Chương 504 Các ngươi không được qua đây, nếu không thì ta sẽ kêu lên đó
Nói xong, Chu Khánh Húc lập tức dẫn theo hơn trăm tên cường giả của Quỷ Linh Môn bay thẳng tới hướng kim giáp đại quân.
"Các ngươi là người phương nào?"
"Tại sao lại cản đường chúng ta..."
Dừng lại ở khoảng cách cách kim giáp đại quân không đủ năm mươi mét, Chu Khánh Húc cũng lớn tiếng hô lên.
"Lui! Lui! Lui!"
Nhưng mà không đợi Chu Khánh Húc nói xong, vạn tên kim giáp đại quân lập tức tay phải giơ cao Tạc Thiên Lôi, tay trái không ngừng đong đưa, bộ pháp chỉnh tề di chuyển lên phía trước ba bước hô lên.
???
Lui cái lông?
Chúng ta mới từ Quỷ Linh Môn ra không được bao lâu, các ngươi để chúng ta lui cái gì?
Nhìn thấy kim giáp đại quân chỉnh thể tới gần ba bước, nghe được đối phương kêu ba tiếng lui điếc tai nhức óc, trên mặt Chu Khánh Húc cũng lóe lên vẻ tức giận!
"Tất cả mọi người nghe lệnh!"
"Tiếp tục đi tới, nếu như bọn họ không tránh né, giết!"
Lúc này, Chu Khánh Húc cũng tràn ngập tức giận trực tiếp ra lệnh cho hơn trăm tên cường giả ở trong tông môn!
Bốn mươi mét!
Ba mươi mét!
Hai mươi mét!
Theo khoảng cách của song phương càng ngày càng gần, trên mặt Diệp Nhất cũng lóe lên vẻ hưng phấn, khi khoảng cách song phương đạt tới mười mét, hắn trực tiếp phóng ra uy áp kinh khủng của bản thân, trong nháy mắt trấn áp tất cả mọi người của Quỷ Linh Môn ngay tại chỗ!
"Kích nổ!"
Nhìn thấy Diệp Nhất xuất thủ, Diệp Phong cũng hưng phấn ném quả Tạc Thiên Lôi trong tay ra đầu tiên!
Sau đó, vạn tên kim giáp hộ vệ sau lưng cũng mặt lộ vẻ hưng phấn ném Tạc Thiên Lôi trong tay phải tới chỗ đám người Quỷ Linh Môn!
"Ngọa tào!"
"Mẹ nó, đó là thứ đồ quỷ gì!"
Ngay lúc đám người của Quỷ Linh Môn còn chưa lấy lại được sự tỉnh táo sau khí tức uy áp kinh khủng này thì đã thấy nơi xa có Tạc Thiên Lôi phô thiên cái địa đập thẳng tới chỗ bọn họ như là giông tố ập tới, thời khắc này, tất cả bọn họ đều luống cuống!
Oanh! Oanh! Oanh!
Theo từng tiếng vang không ngừng vang lên, đám người của Quỷ Linh Môn trực tiếp bay ngược ra ngoài trong đám mây hình nấm màu trắng dày đặc, tốc độ bay ngược ra ngoài cực kỳ nhanh!
"Tình huống như thế nào?"
"Mẹ nó, các ngươi đừng có bỏ lại một mình ta!"
Khi Chu Khánh Húc bay rớt ra ngoài hơn hai trăm mét, sau khi dừng lại thì lại hoảng sợ phát hiện mọi người của Quỷ Linh Môn cũng không có dừng lại mà vẫn dùng tốc độ cực kỳ nhanh bay ngược lại!
"Các ngươi, các ngươi không được qua đây!"
"Nếu các ngươi còn qua đây thì ta sẽ hô lên đó!"
Nhìn vạn tên kim giáp đại quân tràn ngập cảm giác áp bách cầm Tạc Thiên Lôi trong tay nhanh chóng tới gần mình, Chu Khánh Húc cũng thần sắc hoảng sợ hô to lên.
"Kích nổ!"
Lúc này, Diệp Phong cũng phát hiện tình huống lôi nhiều người ít, có người sau khi đón đỡ mấy quả Tạc Thiên Lôi, bay rớt ra ngoài một khoảng cách vượt qua một trăm mét, chuyện này khiến hắn trực tiếp từ bỏ ý nghĩ trước đó mà chuẩn bị tùy ý kích nổ!
"Ha ha ha!"
"Mẹ nó thật nhiều lôi!"
"Cái này là Tạc Thiên Lôi, đều mẹ nó là của ta, lần này ta muốn trở thành đệ nhất bay ngược!"
