← Quay lại trang sách

Chương 521 Con ơi, chạy mau đi, phụ thân ngươi đem đại khảm đao đi tìm ngươi

Tất cả thành trấn còn lại đều cần nộp lên Tiên Linh Thạch, nhưng Phá Của Thành không cần giao, chính là phá của chính là chơi, hơn nữa như vậy cũng có thể để kim giáp quân hộ vệ ra buông lỏng một chút!"

Nghĩ đến đây, Diệp Phong trực tiếp công nhận đề nghị hệ thống nói ra này, về phần kim giáp quân hộ vệ sẽ quản lý Phá Của Thành như thế nào thì hắn không cần quan tâm, chơi như thế nào vui thì chơi như thế đó thôi!

Bành!

Đúng lúc này, cửa phòng bỗng nhiên bị người ta phá tan, Trần Phàm vẻ mặt lo lắng xông vào phòng, trực tiếp hô lớn với Diệp Phong: "Đại ca, không xong, đại tẩu bị người ta khi dễ!"

"Cái gì!"

"Tên vương bát đản nào dám khi dễ nữ nhân của lão tử, dẫn ta đi, xem ta giết chết hắn không!"

Nghe nói như thế, trong nháy mắt Diệp Phong trong mắt bốc cháy lên lửa giận hừng hực, lấy trường kiếm từ ở trong tiên giới ra theo Trần Phàm đi ra khỏi phòng!

"Ngọa tào!"

"Diệp thiếu, không thể giết người bên trong thành trấn, cho dù chiến đấu cũng không được, chúng ta chỉ là người quản lý, Thiên Đạo ý chí mới là chủ của nơi này!"

Đỗ Thiên Nhất đang đứng bên cạnh sau khi tỉnh táo lại thì cũng một mặt lo lắng đuổi theo!

Khu thành bắc!

"Mẹ nó!"

"Đại ca ta có thể coi trọng ngươi là phúc khí của ngươi, đừng mẹ nó cho thể diện mà không cần!"

"Ta khuyên ngươi tốt nhất ngoan ngoãn theo đại ca ta đi phòng khách quán rượu, nếu hầu hạ đại ca ta cho tốt, sau này ngươi cũng không thiếu chỗ tốt!"

"Nếu không, mẹ nó nếu ngươi dám ra khỏi thành, có tin hay không ba người chúng ta trực tiếp giết chết ngươi!"

Lúc này, ba người vây quanh Lạc Thiên Tuyết, một người trong đó cũng vẻ mặt âm độc tức giận lớn tiếng mắng Lạc Thiên Tuyết!

"Biết tại sao ta từ đầu tới đuôi đều không nói gì không?"

"Đó là bởi vì ta không muốn lãng phí miệng lưỡi trên thân thể người chết!"

"Người khác không dám giết người ở nơi này nhưng phu quân của ta lại dám, các ngươi chờ chết đi!"

Lúc này, dưới tình huống đối phương càng ngày càng quá đáng, rốt cục Lạc Thiên Tuyết cũng không thể nhịn được nữa lên tiếng nói.

"Ha ha ha!"

"Thú vị, đúng là thú vị!"

"Nơi này chính là có Thiên Đạo ý chí thủ hộ, ai dám đánh nhau đả thương người bên trong thành trấn!"

"Cho dù phu quân của ngươi dám thì sợ là không đợi hắn giết chúng ta thì hắn đã bị Thiên Đạo lôi kiếp chém thành bụi!"

Nghe được Lạc Thiên Tuyết nói như vậy, thủ lĩnh là đại ca trong số ba người cũng nhịn không được phá lên cười, trong mắt tràn đầy vẻ trào phúng!

"Diệp thiếu!!!"

"Nhịn xuống, nhịn xuống!"

"Tuyệt đối không thể động thủ ở chỗ này, ta lập tức phái người ném ba tên khốn kiếp đó ra khỏi thành trấn!"

Lúc này, ba người đã chạy tới nơi này nghe được đối phương nói như vậy, Đỗ Thiên Nhất cũng gắt gao giữ chặt Diệp Phong, chỉ sợ Diệp Phong sẽ làm chuyện điên rồ!

Ông!

Khi thấy Diệp Phong cắm trường kiếm trong tay vào mặt đất, Đỗ Thiên Nhất mới thở phào nhẹ nhõm, đang lúc hắn chuẩn bị gọi người thì thấy Diệp Phong lại trực tiếp xuất thủ!

