← Quay lại trang sách

Chương 693 Xong, thiếu cung chủ sắp bị Diệp thiếu dạy hư rồi

Đúng lúc này, Lạc Thiên Tuyết chợt phát hiện Truyền âm Thạch trong ngực có phản ứng, sau đó vội vàng thả thần thức ra và cũng kích hoạt Truyền âm Thạch.

Rất nhanh!

"Đồ nhi!"

"Cổ đảo chủ liên hệ với ta kêu ta tranh thủ qua đó tìm nàng!"

"Vậy ngươi đi theo ta bây giờ hay là ta qua đó trước rồi một hồi nữa ngươi lại qua đó tìm ta?"

Sau khi kết thúc truyền âm, Lạc Thiên Tuyết cũng hạ giọng hỏi Diệp Phong.

"Sư tôn!"

"Ngươi đi qua đó trước đi!"

"Chờ ta xử lý xong chuyện bên này thì sẽ lập tức đi qua đó tìm ngươi!"

Nghe được Lạc Thiên Tuyết hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng cười lên tiếng nói.

Một lát sau!

"Diệp thiếu!"

"Thực không dám giấu giếm, ta muốn làm quen với ngươi chính là vì muốn đi theo ngươi học cách làm như thế nào để có thể khiến cho nữ nhân vui vẻ!"

"Hơn nữa, phương thức đó còn phải hài hòa tự nhiên, giống như cách mà ngươi dùng lúc trước, cực kỳ tự nhiên!"

Sau khi Lạc Thiên Tuyết rời khỏi đây, Bộ Soái cũng không còn che giấu nữa mà trực tiếp nhìn thẳng vào Diệp Phong và nói thẳng ra ý nghĩ trong lòng mình.

"Tiểu Bộ!"

"Đó không phải là chuyện mà ngươi muốn học là có thể học được ngay!"

"Nếu không, hai người chúng ta tỷ thí trước một phen, xem đối phương như là đạo lữ của mình, xem ai có thể làm cho đối phương nở một nụ cười phát ra từ nội tâm trước!"

Nghe được Bộ Soái nói như vậy, Diệp Phong suy nghĩ một hồi, sau đó nghĩ ra một ý tưởng chơi rất là vui, trực tiếp lên tiếng đề nghị.

"Thú vị lắm!"

"Diệp thiếu, vậy ai tới trước?"

Nghe được lời đề nghị của Diệp Phong, Bộ Soái cũng cảm thấy hứng thú, sau đó vội vàng truy hỏi.

"Ta tới trước đi!"

"Tiểu Bộ, ngươi có nhận ra nó hay không?"

Nói xong, Diệp Phong lấy một trong số những phần thưởng nhận được khi hắn thực hiện hành vi phá của lúc trước là một gốc Vân Lãng La Hoa ra để lên trên bàn.

"Đó là!"

"Vân Lãng La Hoa!"

Sau khi Bộ Soái nhìn thấy Vân Lãng La Hoa trên bàn thì cũng kinh hãi trực tiếp từ trên ghế đứng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Vân Lãng La Hoa!

"Không muốn!"

Nhưng mà khi Bộ Soái nhìn thấy Diệp Phong tiện tay ném Vân Lãng La Hoa xuống dưới đất sau đó trực tiếp dùng chân nghiền nát nó thì sắc mặt của hắn sụp đổ hô to lên!

"Diệp thiếu!!!"

"Nó, nó là Vân Lãng La Hoa đó!"

"Toàn bộ thượng giới, bây giờ cũng chỉ có ba cây, hơn nữa tất cả còn đều thuộc về Thiên Hoa Đảo, đây chính là tâm can tiểu bảo bối ở trong mắt của Tiên Hoa Sư, sao ngươi lại làm hỏng nó như vậy chứ!"

Sau khi tỉnh táo lại, nhìn Vân Lãng La Hoa đã bị nghiền nát ở dưới đất, Bộ Soái cũng cực kỳ đau lòng kể ra tình huống có liên quan tới Vân Lãng La Hoa.

Ba!

Diệp Phong không để ý đến những lời này của Bộ Soái mà tiếp tục lấy một gốc Vân Lãng La Hoa từ trong không gian của hệ thống ra để lên trên bàn.

Vài giây đồng hồ qua đi!

"Đừng mà!"

"Diệp thiếu, rốt cuộc là ngươi đang muốn làm gì!"

