← Quay lại trang sách

Chương 622 Thiên Ma Lão Tổ, mẹ nó ngươi có còn là người nữa hay không?

Mà thấy cảnh này, Thiên Ma Lão Tổ lại giống như phát điên trực tiếp hô to lên ở trong đầu của Tiêu Lập!

Ba giây đồng hồ qua đi!

Theo thân đao không còn rung động, vầng sáng trắng nhạt nhu hòa đó cũng dần dần biến mất ở trong tầm mắt của mọi người!

"Khó có thể tin!"

"Quả là khó có thể tin!"

"Tùy tiện cầm một cái thần hồn Tiên Thú đập vào trong Tiên Khí mấy cái mà có thể tạo ra khí linh thật!"

Lúc này, Thiên Ma Lão Tổ phát hiện ra được chuôi Thiên Ma Phệ Hồn Đao trong tay Lê Hạo Dương có thay đổi như vậy thì đã hoàn toàn choáng tại chỗ, một loạt thao tác của đối phương trực tiếp đổi mới nhận thức của hắn về luyện khí và khí linh!

"Tiêu Lập!"

"Cầm Thiên Ma Phệ Hồn Đao của ta chặt vào trong Thiên Ma Phệ Hồn Đao giả của hắn thử xem!"

"Ta muốn cho hắn biết, trên đời chỉ có một thanh Thiên Ma Phệ Hồn Đao chân chính!"

Sau khi tỉnh táo lại, Thiên Ma Lão Tổ cũng dùng giọng điệu cực kỳ nghiêm túc lên tiếng nói với Tiêu Lập.

Một lát sau!

Keng! Keng! Keng!

Khi hai người Lê Hạo Dương và Tiêu Lập tay cầm Thiên Ma Phệ Hồn Đao trực tiếp chặt lẫn nhau, từng tiếng vang do thân đao va chạm vào nhau cũng vang lên theo!

Một đao!

Ba đao!

Mười đao!

...

"Nếu như hai người các ngươi tiếp tục chém như thế thì cho dù có chém tới chết cũng không thể phân ra thắng bại được đâu!"

"Trực tiếp vận dụng tiên lực, sau đó thôi động khí linh, dùng hết toàn lực chặt!"

Nhìn một hồi, Diệp Phong trực tiếp thúc giục lên, dù sao, nếu như cứ tiếp tục chặt như thế thì phải chặt đến khi nào mới có thể chặt hết mười vạn chuôi Thiên Ma Phệ Hồn Đao!

"Thiên Ma Lão Tổ!"

"Đối phương đã thúc giục khí linh, tiếp theo phải xem ngươi rồi!"

Phát hiện ra được Lê Hạo Dương trực tiếp thúc giục khí linh, Tiêu Lập cũng vẻ mặt nghiêm túc lên tiếng nói với Thiên Ma Lão Tổ.

"Biết!"

"Một đao quyết thắng thua đi!"

Nghe được Tiêu Lập nói như vậy, Thiên Ma Lão Tổ cũng lên tiếng đáp lại, nhưng trong lòng của hắn lại vô cùng hoảng sợ nghĩ: "Giống nhau như đúc, Thiên Ma Phệ Hồn Đao trong tay đối phương ngoại trừ khí linh không giống, thì bất kỳ chỗ nào còn lại đều giống y như đúc với Thiên Ma Phệ Hồn Đao do ta chế tạo ra, rốt cuộc hắn chế tạo ra nó như thế nào!"

Không trách Thiên Ma Lão Tổ khiếp sợ như vậy, dù sao hắn chế tạo Thiên Ma Phệ Hồn Đao dùng hai trăm ba mươi bảy loại tiên quáng trân quý, hơn nữa phương pháp chế tạo đặc thù cũng là do hắn sáng tạo, có thể nói, ở trên đời này ngoại trừ hắn ra thì hoàn toàn không có người nào có thể chế tạo ra được một thanh Thiên Ma Phệ Hồn Đao giống y như vậy nữa mới đúng!

Hơn nữa, đối phương còn có thể dùng thần hồn của Tiên Thú tiện tay bắt được tan vào thân đao trở thành khí linh, đây là chuyện đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết của hắn!

Cạch!

Theo hai người thôi động khí linh, tiến hành một lần đối quyết đỉnh phong, một tiếng vang lên do thân đao đứt gãy vang lên trong tông môn đại điện yên tĩnh.

"Đại ca!"

