Chương 712 Vào thành không nộp phí, nhảy dây thừng lớn trước đã (2)
Nếu không mỗi ngày đại quân kim giáp các ngươi chỉ tự chơi thì sợ là cũng không có ý nghĩ gì!"
Sau khi trầm mặc một lát, Diệp Phong cũng quay qua nhìn Diệp Nhị nói ra ý nghĩ của mình.
"Mẹ của ta ơi!"
"Quá mẹ nó biết chơi rồi!"
"Đó chính là Long Tiên trên người Tiên Thú loài rồng có tu vi Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong đó, các ngươi chơi như vậy các ngươi có từng nghĩ tới cảm nhận của bọn chúng hay không?"
Sau khi nghe được Diệp Phong và Diệp Nhị giao lưu ý tưởng với nhau, Bộ Soái đang đứng bên cạnh bị kinh hãi thật sự!
"Nếu như bàn về phá của thì đồ đệ phá của này của ta vẫn mạnh hơn!"
"Long Tiên mà người khác xem như là bảo bối lại bị hắn làm thành trò chơi cho toàn dân giải trí!"
"Hơn nữa một khi quy tắc này hoàn thiện xong thì đến lúc đó Bại Gia Thành cũng sẽ trở nên náo nhiệt!"
Lúc này trong mắt Lạc Thiên Tuyết đang đứng bên cạnh cũng tràn đầy ngôi sao mà nhìn Diệp Phong!
Một lát sau!
"Chủ nhân!"
"Diệp Nhị lập tức đi chế tác dây thừng Long Tiên!"
"Hơn nữa sẽ tiến hành thử ở Bại Gia Thành này trước tiên, chờ sau khi triệt để hoàn thiện tất cả các vấn đề thì sẽ áp dụng ở tất cả các Bại Gia Thành còn lại!"
Thương nghị xong, Diệp Nhị cũng vẻ mặt hưng phấn lên tiếng nói với Diệp Phong.
"Đinh! Chúc mừng túc chủ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay, ban thưởng một ngàn điểm phá sản, ban thưởng Thăng Tiên Đan *1!"
Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở ban thưởng của hệ thống cũng vang lên trong đầu của Diệp Phong.
???
Bây giờ ta còn chưa có bắt đầu sử dụng mà hệ thống đã quyết định là ta phá của thành công rồi?
"Xem ra giao sản phẩm bại gia cho thành viên dự bị của đội hộ vệ bại gia thì hệ thống cũng rất yên tâm!"
"Nhưng mà nếu như bây giờ ta bỗng nhiên hạ mệnh lệnh mới cho Diệp Nhị, không lãng phí hết một trăm vạn Long Tiên này thì có phải là hệ thống sẽ trực tiếp ngẩn ra hay không?"
Lúc này, Diệp Phong cũng âm thầm nghĩ trong lòng như thế.
(Hệ thống:??? Qua loa rồi?)
"Được rồi!"
"Không hù doạ hệ thống, nếu không nó sẽ tìm kiếm phương pháp để vá lỗi!"
Từ bỏ ý nghĩ này, Diệp Phong cũng cười tự nói.
...
"Bại Gia Thành!"
"Không ngờ được là ở trong Đệ Nhị Trọng Thiên Đạo Chiến Trường còn có một tòa thành trấn như thế!"
"Hạ Thiên Vũ, ngươi nói chúng ta thân là bại gia môn đồ, có phải chúng ta nên mua nó lại hay không!"
Lúc này, ba dặm bên ngoài thành đông Bại Gia Thành, trên mặt La Khải nở một nụ cười quay qua nhìn Hạ Thiên Vũ bên cạnh mình lên tiếng nói.
"La Khải!"
"Ngươi hãy bỏ hai chữ hẳn là đi, chúng ta nhất định phải mua lại Bại Gia Thành này!"
"Nếu không, nếu để cho những người khác lầm tưởng Bại Gia Thành này là thành trấn phụ thuộc vào Bại Gia Môn chúng ta, lỡ như xảy ra chuyện gì không hay thì không phải sẽ ảnh hưởng đến danh dự của Bại Gia Môn chúng ta hay sao!"
Nghe được La Khải nói như vậy, Hạ Thiên Vũ lại vẻ mặt nghiêm túc lên tiếng nói.