Nhìn thấy Diệp Phong lại lấy Vân Lãng La Hoa ra ném xuống mặt đất dùng chân nghiền nát, Bộ Soái cảm thấy cả người mình đều muốn điên rồi!

Gốc thứ ba!

Gốc thứ tư!

Gốc thứ năm!

...

Sau khi Diệp Phong lấy ra gốc Vân Lãng La Hoa thứ hai mươi và cũng chuẩn bị ném xuống mặt đất tiếp tục nghiền nát thì rốt cuộc Bộ Soái đã chết lặng cũng nghĩ ra điều gì đó sau đó trên mặt vội vàng nở một nụ cười từ tận đáy lòng, sau đó hô: "Diệp thiếu, đừng phá nữa, ngươi mau nhìn ta, ta cười, mẹ nó, ta cười rất xán lạn!"

"Tiểu Bộ!"

"Ngươi xem đi, muốn cho một người nở một nụ cười từ tận đáy lòng chính là một chuyện đơn giản như vậy đó!"

"Cho nên, ngươi đã học được hay chưa?"

Đẩy gốc Vân Lãng La Hoa thứ hai mươi trên bàn tới trước mặt Bộ Soái, sau đó Diệp Phong cũng nở một nụ cười lên tiếng hỏi thăm.

???

Ta học được hay chưa?

Học thì ta học được rồi đó, nhưng dù ta là Thiếu cung chủ Tu La Cung thì trong tay của ta cũng không có nhiều Tiên Hoa cực kỳ trân quý như vậy đâu!

Hơn nữa cho dù là có thì ta cũng không thể vì lấy được một tiếng cười của mỹ nhân mà phá của như vậy được!

Mẹ nó, phá của như vậy lòng ta cũng nát con mẹ nó luôn rồi!

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Bộ Soái rất muốn khóc, cái này đâu thể gọi là phá của được, làm như vậy phải nói là cầm đao đâm vào trong lòng của người thích Tiên Hoa hoặc là Tiên Hoa Sư!

"Quá tàn bạo!"

"Diệp thiếu này đúng là kẻ hung hãn!"

"Chỉ với hành vi phá cũng phát rồ của hắn mới nãy thì Thiếu cung chủ gọi hắn một tiếng Diệp thiếu cũng hoàn toàn không có vấn đề gì cả!"

Mà lúc này Trương thúc đang đứng bên cạnh cũng đã bị kinh hãi, lúc này hắn mới phát hiện thanh niên nhìn như rất là bình thường ở trước mắt này cũng không phải là người bình thường!

Hô!

Lúc này, Bộ Soái cũng thở một hơi dài, sau đó nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói ra: "Diệp thiếu, xem ra phương pháp của ngươi có thể cũng không thích hợp với ta cho lắm nhưng hôm nay có thể kết bạn được với một người như ngươi thì ta vẫn rất là vui vẻ, sau này nếu như người có gì cần thì cứ việc đến...!"

"Thiếu chủ!"

"Phượng Nhi tiểu thư đến rồi!"

Ngay lúc Bộ Soái đang định nói ra thân phận chân thật của mình thì Trương thúc đang đứng ở cửa sổ nhìn thấy gì đó sau đó vội vàng quay qua nhìn Bộ Soái lên tiếng nhắc nhở.

Ba!

Diệp Phong đang đứng bên cạnh nghe Trương thúc nói như vậy thì cũng nhanh chóng đoán ra được gì đó sau đó trực tiếp lấy tám mươi gốc Vân Lãng La Hoa còn lại từ trong không gian của hệ thống ra để lên trên bàn.

"Tiểu Bộ!"

"Có cái gì mà không thích hợp!"

"Ta cung cấp Tiên Hoa, ngươi cứ dựa theo phương pháp của ta mà làm là được rồi!"

Nói đến đây, Diệp Phong lo lắng tám mươi gốc Vân Lãng La Hoa đó không đủ dùng, lại lấy ra một trăm gốc Thanh Linh Cốt Hoa và một trăm gốc Thiên Nguyệt Mệnh Hoa từ trong không gian của hệ thống ra để lên trên bàn sau đó lên tiếng nói rằng: "Tiểu Bộ, to gan đi làm đi, nếu như những thứ này còn chưa đủ thì ta sẽ để cho Trương thúc tùy thời đưa qua thêm cho ngươi!"