Chương 696 Ngọa tào! Diệp thiếu, ngươi đừng chơi ta
Cho nên ta muốn dùng ba vạn gốc thượng cổ đỉnh cấp Tiên Hoa này dựng ra một cái lầu hoa lớn!"
"Sau đó tối hôm nay ta sẽ dùng một mồi lửa trực tiếp đốt nó ngay trước mặt vô số Tiên Hoa Sư của Thiên Hoa Đảo, để tất cả Tiên Hoa Sư đều nhìn thấy cảnh tượng rực rỡ màu sắc này!"
Nhìn ba người Bộ Soái, Phượng Tiêu Tiêu và Trương thúc đang đứng trước mặt mình, Diệp Phong cũng trưng vẻ mặt thành thật ra nói ra ý nghĩ của mình.
"Cái gì!!!"
"Trong tay ngươi có thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa?"
"Hơn nữa còn là mỗi loại một vạn gốc?"
"Sau đó ngươi muốn dùng ba vạn gốc đỉnh cấp Tiên Hoa dựng ra một cái lầu hoa lớn, sau đó dùng một mồi lửa đốt đi ngay trước mặt vô số Tiên Hoa Sư?"
Nghe được ý tưởng phá của cực kì phát rồ này của Diệp Phong, ba người kinh hãi đến tròng mắt đều sắp tuôn ra ngoài, thậm chí bây giờ bọn họ đều muốn hét lớn với Diệp Phong một tiếng: "Ngươi có còn là người hay không, chó cũng không làm ra được chuyện phát rồ như vậy đâu!"
Bọn họ không dám tưởng tượng lúc này mấy chục vạn người tu luyện yêu thích Tiên Hoa và Tiên Hoa Sư đang tụ tập ở Thiên Hoa Đảo nhìn thấy cảnh tượng đó thì đến lúc đó có thể tất cả bọn họ đều điên mất hay không!
Hô!
Lúc này, Bộ Soái cũng thở một hơi dài, sau đó nhìn về phía Diệp Phong run giọng hỏi: "Diệp thiếu, ngươi đang nói đùa với chúng ta có đúng không?"
"Bộ huynh!"
"Ngươi cảm thấy ta giống như là đang đùa với các ngươi hay sao?"
"Nhưng mà ta có thể nghĩ ra được ý tưởng phá của này đúng là phải cảm ơn Trương thúc một tiếng mới được, nếu không có lời nhắc nhở của hắn thì ta hoàn toàn không thể nghĩ ra được ý tưởng này!"
Nghe được Bộ Soái hỏi thăm, Diệp Phong cũng cười trả lời.
"Ngọa tào!"
"Đừng có chơi ta!"
"Mẹ nó, ta nhắc nhở ngươi từ khi nào?"
"Nếu như sau này bị vô số Tiên Hoa Sư biết được ý tưởng phát rồ này là ta giúp ngươi nghĩ ra thì đến lúc đó bọn họ sẽ thiên đao vạn quả ta!"
Trương thúc đang đứng bên cạnh nghe hắn nói như vậy thì trong nháy mắt cả người trở nên luống cuống, nhìn thấy Bộ Soái và Phượng Tiêu Tiêu đều dùng ánh mắt như đang muốn giết người nhìn về phía mình thì hắn cũng sụp đổ giải thích rõ cho hai người bọn họ biết: "Thiếu cung chủ, Phượng Nhi tiểu thư, sự thật không giống như các ngươi đang nghĩ đâu, ta thật sự không có nhắc nhở Diệp thiếu, ý tưởng này là do chính hắn nghĩ ra được hoàn toàn không có liên quan gì tới ta!"
"Trương thúc!"
"Ngươi chớ khiêm nhường!"
"Dựa vào bản lãnh của mình nghĩ ra được thì hãy thoải mái thừa nhận đi sợ cái gì chứ!"
Nghe được Trương thúc nói như vậy, Diệp Phong đang đứng bên cạnh cũng nói ra ý nghĩ của mình.
"Mẹ nó!"
"Ngươi chớ nói chuyện!"
"Nếu như ngươi còn tiếp tục nói như vậy nữa thì ta sẽ bị ngươi hại chết thật đó!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Trương thúc muốn chết luôn cho rồi, nếu như là hắn nghĩ ra thật thì chuyện này hắn sẳn sàng gánh nhưng mà thật sự là hắn chưa từng nói cái gì cả!
