Chương 735 Trương Băng Long, ta muốn luận bàn phá của chi đạo với ngươi
Đi đến trước bàn Trương Băng Long đang ngồi, Diệp Phong nhìn về phía Trương Băng Long đang một mình uống rượu hỏi.
“Xin lỗi!”
“Ta quen uống rượu một mình!”
“Tuy nhiên, ngươi có thể ngồi ở bất kỳ bàn nào, như ta đã nói, ta sẽ trả tất cả hoá đơn của mọi người ngày hôm nay, vì vậy ngươi có thể uống bao nhiêu tùy thích.”
Nghe Diệp Phong hỏi, Trương Băng Long không chút do dự lên tiếng từ chối.
“Ta là Diệp Phong, là một tên bại gia tử!”
“Ta muốn luận bàn phá của chi đạo với ngươi một chút!”
Nghe Trương Băng Long từ chối, Diệp Phong không có chút nào quan tâm mà là trực tiếp ngồi xuống, sau đó nhìn thẳng đối phương nói ra thân phận của mình.
“Nga!”
“Hóa ra ngươi là một tên bại gia tử?”
“Như thế nào, muốn luận bàn với ta sao?”
Sau khi biết được thân phận của Diệp Phong, Trương Băng Long không hề cảm thấy tức giận khi Diệp Phong ngồi xuống trước mặt, mà là nghiền ngẫm thâm ý nhìn Diệp Phong hỏi.
“Ý của ta chính là như vậy!”
“Hay là chúng ta mở một gian phòng khách, sau đó dùng đồ vật trong tiên giới của mình luận bàn một chút?”
Nghe Trương Băng Long hỏi, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ý cười nói ra suy nghĩ của chính mình.
……
Một lát sau, trong phòng cho khách!
“Diệp Phong huynh!”
“Ngươi muốn luận bàn như thế nào?”
Sau khi tiến vào phòng cho khách, Trương Băng Long cũng tò mò nhìn về phía Diệp Phong hỏi.
“Rất đơn giản!”
“Chỉ cần dùng đồ vật trong tiên giới của mỗi người tới phá của!”
“Ví dụ như ta bại đi một vật giá trị một quả thấp phẩm Tiên Linh Thạch, ngươi liền bại một vật giá trị hai quả Tiên Linh Thạch, xem ai là người cuối cùng không theo kịp, thế nào?”
Diệp Phong nghe xong cũng cười nói ra suy nghĩ của chính mình.
“Thú vị!”
“Thật sự quá thú vị!”
“Ta thống trị giới phá của mấy ngàn năm nay, chưa từng gặp phải đối thủ, hi vọng ngươi có thể mang đến cho ta một chút kinh ngạc!"”
“Được, vậy ngươi đi trước đi!”
“Bằng không, chỉ sợ ta ra tay trước, ngay cả cơ hội biểu hiện ngươi cũng không có!”
Nghe Diệp Phong đề nghị, Trương Băng Long cũng hưng phấn nói.
“Hả?”
“Để ta đi trước?”
“Nhưng trong tay ta không có rác rưởi!”
“Nếu như để ta ra tay trước, chẳng phải trò chơi này sẽ kết thúc ở đây sao?”
Nghe Trương Băng Long để chính mình đi trước, Diệp Phong cũng có chút khó xử.
“Diệp Phong huynh!”
“Không cần có áp lực quá lớn!”
“Trong tiên giới của ta có rất nhiều đồ vật dùng để phá của, cho nên, mặc kệ đồ vật đầu tiên ngươi lấy ra kém cỏi cỡ nào, ta cũng có thể lấy ra đồ vật gần giống như vậy, sẽ không tăng độ khó ngay lập tức!”
Nhìn Diệp Phong lộ vẻ khó xử, Trương Băng Long cũng cười nói.
“Thôi được rồi!”
“Vậy ta liền bắt đầu!”
Nghe Trương Băng Long nói như vậy, Diệp Phong cũng làm ra quyết định, trực tiếp từ trong không gian hệ thống lấy ra một viên Thiên Thọ Quả, sau đó đưa viên Thiên Thọ Quả đang cầm trong tay đến trước mặt Trương Băng Long rồi bóp nát nó!
???
Vừa rồi bị bóp nát là… Thiên Thọ Quả?
