Chương 679 Quên mẹ nó vô dục vô cầu đi, ta phải tuân theo bản tâm
Vậy ta tiếp tục ở lại đây nữa cũng không có việc gì để làm đương nhiên là muốn rời khỏi đây rồi!"
Sau khi nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, lão giả tửu quỷ cũng giải thích cho hắn biết sau đó tiếp tục đi đến nơi xa!
"Một hồi ăn gà ăn mày, chắc chắn còn phải nhấm nháp thêm một chút rượu ngon!"
"Nếu như có người có thể đứng ở một bên bưng trà rót rượu thì dù sao cũng phải cho mười vạn viên Thần cấp đan dược xem như công tác phí!"
Nói đến đây, Diệp Phong trực tiếp nhìn về phía Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư tiếp tục nói ra: "Tiểu Bát Tử, người đi đến một tòa thành chứng gần đây sau đó tùy tiện chọn một tên tiểu nhị trong một quán rượu bất kỳ đến đây đi!"
"Ừm?"
"Bưng trà rót rượu thì có thể nhận được công tác phí mười vạn viên Thần cấp đan dược?"
"Vậy có phải ta nên..."
Đi được không bao xa, lão giả tửu quỷ nghe được Diệp Phong nó như vậy thì trong nháy mắt cảm thấy động lòng nhưng bỗng nhiên hắn lại nhận ra được một chuyện đó chính là mình lại muốn chủ động có được những Thần cấp đan dược đó, chuyện này hoàn toàn không hợp với tâm cảnh vô dục vô cầu của hắn!
"Không được không được không được!"
"Tùy tâm sở dục, gặp sao làm vậy!"
"Nếu như là của ta thì sẽ là của ta, nếu như không phải là của ta thì ta không thể chủ động tranh thủ!"
"Đó mới là cảnh giới vô dục vô cầu tối cao!"
Nghĩ đến đây, lão giả tửu quỷ tiếp tục đi đến nơi xa.
"Mẹ nó!"
"Quên mẹ nó vô dục vô cầu!"
"Lão tử muốn công tác phí này, tại sao phải làm trái bản tâm của mình!"
Lại đi vài bước, lão giả tửu quỷ cũng ngừng lại, sau đó trực tiếp quay người lại nhìn Diệp Phong la lớn: "Thiếu gia, không cần đi tìm tiểu nhị gì cả, chuyện bưng trà rót rượu ta có thể làm được, hy vọng thiếu gia có thể cho ta một cơ hội để biểu hiện!"
Nghe được lão giả tửu quỷ nói như vậy, trên mặt Diệp Phong cũng nở một nụ cười sau đó nhìn về phía lão giả tửu quỷ lên tiếng nói ra: "Tửu quỷ tiền bối, vậy thì ngươi phải làm cho tốt đó, nếu như ngươi làm không tốt thì ta sẽ trừ công tác phí!"
...
Sau một hồi!
Sau khi Diệp Phong đập nát bùn đất tràn ngập mùi trái cây bao quanh gà ăn mày, mùi thơm nồng đậm trong nháy mắt phiêu tán ra, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư và lão giả tửu quỷ đang đứng bên cạnh ngửi được mùi thơm này thì cũng kìm lòng không được mà nuốt nước miếng một cái!
Bọn họ hoàn toàn không ngờ được là dùng bùn đất tràn ngập mùi trái cây làm ra gà ăn mày lại có mùi thơm như thế!
"Trong lòng yên tĩnh!"
"Bọn họ không chủ động cho ta, vậy thì ta tuyệt đối không thể chủ động muốn!"
"Tiếp theo, ta cứ làm tốt công việc bưng trà rót rượu sau đó lấy được công tác phí là được rồi!"
Nhìn Diệp Phong và Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư từng ngụm từng ngụm ăn gà ăn mày thơm ngào ngạt, lão giả tửu quỷ cũng quay đầu đi chỗ khác, không ngừng tự khuyên bảo bản thân mình.
"Tiểu Bát Tử!"
"Không thể không nói, ta nên tìm quản gia!"
