← Quay lại trang sách

Chương 677 Xong phim, tâm cảnh vô dục vô cầu của ta sắp sập mất (2)

Làm như vậy quá phá của!"

Thấy Diệp Phong đi tới, lão giả tửu quỷ cũng cười khổ giải thích cho hắn.

"Ngươi đừng gọi ta tiểu huynh đệ, nếu không ta sợ ta khống chế không nổi mình sẽ đánh ngươi một trận!"

"Cho nên, ngươi gọi ta là Diệp thiếu đi!"

"Về phần ngươi không xuống tay được, chuyện này thật ra thì cũng dễ giải quyết thôi, chỉ cần ngươi có thể xây dựng ra một cái nhà bằng đất đan dược cho ta thì ta sẽ cho ngươi một trăm viên Thần cấp đan dược Hộ Hồn Thiên Mệnh Đan xem như công tác phí, đồng thời còn sẽ cho ngươi thêm một con gà ăn mày, ngươi cảm thấy giao dịch này thế nào?"

Sau khi biết được tình huống của lão giả tửu quỷ, Diệp Phong cũng nở một nụ cười đưa ra phương án giải quyết.

"Thật chứ?"

Lão giả tửu quỷ không có bị ở một trăm vạn viên Hộ Hồn Thiên Mệnh Đan trong tiên giới ảnh hưởng, nếu như hắn có thể đạt được một trăm viên Hộ Hồn Thiên Mệnh Đan thì hắn đã cực kỳ thỏa mãn rồi!

Nhìn lão giả tửu quỷ trở nên nhiệt tình trong nháy mắt, Diệp Phong cũng gật đầu cười cười, sau đó đi đến chỗ Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư.

"Tiểu Bát Tử!"

"Ngươi nói lão đầu này là tình huống như thế nào?"

"Chúng ta đã lấy ra nhiều đồ tốt như vậy hơn nữa ngươi còn ẩn giấu thực lực, tại sao hắn lại không nghĩ đến chuyện giết người đoạt bảo cơ chứ?"

Đi tới trước mặt Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư, Diệp Phong cũng có chút nhàm chán lên tiếng hỏi.

"Môn chủ!"

"Lão gia hỏa này tâm cảnh không đơn giản!"

"Mặc dù không rõ tại sao hắn làm được nhưng hắn đã ma luyện tâm cảnh đến cảnh giới vô dục vô cầu!"

"Cho nên, đừng nói ngươi lấy ra một trăm vạn viên Thần cấp đan dược, cho dù lấy ra một trăm triệu viên Thần cấp đan dược thì hắn cũng sẽ không xuất hiện ý nghĩ giết người đoạt bảo!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng giải thích rõ cho hắn biết!

Nhưng mà còn có một chuyện nó chưa nói, đó chính là người có thể tiện tay lấy ra một trăm vạn viên Thần cấp đan dược thì sẽ là người bình thường hay sao, ai dám ra tay với loại người như vậy!

"Ồ?"

"Tâm cảnh vô dục vô cầu?"

Sau khi nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư giải thích như vậy, Diệp Phong cũng cúi đầu trầm tư.

"Hệ thống!"

"Lão giả tửu quỷ này có thích hợp trở thành bại gia môn đồ hay không?"

"Còn nữa, ta đã thu Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư làm bại gia môn đồ, tại sao lại chưa có thông báo nhiệm vụ đã hoàn thành?"

Trầm tư một lát sau, Diệp Phong cũng trực tiếp lên tiếng hỏi thăm hệ thống.

"Đinh! Lão giả tửu quỷ Trịnh Tiêu Diêu thích hợp trở thành bại gia môn đồ!"

"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, mặc dù thu Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư làm bại gia môn đồ nhưng nó không phù hợp với điều kiện của nhiệm vụ cho nên xin túc chủ tiếp tục tìm kiếm vị thứ ba thích hợp làm bại gia môn đồ ở Đệ Tam Tiên Vực!"

Sau khi nghe được hệ thống giải thích như vậy, Diệp Phong mới biết được là người mình dẫn theo không được tính!

