← Quay lại trang sách

Chương 558 Chư vị sư huynh, sư đệ ta nằm trước một bước

Khi Vũ Lang phát hiện tiên căn trong cơ thể mình vẫn hoàn hảo không chút tổn hại thì cả người bối rối!

"Ha ha ha!"

"Cực phẩm tiên căn hệ Thủy xong rồi!"

Ngay lúc Vũ Lang đang mộng bức, giọng nói hưng phấn của Trần Phàm lại vang lên bên cạnh.

"Chúc mừng chúc mừng!"

"Trần Phàm sư đệ, bây giờ ngươi có cực phẩm tiên căn hệ Thủy, lại thêm có Diệp thiếu trợ giúp, sau này thành tựu không thể đoán trước được!"

Nghe được tiếng la của Trần Phàm, Đồ Mãng cũng cười to lên tiếng nói.

"Trần Phàm sư đệ!"

"Ta cảm thấy một vạn gốc Tiên Nguyên Thảo hệ Thủy này Diệp thiếu chuyên môn chuẩn bị cho ngươi, cũng không biết khi nào Diệp thiếu mới cho chúng ta một chút Tiên Nguyên Thảo tương ứng, đúng là quá hâm mộ ngươi!"

Lúc này, Chu Khải cũng nhìn về phía Trần Phàm, tràn đầy hâm mộ lên tiếng nói.

???

Thần mẹ nó chuẩn bị cho Trần Phàm sư huynh, ta cũng là tiên căn hệ Thủy!

Hơn nữa Diệp thiếu vừa hỏi ai muốn thì ta trực tiếp đánh mình ngất xỉu, thậm chí ta còn nhắc nhở các ngươi, đó rõ ràng là muốn cho các ngươi giúp ta hủy tiên căn, như vậy mà vẫn không hiểu?

Nghe được mấy người nói như vậy, Vũ Lang cả người đều muốn điên rồi, hắn hoàn toàn không ngờ được là mình muốn tránh được đau đớn khi bị hủy tiên căn trong lúc hôn mê, ai mà ngờ được là lại bỏ lỡ Tiên Nguyên Thảo hệ Thủy!

"Vũ Lang sư đệ, rốt cục ngươi cũng tỉnh!"

"Tại sao mới nãy ngươi lại đánh mình ngất xỉu?"

"Hơn nữa còn nói tiếp theo phải nhờ chúng ta, như vậy là có ý gì?"

Lúc này, Cung Phong phát hiện Vũ Lang tỉnh lại, sau đó mặt lộ vẻ hiếu kì lên tiếng hỏi thăm.

"Ừm?"

Nghe được Cung Phong hỏi thăm, Vũ Lang cũng sững sờ, sau đó trên mặt lộ vẻ lúng túng cười to nói: "Không có gì, ta muốn cảm nhận cảm giác bị chưởng đao đánh ngất xỉu là cảm giác như thế nào thôi, sau đó không phải Diệp thiếu hỏi ai muốn dùng những Tiên Nguyên Thảo hệ Thủy đó hay sao, ta té xỉu thì ai giải quyết những Tiên Nguyên Thảo đó, cũng chỉ có thể dựa vào các ngươi!"

Sau khi giải thích xong, Vũ Lang cũng yên lặng đi qua một bên, sau đó trong mắt rưng rưng tự lẩm bẩm: "Nếu có thể cho ta cơ hội lựa chọn lại một lần nữa thì ta tuyệt đối sẽ tăng thêm năm chữ ở sau câu đó đó chính là ‘xin phế tiên căn ta’!"

Một bên khác!

"Hệ thống!"

"Sư tổ và đám người của Thánh Địa khi nào mới về tới?"

Sau khi trở lại chỗ ở, Diệp Phong trực tiếp hỏi thăm hệ thống.

"Đinh! Túc chủ, hai ngày sau thì bọn họ sẽ chạy về Thánh Địa!"

Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu thì hệ thống cũng nhanh chóng đáp lại hắn.

"Hai ngày, đầy đủ!"

Biết được thời gian mà đám người trong Thánh Địa trở về, Diệp Phong đi nghỉ!

...

Hôm sau, sáng sớm!

"Ngọa tào!"

"Phòng của ta đâu!"

Sau khi Diệp Phong tỉnh lại, phát hiện ngoại trừ một cái giường bên dưới mình thì xung quanh đã không còn bất cứ thứ gì khác, hắn bối rối hỏi!

"Chủ nhân, ngài tỉnh!"

