nhận được một luồng lực hút kinh khủng xuất hiện ở trên người mình, Cổ Nham hoảng sợ lập tức quay đầu nhìn Diệp Phong đang đứng ở bên dưới hô to lên.
Nhưng mà vừa mới hô xong mấy câu nói này thì toàn thân của hắn lập tức bị hút thẳng vào bên trong của thanh đồng cửa lớn!
"Đóng lại!"
Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu thì thanh đồng cửa lớn chậm rãi khép kín, khi nó hoàn toàn biến mất ở trong khe hở ở trên trời thì bầu trời bị xé nứt ra mới dần dần khôi phục lại như cũ, giống như là chưa từng có chuyện gì xảy ra cả!
"Mẹ nó, quá đẹp trai rồi!"
"Không cần biết cái Hư Không Chi Môn này có trâu bò hay là không nhưng cái đặc hiệu ra sân này tuyệt đối là ngưu bức đến phát nổ!"
Khi thanh đồng cửa lớn hoàn toàn biến mất, Diệp Phong cũng nhịn không được sợ hãi than.
"Cái này...!"
"Trọng điểm chú ý của chủ nhân quả nhiên là không giống như người bình thường!"
Nghe được tiếng thán phục của Diệp Phong, Diệp Tiểu Bạch đang đứng ở bên cạnh cũng nở một nụ cười khổ, hắn vốn cho rằng Diệp Phong sẽ hỏi thăm hắn về mức độ kinh khủng của Hư Không Chi Môn này nhưng hắn hoàn toàn không ngờ được là trọng điểm chú ý của người ta lại nằm ở đặc hiệu ra sân!
"Ngọa tào!"
"Tiểu Bạch, mới nãy ta làm ra động tĩnh lớn như vậy thì có phải là đã kinh động đến người của Song Long Môn hay không?”
Lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, vội vàng quay qua nhìn Diệp Tiểu Bạch hỏi thăm.
"Chủ nhân yên tâm!"
"Không chỉ có người của Song Long Môn hoàn toàn không phát hiện ra bất kỳ điều gì mà cho dù là tất cả mọi người ở trong Thánh Địa bao gồm cả những đệ tử Thánh Địa đang phụ trách ném bao tải vào trong hố cũng không có phát hiện được tất cả những chuyện vừa mới xảy ra!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Diệp Tiểu Bạch cũng vội vàng ra giải thích rõ.
"Còn tốt!"
"Nếu bởi vì ta vận dụng Hư Không Chi Môn mà làm ảnh hưởng đến kế hoạch chuyển và chôn lần này thì sẽ khiến cho ta mất đi rất nhiều niềm vui thú!"
Biết được những chuyện mình làm không có làm ảnh hưởng đến kế hoạch chuyển và chôn lần này thì Diệp Phong cũng thở phào nhẹ nhõm!
Theo thời gian trôi qua, khi sắc trời hoàn toàn mờ đi, kế hoạch chuyển và chôn cũng đã đến hồi cuối!
...
Song Long Môn, Long Môn Điện!
"Chuyện gì xảy ra?"
"Trước đó Cổ Nham đại nhân đã liên hệ với chúng ta và nói chẳng mấy chốc nữa thì hắn sẽ đến hay sao, hơn nữa còn kêu chúng ta chuẩn bị sẳn rượu ngon và mỹ nữ nhưng sao bây giờ hắn vẫn còn chưa tới, không phải là hắn cố ý trêu đùa chúng ta chứ!"
Lúc này, một trưởng lão Song Long Môn có chút không vui nhìn môn chủ Phan Thần lên tiếng nói.
"Im miệng!"