Chương 586 Từ từ, có phải ta đã quên chuyện gì rồi không (2)
“Nếu không phải có hắn, ta cũng không có chú ý tới tình huống của ba con tiểu rác rưởi bên cạnh ngô chủ!”
“Chẳng qua, cũng may là ta vì tò mò mà đi theo tới đây, nếu không thì đã bỏ lỡ cơ hội biểu diễn này rồi!”
Một chỗ khác, Diệp Tiểu Đường vẫn luôn đi Diệp Tiểu Chuỳ lúc này cũng cười xấu xa nghĩ thầm.
……
“Không tốt, mẹ nó Thiên Đạo kiếp vân thổi tới đây!”
“Rốt cuộc là tên khốn nào dẫn ra Thiên Đạo kiếp vân, dẫn ra còn chưa nói, mang nó tới đây là có ý gì, chẳng lẽ muốn cho toàn bộ tiên đạo giả trong thành đều chôn cùng hắn sao?”
“Xong rồi, chạy không thoát, đã bị Thiên Đạo kiếp vân tỏa định!”
“…”
Ngay khi Diệp Phong, ngũ đại tổ lão cùng Đường Tiểu Cường đang chờ đợi ba con tiểu sủng vật đến đây, trên đường phố bên ngoài tửu lầu vang lên đủ loại tiếng hét kinh hoàng, đồng thời, một cổ uy áp trấn áp thiên địa khủng bố lập tức bao phủ toàn thành!
“Mẹ kiếp?”
“Mẹ nó doạ ta sợ nhảy dựng, ta còn tưởng là con tiên thú cường đại nào đó tập thành đâu, hoá ra là Thiên Đạo kiếp vân!”
Lúc này, sau khi Lạc Thiên Hình biết điều khiến mọi người hoảng sợ là Thiên Đạo kiếp vân, vẻ căng thẳng trên mặt cũng dần dần bình tĩnh trở lại, sau đó nói với tứ đại tổ lão, những người cũng đang đứng dậy vì kinh ngạc: “Mau ngồi xuống đi, chỉ là Thiên Đạo kiếp vân mà thôi.”
Hả?
Chỉ là Thiên Đạo kiếp vân mà thôi?
Chẳng lẽ Thiên Đạo kiếp vân khiến tất cả tiên đạo giả sợ hãi chỉ nhỏ bé trong mắt các ngươi như vậy?
Sau khi Đường Tiểu Cường ở một bên thấy phản ứng của ngũ đại tổ lão, trên mặt hắn cũng hiện lên vẻ khó tin, hắn không căng thẳng là bởi vì hắn đã nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng khi Thiên Đạo kiếp vân bị năm vị cường giả đuổi theo đánh, nhưng hắn không rõ vì sao ngũ đại tổ lão cũng làm lơ Thiên Đạo kiếp vân.
“Đại tổ lão!”
“Bên ngoài chính là Thiên Đạo kiếp vân a, ngươi không sợ nó sao?”
Mang theo tò mò, Đường Tiểu Cường nhìn Lạc Thiên Hình hỏi.
“Sợ?”
“Thiên Đạo kiếp vân có gì đáng sợ!”
“Thứ ngu ngốc kia liền một kiếm của kẻ điên một tay cũng không chịu được, ta sợ nó làm gì!”
Nói đến đây, Lạc Thiên Hình đột nhiên nghĩ tới cái gì, sau đó nhìn Đường Tiểu Cường nghiêm túc nói: “Đầu trọc, ngươi không cần sợ Thiên Đạo kiếp vân, thứ này khi ở Hạ Giới không thiếu bị hộ đạo giả bên cạnh Diệp Phong chém chơi!”
Hả?
Diệp thiếu khi còn ở Hạ Giới đã bắt đầu bắt nạt Thiên Đạo kiếp vân rồi sao?
Nghe Lạc Thiên Hình nói xong, Đường Tiểu Cường cũng tỏ ra khiếp sợ nhìn sang Diệp Phong.
“Mẹ kiếp!”
“Ta đã quên mất chuyện khi tiểu sủng vật thứ ba ra ngoài phải gặp Thiên Đạo kiếp vân!”
“Không lẽ Thiên Đạo kiếp vân này là tiểu sủng vật thứ ba dẫn ra!”
Lúc này, Diệp Phong cuối cùng cũng ý thức được mình đã quên cái gì!
“Ha ha ha!”
“Vậy đã đến lúc ta, Diệp Tiểu Chuỳ, biểu diễn!”
Lúc này, Diệp Tiểu Chuỳ ở trong chỗ tối cũng có chút kích động cười to, ngay khi hắn chuẩn bị truyền âm nói tình huống với Diệp Phong, một bóng dáng nhỏ xinh yên lặng xuất hiện phía sau hắn.
Bùm!