Sau khi hiểu rõ được tình huống này thì Diệp Phong cũng đưa mắt nhìn về phía lão giả tửu quỷ cách đó không xa, nếu như đối phương đã thích hợp để trở thành bại gia môn đồ vậy thì đương nhiên hắn sẽ không buông tha cho đối phương!

Một lát sau!

Sau khi lão giả tửu quỷ dùng bùn có hòa lẫn một trăm vạn viên Hộ Hồn Thiên Mệnh Đan xây dựng ra được một phần ba nhà bằng đất, Diệp Phong lại bỗng nhiên đi tới bên cạnh hắn, sau đó vẻ mặt nghiêm túc lên tiếng nói ra: "Tửu quỷ tiền bối, ta vừa mới nghĩ lại, quyết định không cho ngươi một trăm viên Hộ Hồn Thiên Mệnh Đan!"

???

Không cho nữa?

Mẹ nó, ta đã xây dựng được một phần ba nhà bằng đất, bây giờ ngươi lại nói là không cho ta nữa?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, lão giả tửu quỷ cũng bối rối, lúc trước thì nói cho bây giờ lại nói là không cho, mẹ nó làm như vậy không phải là đang chơi người ta hay sao?

Nếu như ngươi không muốn cho thì ban đầu ngươi cũng đừng có nhắc tới!

Hô!

Thở một hơi dài, lão giả tửu quỷ cũng cố gắng bình phục lại tâm tình của mình sau đó tự an ủi mình: "Dù sao đó cũng là đồ của người ta, nếu như người ta cho thì ta sẽ lấy, còn nếu như người ta không muốn cho thì cũng chứng tỏ là ta không có duyên với một trăm viên Hộ Hồn Thiên Mệnh Đan đó!"

Nghĩ đến đây, trên mặt lão giả tửu quỷ cũng nở một nụ cười nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói ra: "Vị thiếu gia này, nếu như ngươi không muốn cho thì ta cũng sẽ không cưỡng cầu, chỉ hy vọng là sau khi làm xong chuyện này thì ngươi có thể tặng cho toàn một con gà ăn mày để nếm thử!"

"Tửu quỷ tiền bối!"

"Con gà ăn mày đó ta cũng không muốn cho ngươi!"

Nghe được lão giả tửu quỷ nói như vậy, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình, hắn không ngờ được là mình nói không cho thì đối phương cũng không thèm để ý tới công tác phí một trăm viên Hộ Hồn Thiên Mệnh Đan đó thật, nhưng mà hắn vẫn muốn thử xem ranh giới cuối cùng của đối phương nằm ở đâu!

Ba!

Biết được gà ăn mày cũng không có, trong mắt lão giả tửu quỷ cũng hiện lên vẻ tức giận, ném số bùn trong tay xuống đất sau đó cố gắng duy trì vẻ mặt bình tĩnh lên tiếng nói: "Vị thiếu gia này, nếu là như vậy thì cái nhà bằng đất này tại sợ là không thể giúp ngươi xây dựng được nữa, hôm nay từ biệt ở đây hy vọng sau này chúng ta không gặp lại nhau nữa, cáo từ!"

"Tửu quỷ tiền bối!"

"Công tác phí một trăm viên Hộ Hồn Thiên Mệnh Đan không cho là bởi vì ta muốn cho ngươi một vạn viên!"

"Về phần gà ăn mày, ta cũng định sẽ cho ngươi ba con, nếu không ta sợ chỉ có một con thì ngươi không đủ ăn!"

Nhìn thấy lão giả tửu quỷ quay người rời đi, Diệp Phong cũng vội vàng hô to lên.

"Mẹ nó!"

"Mẹ nó, đừng có làm hỏng tâm cảnh của ta!"

"Những lời này ngươi không thể nói hết trong một lần được hay sao?"

"Ngươi làm như vậy há không phải là muốn khiến cho ta có ý nghĩ ham thích những thứ này hay sao?"

"Vậy bây giờ rốt cuộc là ta nên đi hay là không nên đi đây!"