Chương 700 Diệp thiếu mà bọn họ nói là ai vậy, mẹ nó ta không biết
Nghe được Cổ Tiểu Vân nói như vậy, Diệp Phong cũng cười lớn lên tiếng nói với mọi người sau đó lấy toàn bộ ba vạn gốc thượng cổ đỉnh cấp Tiên Hoa từ trong không gian của hệ thống ra.
"Đồ nhi!"
"Không thể không nói, ngươi rất là biết chơi a!"
"Ở hạ giới, ngươi luyện chế ra Thần Đan, sau đó giẫm cho nát bét trước mặt mấy chục vạn tên Luyện Đan Sư!"
"Bây giờ đến thượng giới, ngươi lại lấy ra Thần Hoa trong mắt tất cả Tiên Hoa Sư, chuẩn bị thiêu hủy trước mặt mấy chục vạn tên Tiên Hoa Sư!"
"Quả nhiên là phá của không thấy máu, người đi không lưu danh!"
Khi tất cả mọi người đều bận rộn dựng lầu hoa lớn, Lạc Thiên Tuyết cũng trêu ghẹo Diệp Phong.
"Sư tôn!"
"Thật ra thì bọn họ không lỗ!"
"Bởi vì có ta cho nên bọn họ mới có thể nhìn thấy được Thần Đan và thần hoa trong truyền thuyết khi bọn họ còn sống, như vậy cũng coi như là đã giúp bọn họ hoàn thành một cái tâm nguyện rồi!"
"Nói như vậy thì bọn họ còn phải cảm ơn ta một tiếng!"
Nghe được Lạc Thiên Tuyết nói như vậy, Diệp Phong cũng cười đáp lại.
"Đúng rồi!"
"Đến lúc đó ngươi chuẩn bị cho ai nhóm lửa lầu hoa lớn?"
Lúc này, Lạc Thiên Tuyết bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó trên mặt lộ ra vẻ hiếu kỳ trực tiếp nhìn về phía Diệp Phong hỏi thăm.
Xoát! Xoát! Xoát!
Theo Lạc Thiên Tuyết vừa nói dứt câu, bốn người Cổ Tiểu Vân, Bộ Soái, Phượng Tiêu Tiêu và Trương thúc đang bận bịu ở cách đó không xa đều tập trung nghe ngóng, nói thật, bọn họ cũng rất muốn biết đến lúc đó ai sẽ xui xẻo đến mức trở thành người châm lửa!
"Trương thúc!"
"Chuyện châm lửa nhất định phải để cho Trương thúc làm!"
"Dù sao ý tưởng này chính là hắn giúp ta nghĩ ra chúng ta cũng không thể nào cướp đoạt công lao của Trương thúc!"
"Không nói khoa trương một chút nào, đêm xuống, trong khoảnh khắc khi nhóm lửa đốt lầu hoa lớn thì sẽ là khoảnh khắc đỉnh cao nhất trong cuộc đời của Trương thúc!"
Nghe được Lạc Thiên Tuyết hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng trưng vẻ mặt thành thật nói ra ý nghĩ của mình.
???
Cái ý tưởng này thì có liên quan đếch gì đến ta!
Hơn nữa đừng có tùy tiện đem công lao gộp lên trên người của ta, ta sợ ta không gánh được!
Nghe được Diệp Phong trả lời như vậy, Trương thúc đang đứng bên cạnh cảm giác cả người đều muốn điên rồi!
Hô!
Mà ba người còn lại nghe được Diệp Phong trả lời như vậy thì lại thở phào nhẹ nhõm, dù sao chỉ cần không phải mình thì cho dù có là ai cũng đã không còn quan trọng nữa!
...
Ngoài quảng trường trung tâm!
"Chư vị!"
"Chúng ta bỗng nhiên đều tụ tập ở chỗ này, ta chỉ muốn hỏi một chuyện, các ngươi đều là vì Diệp thiếu mà tới?"
Nhìn thủ lĩnh mấy thế lực lớn xung quanh, tông chủ Yêu Hồn Tông Ngô Lâm là người đầu tiên lên tiếng phá vỡ sự trầm mặc.
"Ồ!"
"Ngô tông chủ, ngươi cũng biết Diệp thiếu?"
Nghe được Ngô Lâm hỏi như vậy, tông chủ Kim Tinh Tông Chu Chính Thiên trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên lên tiếng hỏi.