Ầm một tiếng, hai mắt Diệp Tiểu Chuỳ tối sầm đi, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
“Cũng may Diệp Tiểu Chuỳ không có phòng bị!”
“Nếu không, cho dù chưởng đao của ta dùng hết toàn lực, chỉ sợ cũng không thể trực tiếp đánh gục hắn!”
Nhìn Diệp Tiểu Chuỳ đã rơi vào hôn mê, cả người Diệp Tiểu Đường che kín quỷ dị huyết sắc phù văn cũng vui vẻ lẩm bẩm một mình.
Tuy rằng thực lực của nàng mạnh hơn Diệp Tiểu Chuỳ rất nhiều, nhưng muốn dựa vào một cái chưởng đao đánh vựng đối phương thì cũng không phải là một việc đơn giản.
……
Trong tửu lầu!
“Hì hì!”
“Ngô chủ, ta tới!”
Sau khi đi vào tửu lầu, Diệp Tiểu Đường trực tiếp đi tới trước mặt Diệp Phong chào hỏi.
“Hả?”
“Tiểu Đường, sao ngươi lại ở đây?”
Nhìn thấy Diệp Tiểu Đường đột nhiên xuất hiện ở chỗ này, Diệp Phong cũng có hơi ngạc nhiên hỏi.
“Ngô chủ!”
“Không phải ngươi kêu ta trấn áp Thiên Đạo kiếp vân, sau đó hộ tống ba con tiểu lạp… Tiểu sủng vật đến đây sao?”
Nghe Diệp Phong hỏi, Diệp Tiểu Đường cũng cười giải thích.
Hả?
Nghe được lời này, Diệp Phong đầu tiên là sửng sốt, sau đó cười nói: “Tiểu Đường, có tâm, không nghĩ tới ngươi ở Thánh Địa giữa giúp ta chiếu cố sư tôn đồng thời, thế nhưng còn thời khắc chú ý ta bên này tình huống, nên nói không nói, ngươi so đồng dạng ở bên ngoài Diệp tiểu kiếm cùng Diệp Tiểu Chuỳ hiểu chuyện nhiều!”
“Ngô chủ!”
“Đây đều là việc Tiểu Đường nên làm!”
Nghe Diệp Phong khích lệ, Diệp Tiểu Đường cũng khiêm tốn đáp lại.
……
“Mẹ kiếp!”
“Mẹ nó đó là công lao của ta a!”
Lúc này, sau khi Diệp Tiểu Chuỳ tỉnh lại phát hiện công lao của mình bị Diệp Tiểu Đường đoạt, hắn gần như muốn phát điên!
Hắn không ngờ, Diệp Tiểu Đường thế nhưng lặng lẽ đi theo mình, sau đó đánh hắn bất tỉnh khi hắn chuẩn bị tranh công, cũng đoạt công lao vốn thuộc về hắn!
( Thiên Đạo kiếp vân: Cuối cùng bọn họ cũng đi rồi, ta không dám phách bọn họ, ta còn không thể hù dọa các ngươi! )
Lúc này, sau khi Diệp Phong, ngũ đại tổ lão, Đường Tiểu Cường ngồi trên ba con tiên thú thủ hộ rời đi, Thiên Đạo kiếp vân cũng chuẩn bị phát tiết lửa giận lên trên những tiên đạo giả trong thành.
“Thiên Đạo kiếp vân!”
“Đến đây đi, đánh một trận thoả thích đi!”
“Mẹ nó ta không đánh lại Diệp Tiểu Đường, chẳng lẽ còn không đánh lại ngươi sao?”
“Ta cần phải trút bỏ những oan ức ta nhận hôm nay!”
Nhưng mà, ngay khi Thiên Đạo kiếp vân ấp ủ vạn lôi oanh kích, Diệp Tiểu Chuỳ đột nhiên xuất hiện trong Thiên Đạo kiếp vân, sau đó giận dữ rống to!
Thiên Đạo kiếp vân:???
……
Bên kia!
Tinh Hồn Thánh Địa!
“Lão thánh chủ!”
“Chúng ta đến nhầm chỗ rồi sao?”
“Đây làm gì phải Tinh Hồn Thánh Địa, mẹ nó quả thực chính là một cái bảo khố thiên nhiên a!”
Sau khi mọi người trong Thánh Địa trở lại Tinh Hồn Thánh Địa, nhìn Thánh Địa trước mắt đã biến hoá nghiêng trời lệch đất, Thái Hư trưởng lão lộ vẻ khiếp sợ hét to!
“Ta biết Diệp Phong rất phá của!”
“Nhưng ta thật sự không nghĩ tới, hắn thế nhưng có thể phá của đến trình độ này!”
“Hắn thừa dịp chúng ta vắng mặt, trực tiếp kiến tạo Thánh Địa lần nữa!”