← Quay lại trang sách

Chương 594 So với Tinh Hồn Thánh Địa, Huyền Sương Tông không bằng một tên ăn mày

“Khả năng ngay từ đầu những đệ tử dùng số tiên thảo rác rưởi này luyện đan có chút không tiếp thu được, nhưng sau một thời gian dài, bọn họ không phải đã chết lặng, không phải hoàn toàn có thể tiếp nhận rồi sao?”

“Thật ra, bọn họ là đang cần một quá trình thích ứng mà thôi!”

Nghe Tử Trúc trưởng nói lời này, trên mặt Diệp Phong cũng đầy ý cười khuyên bảo.

Ai!

Thấy Tử Trúc trưởng lão vẫn lộ ra vẻ khó có thể tiếp nhận, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ thở dài một hơi, trực tiếp đưa mắt ra hiệu nhìn sang Diệp Tiểu Đường.

Oanh!

Theo một tiếng vang lớn, mấy trăm loại tiên thảo quý hiếm cùng tiên thảo trong truyền thuyết bên cạnh khoảng đất trống đều bị một quyền của Diệp Tiểu Đường quét sạch!

“Tiểu Đường!”

“Ngươi đang làm gì!”

Nhìn thấy một màn này, Diệp Phong cũng giả bộ kinh ngạc hỏi!

“Ngô chủ!”

“Nếu bọn họ không muốn dùng số tiên thảo rác rưởi này luyện đan chơi, ta sẽ dùng chúng để luyện quyền!”

Nghe Diệp Phong hỏi, Diệp Tiểu Đường cũng là vui vẻ trả lời.

“Tiểu Đường đại nhân!”

“Dừng tay, dừng tay a!”

“Ta lấy, ta sẽ cầm số tiên thảo rác rưởi này trở về cho bọn hắn luyện chơi, ngài đừng ra quyền nữa!”

Nhìn thấy Diệp Tiểu Đường lại chuẩn bị lần nữa ra quyền, sau khi Tử Trúc trưởng lão hồi tinh thần cũng vội vàng khuyên can, hắn đã nghĩ rõ, thà bị Diệp Tiểu Đường tiêu diệt toàn bộ, còn không bằng lấy về luyện chơi!

Đến nỗi những đệ tử luyện đan có điên hay không điên, hắn đã không thèm nghĩ, hắn chỉ biết, hiện tại lại không đáp ứng thì hắn sẽ là người điên trước tiên!

Mà Mã Lão ở một bên lúc này đã hoàn toàn ngây người!

Hắn đột nhiên cảm thấy, so với Tinh Hồn Thánh Địa, Huyền Sương Tông quả thực chỉ là một tên ăn mày!

Phi!

Mẹ nó ăn mày đều không bằng!

Một lát sau!

“Đó là, Cửu Tinh Thần Quang Thuỷ?”

“Cho dù là Huyền Sương Tông thì cũng chỉ có hai bình nhỏ, kết quả ở trong nhà người ta là mẹ nó chảy xuôi dòng suối nhỏ?”

“Còn có dòng suối nhỏ Xích Kim Vạn Linh Dich kia, dòng suối nhỏ không biết tên rượu ngon…”

Sau khi Mã Lão đi theo Diệp Phong đi vào Thánh Điện trong Vô Cực Phong, toàn thân hắn đều đã chết lặng!

Thậm chí còn không có phản ứng gì khi nhìn thấy Hoàng Kim Mao Ốc ở Vô Cực Phong, phòng tắm được tạo từ Đỉnh cấp Ngộ Kiếm Thạch,…!

“Buồn cười!”

“Thật sự quá buồn cười!”

“Tuỳ tiện lấy đi một số rác rưởi từ Tinh Hồn Thánh Địa, chỉ sợ có thể khiến cho bất kỳ thế lực bá chủ nào đó tấn công Huyền Sương Tông, mà Huyền Sương Tông thế nhưng còn khinh thường Tinh Hồn Thánh Địa, đây quả thực là chuyện quá buồn cười!

Lúc này, Mã Lão đã lấy lại bình tĩnh, cũng cười khổ lẩm bẩm một mình.

…..

Bên ngoài Tinh Hồn Thánh!

“A Lỵ!”

“Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy?”

“Tại sao con Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu đoạt xe lang của ta lại ở trong Thánh Địa ngươi?”

“Còn có, tại sao tiểu cô nương khủng bố kia nói ta là sư tổ công của ngô chủ của nàng?”

