Chương 542 Mới nãy là ta cảm động vô ích hay sao?
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Lạc Thiên Tuyết cũng vội vàng giải thích.
Hả?
Được kim sắc truyền thuyết dẫn dắt, sao bọn họ lại biết?
Chẳng lẽ là hệ thống truyền tin tức này cho bọn họ?
Nghe được Lạc Thiên Tuyết giải thích, trong lòng Diệp Phong cũng có phỏng đoán.
"Sư tôn!"
"Sao bỗng nhiên ngươi lại về hạ giới?"
Lúc này, trên mặt Hoa Ngữ Mộng lộ ra vẻ hiếu kì nhìn về phía Diệp Phong hỏi thăm.
"Đương nhiên là nhớ các ngươi!"
"Ngươi hoàn toàn không biết vì có thể về hạ giới thăm các ngươi một chút mà ta đã phải bỏ ra một cái giá lớn đến mức nào đâu!"
Nghe nói như thế, Diệp Phong cũng ra vẻ đau lòng lên tiếng trả lời.
Cảm động!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, đặc biệt là nhìn thấy Diệp Phong toát ra vẻ đau lòng, Hoa Ngữ Mộng lập tức bị cảm động, dù sao có thể khiến cho Diệp Phong cũng cảm thấy đau lòng thấy nàng không dám tưởng tượng cái giá lớn đó rốt cuộc là lớn tới cỡ nào!
"Bây giờ thấy ngươi ổn định như vậy thì ta cũng yên lòng!"
"Không có chuyện gì thì ta đi trước đây!"
Ngay lúc Hoa Ngữ Mộng còn đang cảm động thì Diệp Phong chợt nói một câu như vậy sau đó trực tiếp rời khỏi Thiên Đạo Chiến Trường.
???
Tới xem ta một chút rồi đi?
Đã nói là nhớ chúng ta mà?
Nhìn thấy Diệp Phong đã rời đi, Hoa Ngữ Mộng cả người đều mộng, nàng cũng không ngờ mới nãy mình cảm động chỉ là vô ích!
...
Huyền Thiên đại lục, Tinh Hồn Phong!
"Ừm?"
"Vốn còn muốn cho Tiểu Hắc ra đưa ta đến Tinh Hồn Tông, không ngờ được là lại trực tiếp xuất hiện ở dưới đỉnh núi Tinh Hồn Phong!"
Nhìn thấy hoàn cảnh quen thuộc xung quanh mình, Diệp Phong cũng nhịn không được bật cười lên.
"Ồ!"
"Mạnh Dương sư huynh, ngươi có phát hiện là bóng lưng của người đang đứng ở trước mặt có chút quen thuộc hay không?"
Lúc này, Tùng Bình lịch luyện trở về nhìn thấy Diệp Phong đang đứng ở nơi xa thì khẽ nhíu mày sau đó quay qua nhìn thanh niên đang đứng bên cạnh mình hỏi thăm.
Ba!
Mạnh Dương nghe xong thay thì trực tiếp đập một bàn tay lên đầu Tùng Bình, trực tiếp mắng to: "Chắc chắn là quen thuộc, đó là Diệp trưởng lão đó, mới đầu ở Tinh Cực Tông, là Diệp trưởng lão dùng Hỏa Long Quyền điên cuồng đánh ta ở trên lôi đài!"
???
Diệp trưởng lão?
Như vậy đối phương không phải chính là đệ tử thân truyền của Thánh nữ Diệp Phong hay sao!
Nghe được Mạnh Dương nói như vậy, trên mặt Tùng Bình cũng toát ra vẻ khó có thể tin đồng thời trong lòng cũng kinh hãi, nói: "Không phải Diệp trưởng lão đã phi thăng lên thượng giới hay sao, sao còn có thể xuất hiện ở đây được!"
"Đệ tử Tinh Hồn Tông Mạnh Dương, bái kiến Diệp trưởng lão!"
"Đệ tử Tinh Hồn Tông Tùng Bình, bái kiến Diệp trưởng lão!"
Hả?
Nhìn thấy hai người xuất hiện trước mặt mình trên mặt lộ vẻ cung kính thì Diệp Phong cũng có chút ngạc nhiên sau đó lên tiếng hỏi: "Các ngươi biết ta?"
"Diệp trưởng lão, ngươi không nhớ ta sao?"
Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, trên mặt Mạnh Dương cũng lóe lên vẻ mong đợi lên tiếng hỏi thăm, dù sao lúc trước Diệp Phong vừa tới Tinh Cực Tông, sau đó chọn một cái lôi đài để thủ lôi thì hắn chính là người đầu tiên đi lên nghênh chiến!
"Ha ha ha!"
"Mạnh Dương, đương nhiên là ta vẫn còn nhớ ngươi rồi!"
"Các ngươi mau giúp ta bẩm báo cho tông chủ một tiếng, hãy nói là Diệp Phong ta trở về thăm hắn!"
Nghe được Mạnh Dương nói như vậy, Diệp Phong cũng cười to một tiếng để hóa giải xấu hổ, sau đó trực tiếp lên tiếng nói.
“Ai!”
“Chung quy là một mình ta chống lại tất cả sự xấu hổ này!”
“Vốn tưởng rằng Diệp trưởng lão có chút ấn tượng với ta, ai mà ngờ, là ta tự mình suy nghĩ nhiều!”
Trên đường đi đến tông môn đại điện, Mạnh Dương cũng cười khổ tự mình lẩm bẩm, hắn không tin lời Diệp Phong vừa nói, hắn có thể cảm giác được, Diệp Phong thật sự không có ấn tượng gì với hắn!
Mà lúc này, Tùng Bình ở bên cạnh lại lặng lẽ lấy ra Truyền âm Thạch, báo tin Diệp Phong đột nhiên trở về cho đại tổ lão!
Sau núi tông môn!
Ngũ đại tổ lão lúc này đang nhàm chán nằm ở trên ghế bập bênh phơi nắng!
Xoát!
Đúng lúc này, đại tổ lão Lạc Thiên Hình bỗng nhiên nhảy vọt từ ghế bập bênh đứng lên, sau đó lộ ra vẻ kích động bay thẳng đến động phủ bế quan của tứ tổ lão!
“Tình huống này là sao?”
“Đại ca làm sao vậy?”
Thấy một màn như vậy, nhị tổ lão Giang Hào Vũ lộ vẻ nghi hoặc nhìn về phía tam đại tổ lão còn lại hỏi.
“Không biết!”
“Chẳng lẽ đại ca lại kiềm chế không được, muốn đi ra ngoài tìm một người có duyên nói chuyện nhân sinh?”
Tam tổ lão Tào Dân Phong lúc này lại là nở một nụ cười xấu xa nói.
“Theo như ta thấy, thay vì mỗi ngày ở chỗ này lãng phí sinh mệnh, chúng ta không bằng phi thăng tìm tiểu tử Diệp Phong kia. Dù sao cũng có Bại Gia Môn ở, không ai dám khiêu khích Tinh Hồn Tông chúng ta!”
Ngũ tổ lão Sở Vân Sơn lúc này lại nghiêm túc nói ra suy nghĩ của chính mình.
“Các ngươi đừng nói nữa!”
“Hiện tại ta chỉ muốn biết, tại sao đại ca lại đột nhiên chạy đến động phủ của ta!”
Lúc này, tứ tổ lão khó hiểu nói.
Đúng lúc này, Lạc Thiên Hình sắc mặt trắng bệch đi ra khỏi động phủ của tứ lão tổ, lại trực tiếp đi vào động phủ của ngũ tổ lão ph!
Một lát sau!
Sau khi Lạc Thiên Hình đi qua một lần động phủ của tứ đại tổ lão, lúc này mới trở lại động phủ của chính mình, mà hành động của hắn đã hoàn toàn khiến tứ đại tổ lão còn lại sửng sốt!
“Đại ca!”
“Sao đột nhiên lại thay đổi thành ăn mày?”
Sau khi Lạc Thiên Hình đi ra động phủ của mình, trên người hắn ăn mặc một bộ quần áo cũ nát, đầu tóc rối bù, trong tay cầm theo một cái chén bể, ngũ tổ lão Sở Vân Sơn ngạc nhiên hỏi.
“Ngũ đệ!”
“Cơ hội luôn nằm trong tay những người biết chuẩn bị!”
“Không nói nữa, đại ca đi đến góc tường tông môn đại điện ngồi xổm ăn xin đây!”
“Đúng rồi, đừng nói đại ca ăn mảnh, Diệp Phong đã trở lại, hiện tại đang trên đường đến tông môn đại điện!”
Nói xong, Lạc Thiên Hình cũng nở một nụ cười đầy ẩn ý với tứ đại tổ lão, sau đó trực tiếp rời khỏi sau núi, nhanh chóng chạy đến tông môn đại điện