Chương 501 Không đi đường thường ba yêu
Lúc này, nghe tiểu hoàng cẩu không ngừng thử nước tiểu và bị đụng phát ra thanh âm, Tiểu Thương Long dựa vào dây cỏ ở trên Ngộ Kiếm Thạch giữ vững thân thể, không ngừng nhảy tới nhảy lui trên từng cái Ngộ Kiếm Thạch, vẫn luôn di chuyển theo tiểu hoàng cẩu, cho dù thỉnh thoảng sẽ rơi xuống nhưng lần tiếp theo khi bị Ngộ Kiếm Thạch đụng vào thì nó sẽ ôm thật chặt Ngộ Kiếm Thạch, cũng nhanh chóng leo đến phía trên!
"Ta đào!"
"Ta mẹ nó dùng sức đào!"
"Người khác dựa vào lỗ tai, a lang ta dựa vào lang đao sắc bén!"
"Chỉ cần đào ra địa đạo cách xa mặt đất đủ mỏng, ta tuyệt đối có thể nghe được tiếng bồn cầu di động, vậy thì ta có thể dễ dàng tìm được bồn cầu!"
Lúc này, Phệ Huyết Đường Lang hóa thân thành địa đạo tiểu vương tử cũng nhanh chóng tiến lên dưới mặt đất!
"Mẹ nó!"
"Ba người các ngươi có 10086 cái tâm nhãn chứ, mẹ nó, còn có thể chơi như vậy?"
Nhìn thấy ba yêu ra bài không theo kịch bản, Diệp Phong bị kinh hãi thật, hắn vạn lần không ngờ phương thức tu luyện mà mình tỉ mỉ chuẩn bị lại bị ba người bọn chúng chơi ra hoa!
"Mặc dù ba người bọn chúng không ra bài theo kịch bản nhưng cũng phải nói là hai tên Đồ Mãng và Chu Khải so với chúng nó thì hai tên kia chính là đồ đần!"
Nghĩ đến hai người Đồ Mãng và Chu Khải còn ở bên kia không ngừng bị Ngộ Kiếm Thạch đánh tới đánh lui, lại nhìn ba yêu không đi đường thường một chút, Diệp Phong bỗng nhiên cảm thấy cực kỳ lo lắng cho trí thông minh của hai người bọn họ!
...
"Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ ngẫu nhiên, bởi vì Quỷ Linh Môn liên tiếp mất đi tin tức của hai tên trưởng lão, đã điều động nhiều cường giả tiến về Tinh Hồn Thánh Địa, mời túc chủ suất lĩnh quân hộ vệ bại gia dự bị giải quyết nguy cơ lần này, không cần biết là đánh lui hay là diệt sát, chỉ cần có thể ngăn cản đối phương đi đến Tinh Hồn Thánh Địa thì coi như nhiệm vụ thành công, nhiệm vụ thành công, ban thưởng điểm phá sản ngẫu nhiên, có tỉ lệ ban thưởng Thăng Tiên Đan, nhiệm vụ thất bại, ban thưởng điểm phá sản ngẫu nhiên, có tỉ lệ cực thấp ban thưởng Thăng Tiên Đan!"
Đúng lúc này, tiếng hệ thống tuyên bố nhiệm vụ bỗng nhiên vang lên trong đầu Diệp Phong.
"Môn chủ Quỷ Linh Môn này đầu bị cửa kẹp hay sao, đã tổn thất hai tên trưởng lão rồi mà còn dám đến gây chuyện?"
Nghe được hệ thống ban bố nhiệm vụ, Diệp Phong trầm tư một lát, trực tiếp lên tiếng dò hỏi hệ thống: "Hệ thống, vậy ta suất lĩnh bao nhiêu kim giáp hộ vệ thì phù hợp?"
"Đinh! Bởi vì Quỷ Linh Môn thực lực mạnh mẽ, cần bao nhiêu kim giáp hộ vệ mời túc chủ tự quyết định!"
Cười!
Nghe được hệ thống trả lời như vậy, Diệp Phong cũng nhịn không được bật cười, sau đó tự lẩm bẩm: "Hệ thống, đây là túm được thời cơ thì lập tức sáng tạo ra cơ hội cho đội hộ vệ bại gia!"
Chờ chút!
Nếu đã xuất hiện tình huống này, vậy ta có nên sử dụng hơn trăm vạn quả Tạc Thiên Lôi đó như pháo hay không?
