Chương 620 Không cần biết hắn là đại ca tốt gì, có ta ở đây ngươi sợ cái rắm (2)
Đừng trách ta không có nhắc nhở ngươi, một lát nữa khi đại ca tốt của ta tới đây thì thái độ của ngươi phải cung kính một chút!"
Nghe được Tiêu Lập trêu chọc, Lê Hạo Dương lại trưng vẻ mặt nghiêm túc ra lên tiếng nhắc nhở, hắn cũng không hy vọng lão hữu này của mình không cẩn thận đắc tội với đại ca tốt đó của mình!
???
Đại ca tốt của ngươi muốn gặp ta?
Từ khi nào mà ngươi có một đại ca tốt rồi?
Nghe được Lê Hạo Dương nói như vậy, Tiêu Lập trực tiếp mộng, sau đó tràn đầy nghi ngờ hỏi: "Lê Hạo Dương, cái từ khi nào mà ngươi có thêm một đại ca tốt rồi sao ta không biết vậy?"
"Ta mới quen từ hôm trước thì làm sao ngươi biết được?"
"Nhưng ngươi đối không thể xem thường đại ca tốt này của ta đó!"
"Hắn hôm qua hắn vừa diệt Thiên Lôi Môn, một hồi khi hắn đến đây thì ngươi tuyệt đối đừng có đắc tội với hắn nếu không thì cho dù là ta cũng không thể nào cứu được ngươi!"
Chỉ sợ Tiêu Lập không xem ra gì, Lê Hạo Dương cũng nhắc nhở lần nữa.
"Cái gì!"
"Đại ca tốt của ngươi vừa mới tiêu diệt Thiên Lôi Môn?"
Nghe đến đây, Tiêu Lập cũng nhịn không được mà kinh hô lên, giờ khắc này hắn mới chính thức coi trọng đại ca tốt thần bí mà Lê Hạo Dương nói!
"Không cần biết hắn là đại ca tốt gì!"
"Có ta ở đây ngươi sợ cái rắm!"
"Coi như bây giờ ta chỉ có thể vận dụng lực lượng của thần hồn nhưng mà ở thời đại này có ai có thể chịu được một đòn công kích thần hồn của ta!"
Đúng lúc này, một giọng nói cực kì phách lối bỗng nhiên vang lên ở trong đầu của Tiêu Lập!
"Thiên Ma Lão Tổ!"
"Ta không phải sợ, đó là tôn trọng, dù sao đối phương cũng là đại ca tốt của lão hữu của ta!"
"Hơn nữa, ngươi đừng có quán thâu loại tư tưởng này cho ta suốt như thế!"
"Phải biết, mỗi một lần ngươi vận dụng lực lượng thần hồn thì ngươi phải nghỉ ngơi một ngày, nếu như là đắc tội với đại nhân vật gì thật thì chờ ngươi ngủ say một ngày tỉnh dậy có thể ngươi đã không còn nhìn thấy ta nữa!"
Nghe được Thiên Ma Lão Tổ nói như vậy, Tiêu Lập cũng nhịn không được nhả rãnh.
Đúng lúc này, phía trên phi hành Tiên Khí của Lê Hạo Dương bỗng nhiên xuất hiện hai cái khe hở không gian!
"Ngọa tào!"
"Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư, tên đó là Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư!"
"Mẹ nó, tại sao nó có thể chạy ra khỏi không gian của di tích thượng cổ chứ?"
Khi Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đi từ trong vết nứt không gian ra, tiếng kinh hô của Thiên Ma Lão Tổ lại vang lên ở trong đầu của Tiêu Lập lần nữa.
"Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư?"
"Không gian của của di tích thượng cổ?"
Nghe nói như thế, Tiêu Lập cũng mặt lộ vẻ chấn kinh mà hỏi: "Thiên Ma Lão Tổ, ngươi tuyệt đối đừng nói cho ta là tên nam tử khôi ngô vừa mới đi ra đó chính là thủ hộ Tiên Thú ở bên trong không gian của di tích thượng cổ đó!"
"Không sai, nó chính là thủ hộ Tiên Thú!"
"Chỉ dựa vào thần hồn của ta bây giờ thì sợ là chỉ có thể đánh ngang tay với con Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư này!"
