← Quay lại trang sách

Chương 597 Chư vị sư huynh, không ai trong các người che dù cho Diệp? (2)

Cửa vào Thánh Địa!

"Tam đại thủ hộ Tiên Thú!"

"Bọn chúng lại là thủ hộ Tiên Thú trong không gian của di tích thượng cổ!"

"Thật là đáng sợ, không ngờ được là Diệp trưởng lão lại có thể bắt bọn chúng về để làm tiểu sủng vật trông nhà hộ viện!"

Trong lúc nói chuyện phiếm, khi biết tình huống của tam đại thủ hộ Tiên Thú, Ngọc Quỷ trưởng lão đầu tiên là giật mình, sau đó mặt lộ vẻ đắc ý âm thầm nghĩ: "Cái này, bây giờ ta không chỉ nắm trong tay đại trận mê cung kinh khủng mà dưới tay ta còn có tam đại thủ hộ Tiên Thú làm tiểu đệ, mẹ nó, như vậy thì chẳng phải là địa vị của ta ở trong Thánh Địa sẽ tăng vọt hay sao!"

Tinh Hồn Phong!

"Sư tôn!"

"Sao ngươi lại tới đây!"

Khi Diệp Phong nhìn thấy Lạc Thiên Tuyết từ nơi xa đi tới thì cũng vội vàng lấy một cái ghế xích đu từ trong không gian của hệ thống ra để bên cạnh, sau đó ra hiệu cho Lạc Thiên Tuyết tới nằm xuống cùng nghỉ ngơi!

"Cơ hội tới!"

Mà thấy cảnh này, đám người đang điên cuồng đào hố trong mắt đều hiện lên một vòng tinh quang, sau đó đều ngừng công việc trong tay, bắt đầu lật tìm ở trong tiên giới của mình, dù không có dù nhưng có thứ tương đương thì bọn họ cũng có thể biểu hiện một chút!

Bành!

Ngay khi Lạc Thiên Tuyết nở một nụ cười nằm lên trên ghế xích đu, một tiếng dù mở ra truyền vào trong tai của mọi người.

"Ngọa tào!"

"Tên Cường trọc này rốt cuộc có bao nhiêu dù đen!"

Khi mọi người ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện Cường trọc đứng ở sau lưng Diệp Phong và Lạc Thiên Tuyết, sau đó một cái tay khác dựng một cây dù đen lên che ánh nắng chói chang cho Lạc Thiên Tuyết, tất cả bọn họ đều ngẩn ra tại chỗ.

"Đồ nhi!"

"Có phải ngươi lại muốn phá của hay không?"

"Mặc dù không biết ngươi muốn phá của như thế nào nhưng ta vừa mới thông báo cho sư tôn và sư công!"

"Chẳng mấy chốc nữa bọn họ sẽ tới, vừa khéo để cho sư công cũng mở mang kiến thức biết được ngươi phá của đến phát rồ cỡ nào!"

Lúc này, Lạc Thiên Tuyết cũng nhìn về phía Diệp Phong, tràn đầy ý cười lên tiếng nói.

Trừng!

Nghe được Lạc Thiên Tuyết nói như vậy, Diệp Phong không có phản ứng gì, nhưng Đường Tiểu Cường đứng ở phía sau lại đột nhiên thay đổi sắc mặt, bởi vì hắn biết một chuyện, đó chính là phần lớn người tu luyện ở trong Huyền Sương Tông đều tu luyện thần thông loại băng sương!

"Hi vọng sư tổ công của Diệp thiếu là ngoại lệ, hắn tu luyện không phải thần thông loại băng sương nếu không lát nữa khi hắn nhìn thấy hành vi phá của của Diệp thiếu thì chắc chắn hắn sẽ điên!"

Lúc này, Đường Tiểu Cường âm thầm nghĩ như vậy.

Một bên khác!

"Lê Phong!"

"Mã lão!"

"Các ngươi phải chuẩn bị tâm lý trước, dù sao tiểu tử Diệp Phong đó một khi phá của thì có thể nói là phát rồ, người bình thường hoàn toàn không thể nào chấp nhận được!"

Trên đường đi đến Tinh Hồn Phong, Hồ Lỵ cũng lên tiếng nhắc nhở Lê Phong và Mã lão.

"A Lỵ!"

"Có tà dị như ngươi nói à?"