"Đúng đúng đúng!"
"Lão Hạ, ngươi nói đúng!"
"Chúng ta thân là bại gia môn đồ, nhất định phải gánh lấy trách nhiệm bảo vệ Bại Gia Môn mới được!"
La Khải nghe xong thì cũng cười lên tiếng đáp lại, đồng thời trên mặt cũng xuất hiện vẻ hồi ức.
"Uống cái rắm!"
"Ta một người cô đơn, cả ngày lấy cô độc làm bạn, chuyện lớn như con gái của ngươi sáng lập tông môn mà còn không nói cho ta biết sớm một chút, ta đến tông môn của con gái ngươi làm trưởng lão, đã đến lúc ta phải có nhà của mình rồi!"
Nhớ lại những lời mà mình nói với Lạc Vô Danh khi còn ở Tinh Cực Tông, La Khải cũng không khỏi cảm thán: "Lúc ấy ta đã làm ra quyết định chính xác nhất trong cuộc đời của mình, hơn nữa không thể không nói cảm giác có nhà thật mẹ nó tốt!"
"Lão La!"
"Ngươi nghĩ đến chuyện tốt gì mà tự mình đứng cười như thằng ngu thế?"
Lúc này, nhìn thấy La Khải đứng cười ngây ngô một mình, trên mặt Hạ Thiên Vũ cũng lộ ra vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi thăm.
"Lão Hạ!"
"Ta nhớ lại cảnh lúc trước ta quyết định gia nhập vào Tinh Hồn Tông!"
"Nói thật, ta cũng không ngờ được là quyết định lúc trước lại trở thành một cái bước ngoặt quan trọng nhất trong cuộc đời của ta!"
Nghe được Hạ Thiên Vũ hỏi thăm, La Khải cũng cười giải thích cho hắn.
"Hóa ra ngươi đang suy nghĩ chuyện này!"
"Trong chuyện gia nhập Tinh Hồn Tông, ta cũng cảm thấy như vậy!"
"Lúc trước ta nhìn thấy môn chủ đút mấy ngàn viên Cửu Vân Thanh Huyền Đan trân quý cho tiểu hoàng cẩu ăn, ta cũng bị hành vi phá của phát rồ này làm cho kinh hãi nhưng cũng chính vì thế cho nên ta mới có ý nghĩ muốn đi theo bên cạnh môn chủ!"
"Dù sao một con chó đi theo bên cạnh môn chủ cũng có thể sống tốt như vậy, lúc đó ta nghĩ nếu như ta có thể đi theo bên cạnh môn chủ thì cũng không thể nào sống tệ hơn một con chó!"
Nói đến đây, Hạ Thiên Vũ bỗng nhiên nở một nụ cười khổ tiếp tục nói ra: "Mẹ nó, kết quả là ta tính sai, mặc dù ta sống cũng rất tốt nhưng thật sự không thể nào sống tốt được hơn tiểu hoàng cẩu!"
Ha ha ha!
Nghe nói như vậy, La Khải cũng không nhịn được mà phá lên cười nói: "Lão Hạ, chuyện này chúng ta không thể nào so được, dù sao tiểu hoàng cẩu rất là đê tiện, luôn có cách để khiến cho môn chủ vui vẻ, đó là bản lĩnh của nó cho nên chúng ta cũng không cần phải suy nghĩ nhiều, nếu không cũng chỉ khiến cho mình khó chịu hơn mà thôi!"
Một lát sau!
Trong lúc hai người nói chuyện phiếm, bất tri bất giác hai người đã đi đến trước cổng thành đông Bại Gia Thành.
???
Kim giáp hộ vệ?
Tại sao kim giáp hộ vệ bên cạnh môn chủ lại xuất hiện ở chỗ này?
Nhưng mà khi hai người để ý tới hai tên kim giáp hộ vệ đang đứng ở trên cửa thành thì trên mặt đều xuất hiện về bối rối.
"Bại gia môn đồ?"
Sau khi nhận ra khí tức của Bại Gia Ấn trên người hai người bọn họ thì trên mặt một trong số hai tên kim giáp hộ vệ đó lộ ra vẻ ngạc nhiên quay qua nhìn hai người lên tiếng hỏi thăm.
"Đại nhân!"
"Chúng ta đúng là bại gia môn đồ!"