Lúc này, Lê Phong cũng là mặt lộ vẻ khó hiểu nhìn Hồ Lỵ hỏi.

“Ngươi còn không biết xấu hổ nói chuyện này?”

“Ta thật đúng là cho rằng xe lang của ngươi bị đoạt đâu, rõ ràng là ta bảo bối đồ tôn mua từ trong tay ngươi!”

“Mà hắn cũng là đồ tôn của ngươi, đồ tôn của mình muốn xe lang chơi chơi, ngươi thế nhưng còn không biết xấu hổ lấy tiền, có ai làm sư tổ công như ngươi không?”

Nghe Lê Phong hỏi chuyện, Hồ Lỵ cũng ra vẻ tức giận nói!

???

Xe lang của ta bị đoạt!

Ta bị bắt nhận lấy một quả thấp phẩm Tiên Linh Thạch!

Đến cuối cùng, là ta sai rồi?

Nghe Hồ Lỵ nói lời này, Lê Phong muốn phát điên!

Nhưng thực mau!

Sau khi Lê Phong biết một ít tình huống của Diệp Phong từ trong miệng Hồ Lỵ, đặc biệt là sau khi tiến vào Thánh Địa, nhìn thấy những tài nguyên tu luyện hiếm có cùng thiên tài địa bảo, hắn mới chân chính ý thức được tên đồ tôn mua xe lang của mình có bao nhiêu khủng bố!

"A Lỵ!"

"Đồ tôn của ngươi quá kinh khủng!"

"Nói thật, mặc dù phụ thân của ta không còn ngăn cản chúng ta đến với nhau nữa nhưng ta muốn cưới ngươi về tông môn cũng không phải là một chuyện đơn giản!"

"Nhưng hiện tại xem ra ta cảm thấy để cho đồ tôn bảo bối của ngươi chấp nhận Huyền Sương Tông chúng ta mới là vấn đề khó khăn lớn nhất!"

Đi trên đường đến Vô Cực Phong, Lê Phong cũng gượng cười lên tiếng nói.

"Lê Phong!"

"Yên tâm đi, Diệp Phong sẽ không làm khó Huyền Sương Tông quá nhiều!"

"Hắn chỉ không muốn để cho ta bị ăn hiếp ở Huyền Sương Tông mà thôi, cho nên ngươi không cần phải lo lắng quá đâu!"

Nghe được Lê Phong lo lắng, Hồ Lỵ cũng cười giải thích.

...

Vô Cực Phong, trong Thánh Điện!

"Đồ tôn Diệp Phong, bái kiến sư tổ công!"

Khi Hồ Lỵ và Lê Phong đi vào Thánh Điện, Diệp Phong cũng nhìn về phía Lê Phong trên mặt lộ vẻ cung kính lên tiếng hô.

Mặc dù hắn không có quá nhiều hảo cảm đối với Huyền Sương Tông nhưng Diệp Phong lại có ấn tượng không tệ đối với sư tổ công này của mình!

"Vãn bối Lạc Thiên Tuyết, bái kiến sư công!"

Lạc Thiên Tuyết đang đứng bên cạnh cũng lên tiếng hô.

"Tốt! Tốt!"

Nhìn thấy đệ tử và đồ tôn của Hồ Lỵ đều công nhận mình, lúc này Lê Phong mới triệt để yên tâm.

Đặc biệt là Diệp Phong, chỉ cần đối phương công nhận mình thì cho dù đối phương có ý kiến với Huyền Sương Tông thì cùng lắm hắn từ bỏ thân phận Thiếu tông chủ là được, chỉ cần có thể ở bên cạnh Hồ Lỵ thì hắn đã thỏa mãn lắm rồi!

"Sư tổ công!"

"Ta biết Huyền Sương Tông ngươi có chút chướng mắt sư tổ của ta!"

"Nhưng ta không thể nào để cho sư tổ qua đó bị người ta ăn hiếp được cho nên ta sẽ theo các ngươi đi tới Huyền Sương Tông, hơn nữa còn dẫn một số người theo!"

"Ta muốn làm cho tất cả mọi người biết một chuyện đó chính là nếu như có người nào dám khi dễ sư tổ ta thì ta không cần biết đó là ai, ta sẽ để cho hắn hối hận khi đi đến thế giới này!"

Đúng lúc này, Diệp Phong lại tỏ vẻ cực kỳ nghiêm túc nhìn Lê Phong lên tiếng nói.

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trong mắt Hồ Lỵ và Lạc Thiên Tuyết tràn đầy cảm động!