"Diệp Phong cho dù phá của nhưng dùng phát rồ để hình dung có phải là có chút quá mức hay không!"

Nghe được Hồ Lỵ nhắc nhở, Lê Phong lại có chút không coi ra gì, hắn cảm thấy chắc chắn Hồ Lỵ nói ngoa, mặc dù tất cả mọi thứ trong Thánh Địa khiến cho hắn chấn kinh nhưng như vậy chỉ chứng minh được là Diệp Phong cực kỳ giàu có thôi!

"Thiếu tông chủ!"

"Ta cảm thấy Thiếu phu nhân nói rất có lý, chúng ta nên chuẩn bị tâm lý trước thì hơn!"

Nhưng mà khiến cho Lê Phong bất ngờ chính là Mã lão đang đi bên cạnh lại đồng ý với Hồ Lỵ!

"Mã lão!"

"Nói như thế nào thì ngươi cũng là một trong số sáu đại trưởng lão của Huyền Sương Tông chúng ta!"

"Trên vạn năm nay, còn cái gì mà ngươi chưa từng nhìn thấy chưa từng trải qua, mà bây giờ chỉ đi xem một tên bại gia tử phá của mà thôi, sao ngươi còn coi trọng như vậy?"

Lúc này, Lê Phong cũng nhìn về phía Mã lão, hơi nghi hoặc một chút hỏi thăm.

Nghe nói như thế, Mã lão cũng gượng cười, không có giải thích cái gì, nhưng trong lòng thầm nghĩ: "Trên vạn năm nay, đúng là ta thấy qua rất nhiều trải qua rất nhiều nhân mẹ nó ta chưa từng nhìn thấy có người lấy tiên thảo hi hữu và tiên thảo cấp truyền thuyết đưa cho một số luyện đan học đồ luyện chơi!"

"Để người khác phá của mà đã điên cuồng như vậy, vậy một khi chính bản thân hắn phá của thì sợ đúng là sẽ đạt tới trình đậu phát rồ thật!"

...

Một lát sau!

Khi Hồ Lỵ, Lê Phong và Mã lão tới Tinh Hồn Phong, hố đào để làm bể bơi đã được đào xong thậm chí còn đã được trải xong cực phẩm Tiên Linh Tinh và đổ đầy nước, bể bơi này khiến cho người ta nhìn thấy là cảm nhận được cảm giác cực kỳ thoải mái, khiến cho người ta nhịn không được mà muốn nhảy vào bên trong đó hưởng thụ một phen!

"Đây là cái gì?"

"Diệp Phong đào một cái ao nước lớn như vậy để làm gì?"

Nhìn thấy cái bể bơi cực lớn trước mặt, Lê Phong cũng có chút tò mò.

"Sư tôn!"

"Người đến đông đủ, vậy ta phá của!"

Nhìn thấy Hồ Lỵ, Lê Phong và Mã lão cũng đến, Diệp Phong cũng quay qua nhìn Lạc Thiên Tuyết đang nằm bên cạnh cười nói một câu, sau đó nhảy xuống ghế xích đu, đi tới biên giới bể bơi dưới ánh mắt tò mò của tất cả mọi người.

Xoát!

Dưới ánh mắt tò mò của tất cả mọi người, Diệp Phong trực tiếp ném một cái tiên giới chứa một vạn gốc Cửu U Tuyết Liên lên trên không trung của bể bơi sau đó dùng thần thức điều khiển tiên giới phun ra một tiếng: "Bạo!"

Bành!

Theo một tiếng vang trầm đục vang lên, tiên giới nổ tung trong ánh mắt của mọi người, một vạn gốc Cửu U Tuyết Liên toàn thân trắng như tuyết bên trong cũng hiện ra trong tầm mắt của mọi người, sau đó rơi xuống như hoa tuyết, tất cả đều nhẹ nhàng rơi xuống bể bơi bên dưới!

"Dừng tay!"

"Mau dừng tay!"

Mà để ý thấy những thứ bay từ trên không trung xuống đều là Cửu U Tuyết Liên, Lê Phong vẫn luôn không coi ra gì đột nhiên thay đổi sắc mặt sau đó trực tiếp hô to lên!

Ngay lúc Lê Phong định đi lên cứu tất cả Cửu U Tuyết Liên thì một bàn tay nhỏ nhắn bỗng nhiên túm lấy cánh tay phải của hắn khiến cho hắn không thể động đậy trong nháy mắt!

"Hì hì!"