← Quay lại trang sách

Chương 626 Tiêu lão đệ, mau câm cái miệng thúi của ngươi lại

Tiêu lão đệ, phụ thân ta liên hệ ta, ta cắt đứt liên hệ trước, một hồi chúng ta tiếp tục trò chuyện!"

Phát hiện ra được Truyền âm Thạch có phản ứng lần nữa, Lê Phong cũng cắt đứt liên hệ với Tiêu Thiên Minh, sau đó liên hệ với phụ thân của hắn!

"Phong Nhi!"

"Ta có hai tin tức tốt muốn nói cho ngươi biết!"

"Tin tức tốt thứ nhất chính là từ giờ trở đi ngươi có thể cưới Hồ Lỵ về tông môn bất cứ lúc nào!"

"Tin tức tốt thứ hai chính là từ giờ trở đi ngươi chính là tông chủ Huyền Sương Tông!"

"Thế nào, có kinh hỉ hay không có bất ngờ hay không!"

Rất nhanh, tiếng cười to của Lê Hạo Dương cũng vang lên ở trong đầu của Lê Phong.

???

Tình huống như thế nào?

Mẹ nó, cái này thì làm gì mà có kinh hỉ, mẹ nó, chỉ có bất ngờ mà thôi!

Nghe được Lê Hạo Dương đưa ra hai tin tức tốt, sau đó Lê Phong cả người đều mộng, bây giờ hắn rất muốn nói với Lê Hạo Dương một câu: "Cái này phải nói là một tin tức tốt và một tin tức tức xấu thì đúng hơn!"

"Phụ thân!"

"Ta không muốn làm tông chủ Huyền Sương Tông!"

"Ta muốn ở lại trong Thánh Địa của Hồ Lỵ, ngươi không biết, chỗ này có thể nói là..."

Không đợi Lê Phong nói xong, một bên khác, Lê Hạo Dương lại bất mãn nổi giận nói: "Lê Phong, ngươi là con trai của ta ngươi không làm tông chủ của Huyền Sương Tông thì bây giờ ai làm, ta cho ngươi biết, tao chỉ thông báo cho ngươi thôi chứ không phải là đang thương lượng với ngươi!"

Nói xong, Lê Hạo Dương trực tiếp cắt đứt liên hệ Truyền âm Thạch!

"Mẹ nó!"

"Không thể chơi đùa người khác như vậy được!"

"Trước kia ta nằm mơ ta cũng thấy mình có thể tiếp quản vị trí của cha mình nhưng lúc đó ta hoàn toàn không có cơ hội!"

"Bây giờ mẹ nó ta không muốn làm nhìn kết quả hắn lại bắt buộc ta phải làm?"

Nhìn Truyền âm Thạch đã không còn phản ứng gì nữa, Lê Phong cả người đều muốn điên rồi, nhìn Thánh Địa xa hoa trước mắt, trong lòng sụp đổ nghĩ: "Rõ ràng có thể tận hưởng vinh hoa phú quý ở chỗ này nhưng bây giờ lại phải trở về tông môn sống cuộc sống của một tên ăn mày, mẹ nó chuyện này là chuyện gì chứ, làm gì có cha nào hố con của mình như thế!"

(Quần chúng tông môn bình thường: Ngươi gọi cuộc sống của tông chủ tông môn đỉnh tiêm lại cuộc sống của một tên ăn mày? )

"Lê Phong!"

"Xảy ra chuyện gì sao?"

Đỉnh Vô Cực Phong, chú ý tới Lê Phong khác thường sau đó Hồ Lỵ đang đứng bên cạnh cũng tỏ vẻ quan tâm hỏi thăm.

"A Lỵ!"

"Đừng hỏi nữa!"

"Ta chỉ muốn yên tĩnh một mình!"

Chờ chút!

Nói đến đây, Lê Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó lấy Truyền âm Thạch ra tiếp tục nói ra: "Không được, ta phải tranh thủ liên lạc với Tiêu lão đệ đồng bệnh tương liên, sau đó hai chúng ta sẽ cùng nhau lẳng lặng!"

"A?"

Nghe được Lê Phong nói rằng một câu nói kỳ quái như vậy thì Hồ Lỵ đèn đứng bên cạnh cũng tỏ vẻ không hiểu, nàng không biết rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì mà khiến cho hai người phải cùng nhau lẳng lặng như thế!

...