"Mà bây giờ nó cung kính với thanh niên đi ra sau nó như thế thì cũng đủ để chứng minh đối phương tuyệt đối là một tồn tại cực kỳ khủng bố!"
"Tiêu Lập, ta bỗng nhiên cảm thấy Lê Hạo Dương nói rất đúng, chúng ta tuyệt đối không thể đắc tội với đại ca tốt của hắn được!"
Lúc này, Thiên Ma Lão Tổ cũng cực kỳ không biết xấu hổ lên tiếng nói.
"Chuyện này còn cần ngươi phải nhắc nhở ta hay sao?"
Nghe được Thiên Ma Lão Tổ nhắc nhở, Tiêu Lập lại nhếch miệng, sau đó đưa mắt nhìn về phía chỗ ngồi của tông chủ thuộc về hắn!
“Đại ca!"
"Mời ngồi!"
Rất nhanh, Tiêu Lập lập tức đem theo chỗ ngồi của tông chủ đi tới trước mặt Diệp Phong, sau đó hắn tỉ mỉ dùng ống tay áo để lao cái ghế rồi mới nhìn về phía Diệp Phong vẻ mặt cung kính lên tiếng nói.
"Mẹ nó!"
"Tại sao ta cảm thấy Tiêu Lập mới giống như là tiểu đệ của đại ca tốt?"
Nhìn thấy một loạt những thao tác của Tiêu Lập, Lê Hạo Dương đang đứng bên cạnh chợt cảm nhận được nguy cơ!
"Tiêu Tông chủ!"
"Nghe nói trong tay ngươi có một thanh Tiên Khí mạnh mẽ, tên là Thiên Ma Phệ Hồn Đao!"
"Vừa khéo trong tay của ta cũng có một chút Tiên Khí mạnh mẽ, cho nên muốn tỷ thí với Thiên Ma Phệ Hồn Đao trong tay của ngươi một chút!"
Ngồi lên chỗ ngồi của tông chủ, sau đó Diệp Phong cũng nói ra mục đích đến đây lần này của mình với Tiêu Lập.
"Ừm?"
"Đại ca!"
"Thiên Ma Phệ Hồn Đao trong tay Tiêu Lập cực kỳ khủng bố!"
"Cũng bởi vì chuôi Thiên Ma Phệ Hồn Đao này và thế lực cấp độ bá chủ cũng không dám tùy tiện tới đây trêu chọc hắn, bây giờ ngươi lại muốn tỉ thí với Tiên Khí của hắn, có nắm chắc không?"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lê Hạo Dương đang đứng bên cạnh vội vàng ghé sát vào tai của hắn lên tiếng nhắc nhở.
"Có nắm chắc không?"
"Nói một câu không dễ nghe, trong mắt của ta thì Thiên Ma Phệ Hồn Đao đó chính là rác rưởi!"
"Cho nên, thắng được Thiên Ma Phệ Hồn Đao giống như là rác rưởi đó cũng hoàn toàn không có bất kỳ độ khó gì đối với ta!"
Nghe được Lê Hạo Dương nhắc nhở, Diệp Phong lại cực kỳ phách lối lên tiếng nói, hơn nữa giọng điệu còn cực lớn, ngay cả Tiêu Lập đang đứng đối diện cũng đều nghe rõ được hết!
"Mẹ nó!"
"Tiêu Lập, liều mạng với hắn!"
"Hắn dám nói Thiên Ma Phệ Hồn Đao mà ta dốc hết vốn liếng để chế tạo ra là rác rưởi, ta không nhịn được nữa!"
Lúc này, giọng nói tràn đầy lửa giận của Thiên Ma Lão Tổ cũng vang lên trong đầu Tiêu Lập.
Nghe được Thiên Ma Lão Tổ gầm thét, Tiêu Lập cũng cười khổ lấy Thiên Ma Phệ Hồn Đao từ trong tiên giới ra, sau đó nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói ra: "Đại ca, đây là Thiên Ma Phệ Hồn Đao, ngươi muốn tỷ thí như thế nào?"
"Chặt lẫn nhau!"
"Dùng Tiên Khí trong tay của ta chặt vào Thiên Ma Phệ Hồn Đao của ngươi, cái nào bị gãy trước thì coi như cái đó thua!"