Nhìn xem Tạc Thiên Lôi phô thiên cái địa, toàn bộ đều hướng thẳng về phía mình, Chu Khánh Húc cũng hưng phấn phá lên cười, giang hai cánh tay chuẩn bị nghênh đón Tạc Thiên Lôi đếm mãi không hết này!
Oanh! Oanh! Oanh!
Theo một vạn mây hình nấm màu trắng nhỏ kết hợp lại hình thành một đám mây hình nấm lớn xuất hiện, Chu Khánh Húc cũng từ đó bay ngược ra ngoài!
???
Tình huống của tên đó như thế nào?
Sao cái tư thế này lại quen mắt như vậy?
Nhìn dáng vẻ thảnh thơi của Chu Khánh Húc khi bay từ trong mây hình nấm lớn ra ngoài, hai tay để ở sau ót, sau đó vểnh chân lên bắt chéo, Diệp Phong bỗng nhiên cảm giác một màn này cực kỳ quen mắt!
"Chờ một chút!"
"Mẹ nó, cái này không phải là tư thế của Cẩu Tử khi bị ta đạp bay ra ngoài lúc ở hạ giới sao?"
"Đồ chó hoang này còn mẹ nó, biết chơi như vậy?"
Khi Diệp Phong nhớ lại cái tư thế này là tư thế của Cẩu Tử thì lại nhìn thấy dáng vẻ thảnh thơi của đối phương, sắc mặt của hắn cũng dần dần trở nên khó coi.
"Hệ thống, tiêu hao điểm phá sản, mở tiên lục bình cho ta, chỉ định mở ra Thập Phẩm Cửu Giai Đạo Thiết Tiên Lục!"
"Ngươi đồ chó hoang, nếu như ngươi muốn chơi thì ta sẽ chơi đủ với ngươi luôn!"
Nhìn vẻ mặt hài lòng của Chu Khánh Húc, Diệp Phong cũng nở một nụ cười trêu chọc!
"Chủ nhân!"
"Tên thủ lĩnh đó quá đê tiện, nếu không chúng ta giết hắn trước đi!"
Lúc này, vẫn luôn chú ý đến sắc mặt của Diệp Phong, Diệp Nhất cũng đưa ra ý nghĩ của mình.
"Tạm thời không cần phải gấp giết hắn!"
"Chờ sau khi nổ bọn họ bay về Quỷ Linh Môn rồi giải quyết một thể luôn!"
"Nhưng cái tên này đúng là quá đê tiện, ta đã nghĩ ra được cách để đối phó hắn!"
Nói xong, Diệp Phong cũng trực tiếp đưa một trăm tấm Thập Phẩm Cửu Giai Đạo Thiết Tiên Lục mở ra cho Diệp Nhất!
"Ừm?"
"Ngọa tào!"
"Các ngươi không thích hợp!"
Lúc này, khi Diệp Phong chú ý tới đông đảo kim giáp hộ vệ sau lưng đều mắt bốc lục quang nhìn đạo thiết tiên lục trong tay Diệp Nhất thì hắn cũng là bị giật nảy mình, sau đó kinh hãi nói: "Có phải là ta đã dạy hư bọn họ rồi hay không!"
"Rất dễ chịu sao?"
"Chơi rất vui sao?"
Ngay lúc Chu Khánh Húc vểnh chân bắt chéo vẻ mặt hài lòng bay ngược lại, một giọng nói tràn đầy trêu chọc bổng nhiên vang lên bên tai của hắn.
Trừng!
Khi Chu Khánh Húc quay đầu nhìn thấy Diệp Nhất đã hiện ra bên phải của hắn từ lúc nào thì hắn cũng bị hù đến toàn thân hơi run rẩy sau đó vội vàng nói: "Đại, đại nhân, ta, ta không có!"
"Không có?"
"Những người khác đều mặt lộ vẻ hoảng sợ bay ngược lại chỉ có một mình ngươi là bắt chéo chân trên mặt lộ vẻ hài lòng, sao ngươi lại ngưu bức như vậy?"
"Cũng bởi vì một mình ngươi mà ảnh hưởng đến niềm vui thú của chủ nhân, cho nên ta cho ngươi biết, ngươi đã bị ta để mắt tới, chờ sau khi ta nổ các ngươi bay về Quỷ Linh Môn, ta sẽ đích thân tiễn ngươi lên đường, nhưng mà những người khác đều sẽ bị một đao chém chết nhưng ngươi thì ta ít nhất cũng phải chặt ngươi tam tam tám mươi mốt đao!"