Bên ngoài Tinh Hồn Thánh Địa!

"Đinh! Chúc mừng túc chủ phát động hành vi phá của, ban thưởng ba trăm vạn điểm phá sản, ban thưởng mười vạn năm Quỷ Diện Thiên Hồn Hoa *10000 gốc!"

Lúc này, khi Diệp Phong thông qua Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định trở lại bên ngoài Thánh Địa, tiếng nhắc nhở ban thưởng của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của hắn.

"Vừa đưa công tác phí cho Tiêu Lập thì ban thưởng lập tức tới sổ, vẫn rất tốc độ!"

"Nhưng mà sao lại thưởng cho ta một vạn gốc Quỷ Diện Thiên Hồn Hoa, cái quỷ này ta giữ lại cũng không có tác dụng gì hết!"

Xem xét ban thưởng xong, Diệp Phong nghĩ nghĩ, trực tiếp đem một vạn gốc mười vạn năm Quỷ Diện Thiên Hồn Hoa từ trong không gian của hệ thống ra sau đó tiện tay ném qua một bên!

"Diệp trưởng lão!"

"Ngươi về đến rồi!"

Lúc này, Ngọc Quỷ trưởng lão một mực tận trung cương vị cũng đi từ trong đại trận mê cung ra, mà Tiểu Báo Tử và Tiểu Điêu Tử cũng giống như hai tiểu đệ tận tụy, đi theo hai bên trái phải Ngọc Quỷ trưởng lão!

"Ngọc Quỷ trưởng lão!"

"Ngươi tới thật đúng lúc, nơi này có một ít tiên thảo, ngươi giúp một tay trồng bên ngoài Thánh Địa đi, nếu không bên ngoài trụi lủi nhìn không được tốt lắm!"

Nhìn thấy Ngọc Quỷ trưởng lão dẫn theo Tiểu Báo Tử và Tiểu Điêu Tử đi tới, Diệp Phong cũng cười lên tiếng nói.

Ừm!

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trong nháy mắt Ngọc Quỷ trưởng lão tinh thần tỉnh táo, sau đó vội vàng nói: "Diệp trưởng lão, cái gì mà giúp một tay, chút chuyện nhỏ này cứ việc giao cho ta, nhưng nhất định không được cho ta công tác phí!"

Nói xong, Ngọc Quỷ trưởng lão lập tức dùng ánh mắt mong đợi nhìn về phía Diệp Phong!

Dù sao, bây giờ ở trong Thánh Địa có người nào mà không biết chỉ cần có thể giúp Diệp Phong một chút xíu chuyện nhỏ thì có thể đạt được công tác phí vượt xa tưởng tượng của mình!

"Nha!"

Nghe nói như thế, lại nhìn vẻ mặt tràn đầy mong đợi của Ngọc Quỷ trưởng lão một chút, Diệp Phong cũng nhịn không được mà bật cười, hắn cũng nhìn ra được đối phương chỉ nói như vậy mà thôi!

Đang lúc Diệp Phong chuẩn bị nói cái gì thì lại bỗng nhiên nghĩ ra một ý tưởng chơi rất vui sau đó lên tiếng nói ra: "Ngọc Quỷ trưởng lão, nếu như ngươi đã yêu cầu như thế thì ta sẽ không giao công tác phí cho ngươi, ta sẽ chia đều công tác phí đó cho Tiểu Báo Tử và Tiểu Điêu Tử!"

Nói đến đây, Diệp Phong vỗ vỗ bả vai Ngọc Quỷ trưởng lão tiếp tục nói ra: "Ngọc Quỷ trưởng lão, thế đạo bây giờ những người lấy việc giúp người làm niềm vui mà không mong hồi báo như ngươi không còn nhiều lắm!"

???

Mẹ nó, ai nói lấy việc giúp người làm niềm vui mà không mong hồi báo!

Ta chỉ mới nói chơi thôi sao ngươi lại tưởng là thật chứ?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Ngọc Quỷ trưởng lão cả người đều mộng, chuyện này hoàn toàn không giống như những gì hắn nghĩ!

Mà đứng phía sau, Tiểu Báo Tử và Tiểu Điêu Tử nghe xong thì trên mặt lại toát ra vẻ mừng như điên, mặc dù bọn chúng là thượng cổ Tiên Thú nhưng những thứ mà Diệp Phong nói ra thì cho dù là bọn chúng cũng nhìn mà phát thèm!