"Đao của chúng ta phế đi!"

Nhìn vết rách xuất hiện trên thân đao, phát hiện được khí linh trong thân đao đã không còn phản ứng gì nữa thì Lê Hạo Dương cũng quay đầu lại nói rõ tình huống với Diệp Phong.

"Đổi một thanh!"

"Tiếp tục chặt!"

Nghe được Lê Hạo Dương nói như vậy, Diệp Phong lại không thèm để ý chút nào lên tiếng nói.

"Ngọa tào!"

"Mẹ nó lại lấy ra một thanh Thiên Ma Phệ Hồn Đao giống y như đúc?"

Khi Tiêu Lập và Thiên Ma Lão Tổ nhìn thấy Lê Hạo Dương tiện tay ném Thiên Ma Phệ Hồn Đao đã bị gãy xuống đất sau đó lấy một thanh Thiên Ma Phệ Hồn Đao giống y như đúc từ trong tiên giới ra một lần nữa thì trên mặt hai người cũng lộ ra vẻ mặt vô cùng kích động cùng nhau kinh hô lên.

"Bát ca!"

"Hòa khí linh!"

Mà Lê Hạo Dương cũng trực tiếp nói với Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đang đứng bên cạnh.

Rất nhanh!

Khi Lê Hạo Dương giơ thanh Thiên Ma Phệ Hồn Đao có được khí linh lên một lần nữa, sau đó nhìn Tiêu Lập đang đứng ngẩn ra ở đối diện, hưng phấn hô lớn: "Tiêu Lập, lại đến!"

...

Chuôi Thiên Ma Phệ Hồn Đao thứ ba!

Chuôi Thiên Ma Phệ Hồn Đao thứ tư!

Chuôi Thiên Ma Phệ Hồn Đao thứ năm!

...

Khi Tiêu Lập và Thiên Ma Lão Tổ hủy đi hơn một trăm chuôi Thiên Ma Phệ Hồn Đao của đối phương, nhìn thấy Lê Hạo Dương tiện tay lấy ra một thanh khác từ trong tiên giới thì tâm thái của hai người trực tiếp sập!

"Thiên Ma Lão Tổ!!!"

"Đây chính là Thiên Ma Phệ Hồn Đao độc nhất vô nhị trên thế gian mà ngươi hay nói hay sao?"

"Mẹ nó, ta lại trở thành một tên đần bị ngươi lừa gạt hơn vạn năm, mẹ nó ngươi có còn là người nữa hay không?"

Trên vạn năm, mặc dù Thiên Ma Lão Tổ cứu được hắn rất nhiều lần nhưng hắn cũng dốc hết toàn lực tìm kiếm các loại thiên tài địa bảo có thể khôi phục thần hồn lại cho đối phương, có thể nói quan hệ giữa hai người chính là hỗ trợ lẫn nhau mà sống!

Nhưng bây giờ Tiêu Lập phát hiện đối phương lại lừa gạt hắn như vậy cũng khiến cho hắn không nén được lửa giận trong lòng nữa mà trực tiếp chửi ầm lên!

"Mẹ nó!"

"Mẹ nó ngươi còn mắng ta?"

"Mẹ nó, bây giờ trong lòng ta còn cực kỳ ủy khuất đây!"

"Mặc dù phế bỏ hơn một trăm chuôi Thiên Ma Phệ Hồn Đao của đối phương, nhưng mà những Thiên Ma Phệ Hồn Đao đó giống y hệt như Thiên Ma Phệ Hồn Đao mà ta chế tạo ra, nhìn đối phương tiện tay ném Thiên Ma Phệ Hồn Đao bị chặt gãy qua một bên như ném rác rưởi ta cũng sắp điên lên rồi!"

Nghe được Tiêu Lập mắng to, Thiên Ma Lão Tổ ủy khuất sắp khóc!

Sống mười vạn năm, kiệt tác đáng tự hào nhất cả đời hắn bây giờ lại bỗng nhiên biến thành rác rưởi khắp nơi trên đường, loại đả kích này thật sự khiến cho Thiên Ma Lão Tổ sắp hỏng mất!

Mà đối với cuộc tỉ thí không có chút ý nghĩa nào này hắn đã không còn hứng thú với nó nữa, bởi vì cho dù là ai thắng thì hắn cũng là người thua!

"Tiêu Lập!"

"Đừng có đứng sững sờ ra đó nữa, chúng ta tiếp tục chặt đi!"