Nghĩ đến vạn tên kim giáp hộ vệ cầm đông đảo Tạc Thiên Lôi trong tay, dưới điều kiện tiên quyết là có thể trấn áp đối phương, đem Tạc Thiên Lôi ném vào trong người của đối phương như là quẳng pháo, không ngừng nổ lùi đám người của Quỷ Linh Môn, nghĩ đến cảnh tượng này thì trên mặt của Diệp Phong cũng không nhịn được mà toát ra vẻ hưng phấn!
"Đáng tiếc!"
"Bởi vì Quỷ Linh Môn hoành thò một chân vào, đám người của Thánh Địa không thể nào trải nghiệm được cảm giác như bay nữa!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong cũng toát ra vẻ tiếc nuối!
Sau một hồi!
"Mẹ nó!"
"Quá khó khăn!"
"Vì tìm được bồn cầu không ngừng di động, xương cốt ở trên người của ta sắp bị đụng đến tan ra thành từng mảnh hết rồi!"
Lúc này, Đồ Mãng lung la lung lay đi từ trong nhà vệ sinh nam ra cũng vẻ mặt sụp đổ tự nói.
"Mãng ca!"
"Ta còn thảm hơn ngươi nhiều, bởi vì Diệp thiếu nhất định phải đi vệ sinh mới được, hơn nữa còn không thể vận dụng tiên lực trong cơ thể để hóa giải dòng nước đó, mẹ nó, ta mới đi được một nửa thì nó biến mất làm ta ướt quần, đến lúc ta tìm được bồn cầu thì lại không đi ra được, không biết làm như vậy có tính hoàn thành một lần hay không!"
Chu Khải cũng đi từ trong nhà vệ sinh nam ra nghe được Đồ Mãng nói như vậy thì cũng nói thẳng ra tình trạng bi thảm của mình!
"Uy!"
"Sao bây giờ hai người các ngươi mới ra ngoài?"
"Chúng ta đã chờ các ngươi nửa ngày rồi!"
Đúng lúc này, giọng nói của tiểu hoàng cẩu vang lên bên cạnh.
"Ừm?"
Nghe nói như thế, Đồ Mãng cũng một mặt mộng bức nhìn về phía tiểu hoàng cẩu, Phệ Huyết Đường Lang và Tiểu Thương Long hỏi: "Tại sao các ngươi lại tìm được bồn cầu nhanh như vậy?"
"Kỹ xảo!"
"Trí tuệ!"
"Thể lực!"
Nghe được Đồ Mãng hỏi thăm, ba yêu cũng một mặt đắc ý nói ra bí quyết thành công của mình!
"Mẹ nó!"
"Ba tiểu quỷ này không đi đường thường thì cũng thôi đi, mẹ nó còn khoe khoang nữa?"
Bên cạnh, Diệp Phong nghe được câu trả lời này của ba yêu thì cũng cảm giác cực kì bất đắc dĩ, giơ tay lên che trán, thầm nghĩ trong lòng: "Trước kia sao ta lại không phát hiện là bọn họ có đầu óc như vậy chứ?"
Thứ đồ gì?
Ba người các ngươi đang nói gì đó?
Cái gì mà kỹ xảo, trí tuệ và thể lực?
Dưới tình huống không nhìn thấy được gì thì không phải là cứ xông đại lên là được hay sao?
Nhưng mà một bên khác, hai người Đồ Mãng và Chu Khải nghe được câu trả lời này của ba yêu thì lại mắt lớn trừng mắt nhỏ, trong mắt tràn đầy mộng bức, hoàn toàn không rõ rốt cuộc câu trả lời của ba yêu là có ý gì!
"Đi!"
"Thông báo cho các ngươi một việc, đó chính là số lần tu luyện mỗi ngày tăng từ ba lần lên tới mười lần, nhất định phải hoàn thành!"
"Đúng rồi, chờ sau khi Cung lão trở về, đừng có chôn hơn trăm vạn quả Tạc Thiên Lôi đó ở trong Thánh Địa, ta sẽ sử dụng cho việc khác, kêu hắn để vào trong tiên giới đem tới cửa phòng của ta là được, sau đó nhớ kêu hắn cũng tham dự tu luyện đặc thù!"
"Ta đi về nghỉ trước, các ngươi tiếp tục đi!"’