"Thí Thiên Chưởng!"

Oanh!

Theo một cỗ khí tức uy áp ngạt thở bao phủ cả tòa Bát Phương Thành, thời khắc này, toàn bộ tất cả mọi người bên trong thành trấn đều quỳ rạp xuống đất, đầu cũng bị ép chặt xuống mặt đất, toàn bộ thân thể bị cỗ khí tức uy áp kinh khủng này ép cho hoàn toàn không thể động đậy!

Chấn kinh!

Sợ hãi!

Tuyệt vọng!

Đủ loại cảm xúc không ngừng hiển hiện ra trong mắt bọn họ, bọn họ không thể nào tưởng tượng được trong Đệ Nhất Trọng Thiên Đạo Chiến Trường này lại xuất hiện lực lượng cấp bậc như thế này, dù sao ở dưới quy tắc của Thiên Đạo Chiến Trường, nơi này hoàn toàn không có khả năng xuất hiện loại lực lượng có thể trấn áp hết tất cả như thế này mới đúng!

Mà lúc này, một cái chưởng ấn cực lớn che khuất bầu trời từ không gian bị xé rách chậm rãi hiển hiện ra ở trên không trung, sau đó mang theo cảm giác ngột ngạt cực kỳ khủng bố nhanh chóng hạ xuống thành trấn!

Trong quá trình rơi xuống, chưởng ấn cực lớn cũng không ngừng thu nhỏ lại, khi xuất hiện trên đỉnh đầu tên thủ lĩnh đại ca thì nó đã thu nhỏ đến dễ dàng bao trùm một người lại!

Oanh!

Theo một tiếng vang thật lớn, mặt đất xuất hiện một cái chưởng ấn sâu nửa mét, mà thủ lĩnh đại ca đó đã hóa thành máu tươi và thịt nát tăng thêm một chút sắc thái cho chưởng ấn đánh xuống mặt đất này!

"Ghê tởm!"

"Dáng vẻ tức giận của tên tiểu tử thúi này bây giờ rất đẹp trai!"

"Đúng là bị hắn mê rồi, không được, đêm nay mặc cho hắn xem trước đi!"

Mặc dù biết chắc chắn Diệp Phong sẽ tới giúp mình giải quyết phiền phức nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ tức giận của đối phương lúc này, Lạc Thiên Tuyết bị đối phương chinh phục!

"Đại ca!"

"Đại ca, ngươi còn ở đó hay không, nếu như ngươi còn sống thì kít một tiếng đi, không thể nói chuyện thì thả cái rắm cũng được mà, bây giờ chúng ta thật hoảng!"

Bởi vì quỳ trên mặt đất, hơn nữa đầu còn bị ép sát xuống mặt đất, hai tên tiểu đệ cũng chỉ nghe được một tiếng vang thật lớn, còn lại thì cái gì cũng đều không nhìn thấy, lúc này bọn họ cũng triệt để hoảng hồn hô to lên!

"Đừng hô!"

"Ta lập tức đưa các ngươi đi gặp hắn!"

Lúc này, Diệp Phong còn chưa trút hết được cơn tức ở trong lòng trực tiếp vận dụng hai lần Thí Thiên Chưởng còn lại của ngày hôm nay!

Rất nhanh, hai tên tiểu đệ đó cũng trực tiếp biến thành một tia sắc thái tô điểm ấn xuống mặt đất chưởng ấn!

"Mẹ nó!"

"Quá mẹ nó kinh khủng đi!"

"Mẹ nó, chuyện này là lực lượng mà Nhân Tiên Cảnh Nhất Trọng nên có hay sao hả?"

Khi uy áp kinh khủng mà Thí Thiên Chưởng mang tới biến mất, Đỗ Thiên Nhất đang đứng bên cạnh cũng không có quỳ rạp xuống đất mà lại nhìn thấy hết tất cả đã bị hù đến toàn thân run rẩy lên, hắn dám cam đoan, cho dù mình không có áp chế thực lực cũng hoàn toàn không ngăn nổi một chưởng kinh khủng này của đối phương!

Nhưng sau khi hết khiếp sợ, Đỗ Thiên Nhất nhìn về phía Thiên Đạo kiếp vân bắt đầu dần dần ngưng tụ ra trên không trung, trên mặt cũng toát ra vẻ lo lắng, dù sao một người trong tiên đạo cho dù có mạnh thì đã sao, chẳng lẽ còn có thể đối kháng Thiên Đạo hay sao!

"Diệp thiếu!"