"Ha ha ha!"
"Xem ra tất cả mọi người là người một nhà!"
Ngay sau đó, Cốc Chủ Tiên Trùng Cốc Vũ Túc cũng cười lớn lên tiếng nói.
"Chư vị, hôm nay chúng ta có thể gặp được Diệp thiếu ở Thiên Hoa Đảo cũng là duyên phận của chúng ta!"
"Sau này chúng ta phải liên hệ với nhau nhiều hơn!"
Sau đó, tông chủ Bát Phương Tông Đỗ Tuyền Dương cũng cười lớn, lên tiếng nói.
"Mẹ nó!"
"Ta là ai?"
"Ta ở đâu?"
"Diệp thiếu mà bọn họ nói là ai, mẹ nó ta không biết!"
Lúc này, tông chủ Thánh Hỏa Tông Cát Phong đang đứng bên cạnh nghe được mọi người nói như vậy thì cả người đều bối rối, hắn nhìn thấy rất nhiều người đều chạy qua bên này cho nên mới đi theo tới tham gia náo nhiệt!
"Ha ha ha!"
"Lúc trước con trai của ta là Đỗ Thiên Nhất bán quyền quản lý chín tòa thành trấn ở trong Thiên Đạo Chiến Trường cho Diệp thiếu với giá trên trời chín miếng đê phẩm Tiên Linh Thạch, khi ta vừa biết được tin tức này thì ta cầm theo đại khảm đao đi tìm con trai của ta, suýt chút nữa là ta chặt chết nó rồi!"
"Nhưng mà đáng tiếc là đứa con trai đó của ta không thể đi theo bên cạnh Diệp thiếu!"
Nói xong, trên mặt Đỗ Tuyền Dương cũng lộ ra vẻ tiếc nuối.
"Đỗ tông chủ, ngươi như vậy vẫn còn tốt!"
"Đứa con trai của ta là Vũ Phong, vốn là đi Vạn Trùng Đại Trận tìm đại bá của hắn, trùng hợp lại gặp được Diệp thiếu ở đó, lúc đầu vốn có thể giúp Diệp thiếu không ít việc, kết quả lại bị đại ca của ta dùng chưởng đao đánh ngất xỉu nhiều lần!"
"Cuối cùng đáng giận hơn là đại ca của ta lại cướp lấy cơ duyên của con trai của ta cuối cùng chạy theo Diệp thiếu!"
Lúc này, Vũ Túc cũng cực kỳ buồn bực kể ra tao ngộ của mình.
Nhưng mà sau khi hai người nói xong thì lại liếc nhau một cái rồi nở nụ cười, dù sao hai người bọn họ vốn quen biết với nhau, những tình huống này bọn họ cũng đều biết được, bây giờ nói ra chỉ là nói cho những người khác nghe được mà thôi.
"Đỗ tông chủ, Vũ cốc chủ!"
"Không ngờ được là các người đều dựa vào con trai của mình mà quen biết được Diệp thiếu!"
"Nghe các ngươi nói xong, bây giờ ta cũng muốn trở về đánh cho đứa con trai phế vật đó của ta một trận!"
"Các ngươi không biết, ta bị thủ hạ của Diệp thiếu bắt từ Yêu Hồn Tông đến, hơn nữa còn trong chớp mắt xuất hiện ở Đệ Tam Tiên Vực, không sợ các ngươi cười ta, lúc đó mẹ nói ta sắp sợ đến tè ra quần!"
"Kết quả các ngươi đoán thử xem, Diệp thiếu baxter tới đó không phải là vì giết ta mà chỉ muốn hỏi xem là một con Tiên Thú do ta gửi lại ở Phong Thiên Thú Liệp Tràng có bán hay không?"
Lúc này, tông chủ Yêu Hồn Tông Ngô Lâm cũng nói ra quá trình mà mình quen biết Diệp Phong.
"Chư vị!"
"Nghe các ngươi nói xong thì ta cảm thấy đứa con trai của ta vẫn may mắn lắm!"
"Các ngươi không biết, con trai của ta Chu Dương là một đứa chỉ biết ăn thôi!"
"Mà hắn gặp được Diệp thiếu, vì có thể mua được một mớ Độc Giác Huyền Trư Đản trong tay Diệp thiếu ăn mà khuyên ta bán tông môn đi, lúc ấy suýt chút nữa là ta bị tức chết!"