"Diệp thiếu!"
"Vậy ngươi nói thử xem ta đã nhắc nhở ngươi như thế nào sao ta không nhớ là ta đã từng nhắc nhở ngươi chứ?"
Trầm mặc một lát, Trương thúc cảm thấy mình không thể vô duyên vô cớ gánh cái tội này được, sau đó sắc mặt nghiêm túc nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Trương thúc!"
"Không phải trước đó ngươi đã nói bất kỳ một vị Tiên Hoa Sư nào nếu như có thể nhìn thấy bất kỳ một loại nào trong số thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa khi còn sống thì cho dù đời này có chết cũng không hối tiếc hay sao?"
Nghe được Trương thúc hỏi mình như vậy, Diệp Phong cũng lên tiếng hỏi ngược lại.
"Không sai!"
"Đúng là ta từng nói như vậy!"
Trương thúc nghe xong thì cũng trực tiếp gật đầu thừa nhận!
"Sao lại không được!"
"Ta làm như vậy chính là vì trợ giúp vô số Tiên Hoa Sư hoàn thành tâm nguyện này!"
"Dù sao chỉ cần thấy được thì đời này bọn họ cũng sẽ không còn gì để tiếc nuối nữa!"
"Nếu như đã không còn tiếc nuối nữa thì những thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa này giữ lại cũng đâu có tác dụng gì nữa, còn không bằng đem ra đốt chơi!"
Lúc này, Diệp Phong cũng trừng vẻ mặt thành thật ra nhìn ba người giải thích rõ.
???
Nghe ngươi nói như vậy, đến lúc đó tất cả Tiên Hoa Sư còn phải cám ơn ngươi?
Sau khi nghe được Diệp Phong giải thích, ba người cũng đã hoàn toàn choáng váng!
Nhưng mà Bộ Soái và Phượng Tiêu Tiêu đã không trách Trương thúc, bởi vì Trương thúc không có vấn đề!
Dù sao ai mà ngờ được là Diệp Phong lại dựa vào một câu 'nhìn một chút, chết cũng không tiếc' mà nghĩ ra một ý tưởng phá của đến phát rồ như thế, tư duy này không phải là người bình thường có được!
"Thiếu cung chủ!"
"Phượng Nhi tiểu thư!"
"Các ngươi xem đi, chuyện này cũng không thể trách ta được, ta cũng không ngờ được là Diệp thiếu lại vì một câu nói cực kỳ bình thường của ta mà nghĩ ra một ý tưởng phá của không bình thường như thế!"
Lúc này, ba người Bộ Soái, Phượng Tiêu Tiêu và Trương thúc cũng đi qua một bên, sau đó Trương thúc gượng cười lên tiếng nói.
"Trương thúc!"
"Bây giờ chuyện này đã không còn quan trọng nữa mà quan trọng là chúng ta nên thuyết phục Diệp thiếu như thế nào để cho Diệp thiếu từ bỏ ý tưởng phá của này!"
"Dù sao đó cũng là thượng cổ tam đại đỉnh cấp Tiên Hoa, chúng ta không thể trơ mắt mà nhìn bọn chúng bị Diệp thiếu hủy đi như vậy được!"
Nghe được Trương thúc nói như vậy, Bộ Soái lại vẻ mặt ngưng trọng nói ra ý nghĩ của mình.
"Bộ Soái!"
"Nơi này chính là Thiên Hoa Đảo, vậy chúng ta có thể mượn thân phận của Cổ đảo chủ để khuyên can Diệp thiếu dừng hành vi phá của này lại hay không?"
Lúc này, Phượng Tiêu Tiêu vẫn luôn im lặng không có lên tiếng lại đột nhiên đưa ra một lời đề nghị.
Hả?
Nghe được lời đề nghị này của Phượng Tiêu Tiêu, Bộ Soái cũng hai mắt tỏa sáng, sau đó trên môi nở một nụ cười đi tới chỗ Diệp Phong.
"Diệp thiếu!"
"Nếu như ngươi muốn cho tất cả Tiên Hoa Sư đều nhìn thấy thì sợ là ngươi phải liên lạc với đảo chủ Thiên Hoa Đảo trước mới được!"