← Quay lại trang sách

Chương 528 Không nhìn Kiếm Cẩu, người mới này có chút bưu

Một lát sau!

Theo một khe hở không gian xuất hiện ở trên phi hành Tiên Khí Diệp Phong để lại nơi này, Trần Phàm cũng nhanh chóng đi từ bên trong ra.

"Tình huống như thế nào?"

"Những người và Tiên thú này là đồng bạn sau này sao?"

"Nhưng tại sao ta luôn cảm thấy ánh mắt bọn họ nhìn ta có chút không thích hợp đâu?"

Lúc này, Trần Phàm chú ý tới ba người ba yêu đều dùng một loại ánh mắt nóng bỏng nhìn mình, không biết tại sao nhưng hắn lại cảm thấy có chút bất an khó hiểu!

"Chư vị đại ca!"

"Tiểu đệ mới đến, nếu có cái gì không hiểu hoặc làm không đúng, hi vọng các đại ca có thể thông cảm nhiều hơn!"

Nói xong, Trần Phàm cũng cực kỳ thuần thục quỳ xuống trước mặt mọi người, trực tiếp khiến cho mọi người ngẩn cả ra!

Về phần trước đó Diệp Phong nhắc nhở, Trần Phàm cũng có ý nghĩ của mình, không thể quỳ với người ngoài nhưng quỳ người một nhà chắc chắn không có vấn đề gì, dù sao hắn vừa mới gia nhập Tinh Hồn Phong, tuyệt đối là tiểu sư đệ nhỏ nhất, vậy quỳ xuống trước mặt chư vị sư huynh một chút cũng không tính là gì!

"Trần Phàm tiểu sư đệ này không phải người bình thường, cái quỳ này trực tiếp khiến cho ta không biết làm sao!"

Lúc này, ba người ba yêu tập hợp một chỗ, Đồ Mãng cũng dẫn đầu nói ra ý nghĩ của mình.

"Quả nhiên, người có thể được Diệp thiếu mang về đều không phải người bình thường, nếu ta có thể làm được như hắn thì trước đó sẽ không bị hố thảm như vậy!"

Nghe được Đồ Mãng nói như vậy, Chu Khải cũng vẻ mặt thành thật nói ra ý nghĩ của mình.

"Ta không quan tâm các ngươi là ý tưởng gì!"

"Nhưng Trần Phàm này Cẩu ca ta thấy cực kỳ thuận mắt, sau này ta bảo bọc hắn, các ngươi ai cũng không thể khi dễ hắn, có nghe hay không!"

Lúc này, tiểu hoàng cẩu vẫn luôn trầm mặc cũng nói ra ý nghĩ của mình!

Ai!

Nghe được tiểu hoàng cẩu nói như vậy, trên mặt bốn người Đồ Mãng, Chu Khải, Cung Phong và Diệp Tiểu Cước đang đứng cách đó không cũng đều toát ra vẻ thất vọng, thật vất vả mới có người mới tới, nhưng nếu như có tiểu hoàng cẩu bảo bọc thì chắc chắn không thể hố.

"Trần Phàm!"

"Đứng lên đi, sau này ngươi theo ta hỗn, có Cẩu ca ta bảo kê ngươi, sau này trong Thánh Địa không ai dám khi dễ ngươi!"

Lúc này, tiểu hoàng cẩu cũng vênh vang đắc ý đi tới trước mặt Trần Phàm lên tiếng nói.

"Cẩu Tử!"

"Đừng làm rộn!"

Không nhìn thẳng tiểu hoàng cẩu, ánh mắt Trần Phàm cũng nhìn về phía ba người Đồ Mãng, Chu Khải và Cung Phong lần nữa, đồng thời phỏng đoán trong ba người ai mới là Đại sư huynh!

???

Không nhìn Kiếm Cẩu?

Người mới này có chút bưu!

Bốn người đang đứng bên cạnh và Phệ Huyết Đường Lang với Tiểu Thương Long nghe được Trần Phàm nói như vậy thì tất cả đều toát ra vẻ khiếp sợ nhìn về phía Trần Phàm!

"Chờ một chút!"

"Tại sao ánh mắt bọn họ nhìn ta lại thay đổi?"

"Chẳng lẽ ta nói sai lời gì rồi?"

Phát hiện tất cả mọi người đang dùng một loại ánh mắt khiếp sợ nhìn mình, Trần Phàm thừa nhận thời khắc này, hắn có chút luống cuống!

...

Viện lạc!

"Mặc dù chỉ thấy ba giây đồng hồ!"

