← Quay lại trang sách

Chương 454 Làm gì đó, mẹ nó, cái này là lời thoại của ta mà (2)

Hơn nữa, bây giờ hắn cứ có cảm giác kỳ quái, hắn cũng cảm thấy là có một bàn tay vô hình đang nắm tất cả mọi thứ trong tay, hơn nữa cảm giác này khiến cho hắn cực kỳ bất an!

"Thử một lần cuối cùng!"

"Nhưng mà lần này ta sẽ không ra tay với tiểu tu sĩ Nhân Tiên Cảnh!"

Trầm tư một lát, Hồng Lão Lục định sẽ thử một lần nữa, thậm chí là lần này hắn còn thay đổi luôn mục tiêu mà hắn sẽ lừa gạt!

Rất nhanh, Hồng Lão Lục đã nhìn chằm chằm một tiệm đan dược, thầm nghĩ trong lòng: "Mặc dù không có khả năng thành công nhưng ta ra tay với lão bản của một tiệm đan dược thì chắc chắn sẽ không xuất hiện loại tình huống quỷ dị như thế nữa chứ!"

Thanh Phong Đan Dược Điếm!

"Lão tiền bối!"

"Ngươi thấy ta cốt cách kinh kỳ, chính là một tu đạo kỳ tài vạn năm khó gặp, mà trong tay ngươi vừa khéo có một bản Vô Danh Tiên Thư, ngươi đang muốn hỏi ta là có cảm thấy hứng thú hay không đúng không?"

Nhưng mà khi Hồng Lão Lục đi vào cửa hàng, còn chưa bắt đầu nói chuyện thì lão bản cửa hàng lại lên tiếng trước, sau đó nhét một cái tiên giới vào trong tay Hồng Lão Lục, sau đó trực tiếp cầm đi Vô Danh Tiên Thư trong tay hắn!

"Làm gì đó!"

"Mẹ nó, cái này là lời thoại của ta mà!"

"Bây giờ ngay cả cơ hội đọc lời thoại cũng không cho ta luôn đúng không?"

Nhìn tiên giới trong tay, lại nhìn lão bản tiện tay ném Vô Danh Tiên Thư tới nơi hẻo lánh trong cửa hàng rồi đi chào hỏi khách nhân một chút, Hồng Lão Lục cả người đều muốn điên rồi, đồng thời, một cảm giác sợ hãi cũng bắt đầu tràn ngập trong lòng của hắn!

"Lão tiền bối!"

"Lúc này phải chăng trong lòng của ngươi có rất nhiều nghi hoặc hay không?"

"Vậy thì đi Ngọc Dương Tiên Đạo Quán đi, đến nơi đó thì ngươi sẽ hiểu hết tất cả!"

Lúc này, lão bản cửa hàng đang chào hỏi khách nhân bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, trực tiếp lên tiếng nhắc nhở Hồng Lão Lục đang đứng ở cổng.

"Ngọc Dương Tiên Đạo Quán?"

"Đi mẹ nó Ngọc Dương Tiên Đạo Quán!"

"Mặc dù ta có rất nhiều nghi hoặc nhưng mang theo nghi hoặc sống thật khỏe không tốt sao?"

Nghe được lão bản cửa hàng nhắc nhở, Hồng Lão Lục hoàn toàn không định đi Ngọc Dương Tiên Đạo Quán giải hoặc mà nghĩ đến chuyện mau chóng thoát khỏi địa phương kinh khủng này!

Nhưng mà khi Hồng Lão Lục mới vừa đi ra khỏi tiệm đan dược thì bị tiểu tu sĩ mập mạp và nữ tu sĩ chờ bên ngoài ngăn cản đường đi.

"Lão tiền bối!"

"Lúc này có phải là ngươi đang nghĩ đến chuyện phải nhanh chóng thoát khỏi Thạch Quan Thành một chút hay không?"

"Từ bỏ ý nghĩ đó đi, nếu như không đi Ngọc Dương Tiên Đạo Quán thì ngươi sẽ chết!"

Nhìn thấy Hồng Lão Lục đi ra, tiểu mập mạp cũng trực tiếp lên tiếng nhắc nhở.

"Mẹ nó!"

"Bình thường ta cũng không có làm chuyện gì thương thiên hại lý gì!"

"Không phải chỉ là khi rảnh rỗi không có gì làm thì đi lừa gạt mấy tiểu khả ái một chút thôi hay sao?"

"Không thể làm ta như vậy chứ!"