"Dựa theo dặn dò của ngài, Thánh Địa đã được san bằng hoàn toàn trong thời gian quy định, có thể bắt đầu kế hoạch trùng kiến bất cứ lúc nào!"

Đúng lúc này, dưới ánh mặt trời, Diệp Tam toàn thân tản ra kim mang từ trên trời giáng xuống, sau đó trực tiếp quỳ một chân dưới đất, trên mặt lộ vẻ cung kính báo cáo cho Diệp Phong.

"Vậy thì lập tức bắt đầu kế hoạch trùng kiến đi!"

"Nhất định hoàn toàn trùng kiến thánh địa trước sáng sớm ngày mai!"

Nghe được Diệp Tam nói như vậy, Diệp Phong mới nhớ tới trước đó mình có quy định thời gian, sau đó ra lệnh lần nữa.

Tiên Nguyên Thảo các hệ!

Kim sắc Thông Thiên Bi!

Đỉnh cấp Ngộ Kiếm Thạch, Ngộ Đao Thạch, Ngộ Côn Thạch...

Tử Minh Huyền Tinh!

Phệ Hồn Cổ!

Hắc Uyên Trùng!

...

sau khi ra lệnh xong thì Diệp Phong lại bắt đầu lấy ra một đống tiên quáng, tiên thảo, Tiên Trùng, tiên mộc và các loại tài nguyên trân quý!

Thậm chí hắn cảm thấy những thứ mà mấy người Đồ Mãng, Cung Phong, Chu Khải nói ra vẫn còn chưa đủ nhiều, trực tiếp vận dụng chức năng nhìn trộm thiên cơ một lần để hệ thống đưa ra một danh sách bao gồm tất cả các loại tài nguyên tu luyện hi hữu, sau đó hắn bắt đầu chọn bậy, dù sau đó là hệ thống tính tiền, chuyện hắn phải làm chỉ là nói ra sau đó lãng phí sạch!

"Điên rồi!"

"Diệp thiếu điên rồi!"

"Đây là chế tạo Thánh Địa sao?"

"Mẹ nó, phải nói là đang chế tạo ra một cái thế ngoại đào nguyên giàu đến vô ừnhân tính thì đúng hơn!"

Cách đó không xa, nhìn thấy Diệp Phong lấy ra vô số loại Tiên Trùng, tiên thảo, tiên quáng và các loại tài nguyên tu luyện với thiên tài địa bảo mà ngay cả hắn cũng không nhận ra được, Đồ Mãng trực tiếp choáng!

"Ta đã nhìn thấy cái gì!"

"Ta chỉ tùy tiện nhìn lướt qua mà lại nhìn thấy mấy chục loại Tiên Trùng đã tuyệt chủng ở trong Thiên Đạo Chiến Trường!"

"Mẹ nó, nếu như đem nướng lên để ăn thì hẳn là có thể làm ra được nhiều món ngon khác nhau!"

Vũ Lang nhìn thấy Diệp Phong lấy ra những Tiên Trùng lít nha lít nhít đó, nước miếng của hắn cũng chảy ra khỏi khóe miệng, kể từ khi hắn ăn Phệ Hồn Cổ nướng thì hắn cảm thấy tất cả Tiên Trùng, nếu như có thể ăn mà không ăn thì chính là lãng phí!

"Hắc Liễu Thạch, Huyết Vân Linh Tinh, U Hồn Viêm Thạch, Tứ Dực Huyền Thiếc..."

"Có những tiên quáng mà ta chỉ nhìn thấy ở trên điển tịch này thì ta chắc chắn ta có thể chế tạo ra thêm càng nhiều Tiên Khí kỳ lạ hơn nữa!"

Lúc này Cung Phong trong tất cả sự chú ý vào những tiên quáng khiến cho hắn hoa cả mắt đó!

"Quá mẹ nó giàu!"

"Giàu đến mức ta chỉ có thể quỳ!"

Nhìn thấy Diệp Phong lấy ra vô số tài nguyên tu luyện và thiên tài địa bảo hi hữu, Trần Phàm cũng quỳ xuống lần nữa!

"Hiểu!"

"Ta hiểu!"

"Đi mẹ nó kim sắc truyền thuyết!"

"Đi mẹ nó trở thành nam nhân trong mộng của ngàn vạn thiếu nữ!"

"Nếu có những tài phú này, chỉ rơi một chút từ trong kẽ móng tay ra thì đều có thể nhẹ nhõm lấy được lòng của ngàn vạn thiếu nữ, đến lúc đó ta phất ống tay áo một cái thì có thể trở thành nam nhân mà bọn họ nằm mơ cũng không thể chiếm được!"