Chương 604 Cho dù con trai có tốt thì cũng không tốt bằng tìm được một đại ca tốt
Sau khi Tiểu Bát Tử mướn phòng xong trở về, Lê Hạo Dương cầm lấy Cửu U Tuyết Liên Vương trên bàn đi ra khỏi phòng Diệp Phong.
"Xem ra đảo ngược thao tác hiệu quả cũng khả quan lắm!"
"Chỉ cần đánh cơ sở vững chắc, trong ba ngày tuyệt đối có thể khiến cho hắn bước vào phá của chi đạo!"
Nhìn thấy Lê Hạo Dương rời đi, trên mặt Diệp Phong cũng lộ vẻ đắc ý.
"Diệp thiếu!"
"Hắn đã bắt đầu phá của, cái này nên tính là thành công chứ!"
Lúc này, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đang đứng bên cạnh bỗng nhiên nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Còn chưa thành công đâu!"
"Dáng vẻ không thèm quan tâm đó chỉ là do hắn giả vờ ra mà thôi, chờ khi hắn đi vào trong phòng sử dụng Cửu U Tuyết Liên Vương để ngâm bồn tắm thật thì không biết hắn sẽ đau lòng thành như thế nào!"
Nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư hỏi thăm, Diệp Phong cũng cười giải thích, hắn biết rất rõ nếu như đối phương thật lòng chuẩn bị lãng phí hết Cửu U Tuyết Liên Vương để hưởng thụ cảm giác vui sướng do phá của đem tới thì chắc chắn sẽ được hệ thống công nhận!
Bên trong một căn phòng khác!
"Làm sao bây giờ!"
"Phải dùng nó để ngâm bồn tắm thật sao?"
"Nó là tâm can tiểu bảo bối để cho ta có thể đột phá hạn mức cao nhất của thần thông đó!"
Lúc này, đứng ở trước thùng gỗ chứa đầy nước, Lê Hạo Dương do dự, hắn không biết hắn làm như vậy có thể thông qua được khảo nghiệm thứ nhất của đại ca hay không, nếu như không có thông qua thì có thể nói là lấy giỏ trúc mà múc nước chính là công dã tràng!
Do dự hồi lâu!
Lê Hạo Dương cắn răng, trực tiếp nhắm hai mắt lại, ném Cửu U Tuyết Liên Vương trong tay vào trong thùng gỗ!
"Ngọa tào!"
"Quá mẹ nó dễ chịu!"
Đi vào bên trong thùng tắm, cảm nhận nhục thân của mình bị nước đã dung hợp lực lượng của Cửu U Tuyết Liên Vương không ngừng rèn luyện, cảm giác tê tê mát mẻ ở đó không ngừng xuất hiện, ngay cả Lê Hạo Dương cũng không nhịn được mà lên tiếng kinh hô!
"Cái gì là hưởng thụ!"
"Đây chính là hưởng thụ!"
"Nhưng mà cái giá phải trả ra để được hưởng thụ như vậy thật là lớn!"
Cảm thán xong, Lê Hạo Dương nghĩ đến cái giá lớn phải trả ra, trên mặt lại xuất hiện vẻ đau lòng lần nữa.
Đông! Đông! Đông!
Đúng lúc này, một loạt tiếng gõ cửa chợt vang lên.
"Ai?"
Nghe được tiếng đập cửa, Lê Hạo Dương giọng điệu có chút không vui lên tiếng hỏi!
"Tiểu Lê!"
"Là ta, Tiểu Bát Tử!"
"Thế nào, ngâm được không?"
"Cái ừ thứ quỷ đó chỉ cần ngậm một chút là được rồi, không nên ngâm quá lâu, đại ca tốt vẫn còn đang chờ ngươi đấy!"
Rất nhanh, giọng nói của Tiểu Bát Tử vang lên ở ngoài cửa!
Xoát!
Nghe được Tiểu Bát Tử nhắc nhở, Lê Hạo Dương cũng đột nhiên đứng dậy trong thùng tắm sau đó vội vàng lên tiếng cảm ơn Tiểu Bát Tử đang đứng ở bên ngoài: "Bát ca, cám ơn, ta lập tức tới ngay!"