"Nếu không nhiều loại đỉnh cấp tiên quả, đủ loại tiên thảo cáp truyền thuyết và thiên tài địa bảo hy hữu trong tay ta đều sẽ bị để đó tới nát hết!"
"Ta phải nghĩ cách dùng chúng làm công tác phí cho ra ngoài nó được!"
Chú ý tới tình huống của lão giả tửu quỷ, Diệp Phong cũng cười nói như thế một phen, sau đó lấy chín đại đỉnh cấp tiên quả trừ ngoài Phi Tiên Quả và một chút tiên thảo cấp truyền thuyết với thiên tài địa bảo đặc thù từ trong không gian của hệ thống ra.
"Ta cũng không chủ động kêu ngươi làm quản gia của ta!"
"Ta muốn xem xem ngươi có cắn câu hay không!"
"Chỉ cần ngươi chủ động mở miệng muốn trở thành quản gia của ta, vậy thì tâm cảnh vô dục vô cầu của ngươi sẽ bị phế bỏ hoàn toàn!"
Lúc này, trên mặt Diệp Phong cũng tràn đầy vẻ mong đợi nhìn về phía lão giả tửu quỷ, dù sao một khi đối phương chủ động mở miệng thì đó chính là đang nhắm vào những công tác phí này.
"Ngọa tào!"
"Đừng chơi ta như vậy chứ!"
"Sức hấp dẫn lớn như thế thì ai mà chống cự lại được!"
Nhìn thấy Diệp Phong lấy ra những đỉnh cấp tiên quả, tiên thảo cấp truyền thuyết và thiên tài địa bảo đặc thù đó, lão giả tửu quỷ nhìn muốn lòi hai con mắt ra ngoài!
Dù sao những thứ mà Diệp Phong lấy ra đều không phải là đồ bình thường!
"Làm sao bây giờ!"
"Bây giờ có cần giữ vững tâm cảnh vô dục vô cầu nữa hay không?"
"Ta cảm thấy ta sắp không gánh được nữa!"
"Những tiên quả, tiên thảo, thiên tài địa bảo đặc thù này ẩn chứa giá trị hoàn toàn vượt ra khỏi tưởng tượng của ta!"
Lúc này, trên mặt lão giả tửu quỷ cũng toát ra vẻ cực kỳ giãy giụa!
"Tiểu Bát Tử!"
"Ba con gà ăn mày này hai người chúng ta ăn không hết!"
"Ngươi tùy tiện đi bắt một con Tiên Thú rác rưởi đến đây đi, phần còn lại chúng ta trực tiếp cho Tiên Thú rác rưởi ăn đi, để tránh lãng phí!"
Chú ý tới tình huống của lão giả tửu quỷ lúc này, Diệp Phong cũng trực tiếp lên tiếng nói với Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư.
???
Gà ăn mày ngon như vậy mà lại muốn đút cho Tiên Thú rác rưởi ăn?
Ngươi gọi cái này là tránh lãng phí?
Sau khi nghe được Diệp Phong nói như vậy, lại nhìn món gà ăn mày khiến cho người ta nhìn thấy là thèm nhỏ nước dãi một chút, rốt cuộc lão giả tửu quỷ cũng đưa ra quyết định, sau đó nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói ra: "Thiếu gia, nếu như các ngươi ăn không hết thì có thể chia cho ta một chút hay không?"
Từ bỏ!
Lúc này, lão giả tửu quỷ triệt để từ bỏ tâm cảnh vô dục vô cầu, kể từ giờ trở đi hắn sẽ làm theo bản tâm của mình, bắt đầu một cuộc sống mới!
Một lát sau!
"Thơm!"
"Quá mẹ nó thơm!"
"Gà ăn mày ngon như vậy mà suýt chút nữa là ta bỏ qua rồi!"
Ăn gà ăn mày, trên mặt lão giả tửu quỷ tràn đầy nụ cười hạnh phúc!
"Thiếu gia!"
"Ta vừa nghe ngươi nói là ngươi muốn tìm quản gia?"
"Phương diện này ta lành nghề, không biết thiếu gia có thể cho ta một cơ hội hay không?"
Lúc này, lão giả tửu quỷ cũng nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
Hả?