"Nhưng không thể không thừa nhận dáng người sư tôn thật tốt, hơn nữa bộ quần áo từ Tử Minh Huyền Tinh chế tạo đó chính là chế tạo riêng cho nàng!"

Nằm dài trên giường, trong đầu Diệp Phong cũng không khỏi nhớ lại cảnh tượng mang tính nổ tung mà hắn nhìn thấy trong phòng trước đó!

"Được rồi!"

"Sư tôn không lười biếng cũng coi như là một chuyện tốt!"

"Hơn nữa có lần phúc lợi thứ nhất, vậy chắc chắn sẽ có lần phúc lợi thứ hai, lần phúc lợi thứ ba, không nóng nảy!"

"Bây giờ vẫn đi tìm thất tiên nữ chơi đùa đi!"

Nói xong, Diệp Phong cũng thuần thục kẹp chăn ở giữa hai chân, sau đó trực tiếp tiến vào mộng đẹp!

Sáng sớm ngày thứ hai!

"Ngọa tào!"

"Diệp Tiểu Kiếm, mẹ nó ngươi bệnh tâm thần hả!"

"Vừa sáng sớm nằm sấp trên đầu giường của ta hù dọa ta làm cái gì!"

Khi Diệp Phong thụy nhãn mông lung mở hai mắt ra, phát hiện có Diệp Tiểu Kiếm mặt như đầu heo ghé vào giường của mình nhìn mình chằm chằm thì cũng sợ đến giật mình, sau đó trực tiếp chửi ầm lên.

"Chủ nhân!"

"Là Cẩu ca kêu ta tới tìm ngươi!"

"Nó muốn cho ta dẫn ba người chúng nó đi ra ngoài chơi một chút, thuận tiện khi chơi thì giúp chúng nó tăng một ít thực lực lên!"

Nghe được Diệp Phong mắng to, Diệp Tiểu Kiếm cũng vẻ mặt ủy khuất giải thích.

???

Kêu ngươi dẫn ba chúng nó đi ra ngoài chơi một chút?

Nghe được Diệp Tiểu Kiếm nói như vậy, Diệp Phong cũng khẽ nhíu mày trầm tư.

"Một Chư Thiên Vạn Giới đệ nhất Kiếm Cẩu!"

"Một Chư Thiên Vạn Giới đệ nhất Chiến Lang!"

"Một Chư Thiên Vạn Giới đệ nhất Hãn Phỉ Long!"

"Bây giờ lại tăng thêm một người điên như thế, bốn người bọn họ cùng nhau ra ngoài, vậy thượng giới sẽ bị hắc hắc thành như thế nào!"

Nghĩ đến tình huống này, sau đó Diệp Phong nhìn về phía Diệp Tiểu Kiếm vẻ mặt thành thật lên tiếng nói: "Chơi thì chơi, nháo thì nháo, nhưng các ngươi ra ngoài phải phá của!"

"Chủ nhân!!!"

"Vậy ngươi đồng ý!"

"Ngươi yên tâm, phương diện phá của này cứ việc giao cho ta!"

Ngay lúc Diệp Phong vừa nói dứt câu thì giọng nói tràn đầy hưng phấn của tiểu hoàng cẩu từ trên giường vang lên!

"Mẹ nó!"

"Kiếm Cẩu, mẹ nó ngươi là chó, không phải dơi chó!"

"Mẹ nó ngươi có thể bình thường một chút hay không!"

Nhìn thấy tiểu hoàng cẩu dựng ngược giống như con dơi trên nóc nhà, Diệp Phong cũng mặt xạm lại trực tiếp mắng lớn lên.

"Đúng rồi!"

"Diệp Tiểu Kiếm, đầu heo của ngươi là chuyện gì xảy ra?"

Không tiếp tục để ý đến tiểu hoàng cẩu, Diệp Phong cũng vẻ mặt hiếu kì nhìn về phía Diệp Tiểu Kiếm hỏi thăm.

"Chủ nhân!"

"Bởi vì Nhị tỷ đầu tính được hôm nay ta sẽ dẫn ba bọn chúng ra du ngoạn, cho nên tới tìm Tiểu Bạch, Tiểu Đường, Tiểu Hắc và đại tỷ đầu đánh đập ta một trận!"

"Nói là sẽ có một thời gian không đánh được ta cho nên đánh ta trước một chầu cho đã nghiền!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm như vậy, Diệp Tiểu Kiếm cười khổ lên tiếng giải thích.

"Ừm!"

"Vẫn là các ngươi biết chơi!"

Sau khi nghe Diệp Tiểu Kiếm giải thích xong, Diệp Phong cũng nhịn không được bật cười.

"Cẩu Tử!"