Nghe được tiếng bước chân ở bên ngoài từ từ đi xa, Lê Hạo Dương cảm thấy có chút may mắn, thầm nghĩ trong lòng: "Ta phải phá của, sao lại chỉ quan tâm đến việc hưởng thụ, giống như Bát ca nói, cái thứ quỷ này chỉ cần ngâm một chút cho biết là được rồi!"
Nhưng khi Lê Hạo Dương mặc quần áo xong rồi nhìn thùng gỗ mà mình chỉ ngâm không đến một phút thì trên mặt nở một nụ cười khổ tự lẩm bẩm: "Ta hoàn toàn không ngờ được là có một ngày ta sẽ phá của như vậy, hơn nữa lần này ta phá của có thể nói là phát rồ!"
Một lát sau!
"Diệp thiếu!"
"Ta trở về!"
Sau khi trở lại phòng của Diệp Phong một lần nữa, Lê Hạo Dương cũng cười lên tiếng nói.
"Không tệ!"
"Dùng Cửu U Tuyết Liên Vương ngâm bồn tắm mà chỉ ngâm trong thời gian ngắn như vậy, đúng là đủ phá của!"
"Cho nên, chúc mừng ngươi thông qua được khảo nghiệm đầu tiên của ta!"
Nói đến đây, Diệp Phong tỏ vẻ chăm chú nhìn Lê Hạo Dương tiếp tục nói: "Trong vòng ba ngày tiếp theo thì ngươi hãy đi theo bên cạnh ta đi, chỉ cần trong ba ngày này ngươi có thể làm việc khiến cho ta hài lòng thì coi như ngươi hoàn toàn thông qua được khảo nghiệm của ta, có thể đi theo bên cạnh ta giống như là Tiểu Bát Tử."
"Đại ca!"
"Ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không để ngươi thất vọng!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lê Hạo Dương cũng cực kỳ tự tin lên tiếng nói đồng thời trong lòng thầm nghĩ: "Xem ra, khảo nghiệm chính thức chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi, trong ba ngày tiếp theo ta phải thời thời khắc khắc duy trì tâm tính phá của mới được!"
"Thời gian còn sớm!"
"Thừa dịp trước khi trời tối chúng ta đi ra ngoài đi dạo thử xem có cơ hội gì để phá của hay không!"
Nghe được Lê Hạo Dương nói như vậy, Diệp Phong hài lòng khẽ gật đầu, sau đó dẫn hai người Lê Hạo Dương và Tiểu Bát Tử rời khỏi phòng!
Khu thành bắc!
"Phá của!"
"Chỗ nào có cơ hội để phá của?"
Lúc này, đi theo bên cạnh Diệp Phong đi trên đường phố phồn hoa, Lê Hạo Dương cũng quan sát xung quanh để tìm kiếm cơ hội có thể phá của!
Chờ chút!
Đúng lúc này, Lê Hạo Dương bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó mắng thầm: "Nếu như không có cơ hội để phá của thì ta có thể tự mình sáng tạo ra cơ hội để phá của mà!"
Hả?
Nhìn thấy Lê Hạo Dương bỗng nhiên đi tới trước mặt của mình, Diệp Phong cũng có chút khó hiểu không biết rốt cuộc đối phương đang định làm gì.
"Đại ca!"
"Ngươi chính là thần hào phá của!"
"Sao có thể đi trên mặt đất thường thường không có gì lạ giống như là những người khác như thế này được chứ!"
Nói xong, Lê Hạo Dương trực tiếp lấy cực phẩm Tiên Linh Thạch từ trong tiên giới ra, sau đó nhanh chóng dùng nó để che phủ mặt đất tạo ra một con đường làm bằng Tiên Linh Thạch rộng một mét!
"Ngọa tào!"
"Như vậy mà cũng được nữa hả!"
Đi lên con đường do Lê Hạo Dương dùng Tiên Linh Thạch lót ra, ừ khiến cho vô số người tu luyện ở xung quanh quăng tới ánh mắt chấn kinh và khó có thể tin được, Diệp Phong cũng nhịn không được sợ hãi than: "Mẹ nó, đây mới là cảnh tượng nên có khi thần hào phá của đi ra ngoài!"
Oanh!