Nghe được tiểu mập mạp nói như vậy, Hồng Lão Lục tâm thái triệt để sập, hắn hoàn toàn không ngờ được là mình lại bị cường giả khủng bố như thế để mắt tới!

...

Một lát sau!

Đứng trước cửa Ngọc Dương Tiên Đạo Quán, Hồng Lão Lục cũng hít một hơi thật sâu, sau đó mang theo thần sắc sợ hãi bất an trực tiếp đi vào bên trong!

"Hồng Lão Lục đúng không!"

"Người đó đang ở tiên đạo tràng số một chờ ngươi!"

"Trước khi đi vào, hắn yêu cầu ngươi đeo băng vải màu đen này lên, chờ trở ra, không thể vận dụng thần thức, đánh nát một ngàn khối Dao Bãi Thạch mới có thể lấy băng vải xuống, nhớ kỹ, chỉ khi công kích Dao Bãi Thạch thì mới có thể vận dụng tiên lực, hơn nữa, muốn áp chế thực lực bản thân đến Nhân Tiên Cảnh Nhất Trọng đỉnh phong!"

Khi Hồng Lão Lục đi vào Ngọc Dương Tiên Đạo Quán, một nhân viên công tác cũng đi lên đưa một băng vải màu đen cho hắn.

"Rốt cuộc hắn là ai?"

"Rốt cuộc hắn muốn làm gì?"

Nghe được nhân viên công tác nhắc nhở, nhìn băng vải màu đen trong tay, lúc này Hồng Lão Lục là tê thật!

Tiên đạo tràng số một!

"Rốt cuộc đã đến!"

Nhìn thấy Hồng Lão Lục từ cổng đi tới, Diệp Phong cũng không khỏi nhìn về phía ngàn khối Ngộ Kiếm Thạch bị sợi dây đặc thù treo lên không ngừng đung đưa, có thể nói ngàn khối Ngộ Kiếm Thạch đung đưa này đã triệt để bao trùm toàn bộ tiên đạo tràng!

"Ta cũng muốn xem xem cường giả Tiên Thần Cảnh Cửu Trọng tối đỉnh dưới tình huống không có thần thức thì năng lực phản ứng sẽ như thế nào?"

"Một ngàn khối Ngộ Kiếm Thạch này chính là đạo cụ khảo nghiệm tốt nhất!"

Nhìn thấy Hồng Lão Lục đã sắp đi vào khu vực Dao Bãi Thạch, Diệp Phong cũng có chút chờ mong!

Hô! Hô! Hô!

Lúc này, Hồng Lão Lục đeo băng vải màu đen mất đi thị giác nghe được phía trước truyền đến tiếng vù vù, trên mặt cũng là tỏ vẻ sụp đổ, thầm nghĩ trong lòng: "Chỉ lắc lư thôi mà đã sinh ra thanh âm lớn như vậy, mẹ nó, tảng đá này phải lớn như thế nào chứ!"

"Phía bên phải đến rồi!"

Đi vào khu vực Dao Bãi Thạch, nghe được phía bên phải truyền đến thanh âm, Hồng Lão Lục hữu quyền ngưng tụ ra Nhân Tiên Cảnh Nhất Trọng đỉnh phong tiên lực, cực kỳ quả quyết đánh ra ngoài!

Bành! Bành!

Theo hai tiếng trầm đục vang lên, một khối Ngộ Kiếm Thạch bị đánh nát, nhưng khối Ngộ Kiếm Thạch thứ hai đằng sau cao khoảng hai mét lại đụng mạnh cho Hồng Lão Lục té xuống đất!

"Mẹ nó!"

"Đại lão này bị điên rồi hả!"

"Che mắt đánh nát tảng đá lớn, mẹ nó, đây là chuyện mà người có thể nghĩ ra được hay sao?"

Cảm nhận được đau đớn từ cánh tay phải truyền đến, Hồng Lão Lục cả người đều muốn điên rồi, bây giờ mới đánh nát một khối, mẹ nó còn có chín trăm chín mươi chín khối nữa đó, bây giờ hắn cũng không dám hứa chắc rốt cuộc là hắn đánh nát một ngàn khối Dao Bãi Thạch này trước hay là một ngàn khối Dao Bãi Thạch này đụng hỏng thân thể của hắn trước!

"Chỉ như vậy thôi sao?"

"Cường giả Tiên Thần Cảnh Cửu Trọng tối đỉnh, khi không có thần thức trợ giúp, năng lực phản ứng chỉ như vậy thôi sao?"