Làm thế quái nào mà tên gia hỏa này lại bóp nát Thiên Thọ Quả có thể gia tăng thọ mệnh như vậy?
Nhìn thấy cảnh này, Trương Băng Long như hoàn toàn chết lặng đi!
Thật nực cười, hắn còn lo lắng đối phương không lấy ra được thứ gì tử tế, ai ngờ mẹ nó đối phương mới bắt đầu đã bùng nổ chơi lớn đến vậy!
“Mặt nạ huynh!”
“Ta vừa rồi bóp nát là Thiên Thọ Quả!”
“Tiếp theo đến lượt ngươi!”
Nhìn thấy bộ dáng kiếp sợ của Trương Băng Long, Diệp Phong cũng cười nhắc nhở.
Hả?
Đến ta sao?
Mẹ nó ngươi vừa ra tay đã chơi lớn như vậy, làm sao ta có thể theo kịp a!
Sau khi nghe Diệp Phong nói xong, Trương Băng Long cũng lộ vẻ xấu hổ ra tiếng thương lượng: “Diệp Phong huynh, Thiên Thọ Quả của ngươi có giá trị quá mức sang quý, trong tay ta cũng không có thứ gì vượt qua giá trị Thiên Thọ Quả, nếu không, nếu không ngươi đổi cái khác?”
Một lát sau!
“Nướng quả quả, nướng nha nướng quả quả!”
“Nướng một cái lại đến một cái, ta còn có rất nhiều đâu!”
Nhìn thấy Diệp Phong vừa nướng Thiên Thọ Quả vừa ngâm nga câu hát, Trương Băng Long đứng ở bên cạnh đã hoàn toàn ngẩn người!
“Gia hỏa này rốt cuộc là ai!”
“Trong tay không chỉ có Thiên Thọ Quả, mà còn có cả Thiên Thọ Thụ!”
“Như vậy còn chưa tính, hắn thế nhưng còn chặt đi Thiên Thọ Thụ, sau đó đốt Thiên Thọ Thụ nướng Thiên Thọ Quả, mẹ nó, đây là việc là một con người có thể làm ra sao?”
“Cho dù phá của thì cũng không thể phá của như vậy a!”
Điên rồi!
Lúc này Trương Băng Long cảm cảm thấy mình thực sự sắp phát điên, đồng thời trong lòng đau khổ thầm nghĩ: “Đây làm gì là luận bàn phá của chi đạo a, đây đơn giản là đè ta xuống đất chà xát điên cuồng a!”
Có thể nói, hành vi phá của của Diệp Phong đã làm mới hoàn toàn nhận thức của Trương Băng Long về phá của!
“Mặt nạ huynh!”
“Lại đến lượt ngươi!”
“Bắt đầu đi!”
Lúc này, Diệp Phong cũng tinh nghịch nghiền ngẫm nhìn về Trương Băng Long nhắc nhở lần nữa.
“Diệp Phong huynh!”
“Ta nhận thua!”
“Nói thật, hôm nay nhìn ngươi phá của, ta mới biết thế nào là chân chính phá của. So với ngươi, những hành vi phá của trước đây của ta thật sự quá nực cười!”
Nghe Diệp Phong nhắc nhở, Trương Băng Long cũng là tâm phục khẩu phục nói ra suy nghĩ trong lòng mình.
“Hả?”
“Nhận thua?”
“Ta vốn tưởng rằng ngươi có thể mang đến cho ta chút bất ngờ, nhưng hiện tại xem ra, là ta suy nghĩ nhiều rồi!”
Nói đến đây, Diệp Phong cũng giả bộ ra vẻ tiếc nuối, tiếp tục nói: “Nếu ngươi đã nhận thua, vậy ta liền đi trước đi, dù sao thời gian của ta rất quý giá, phải tranh thủ thời gian giao dịch với một số thế lực bá chủ!”
“Thế lực bá chủ?”
“Giao dịch?”
Bắt được những từ ngữ mấu chốt, Trương Băng Long cũng vội vàng hỏi Diệp Phong đang chuẩn bị rời đi: “Diệp Phong huynh, ngươi muốn làm giao dịch gì với thế lực bá chủ vậy?”
“Cũng không có gì!”
“Chỉ là muốn mua một số quyền quản lý thành trấn ở Thiên Đạo chiến trường của bọn họ!”
“Ta có thể chi trả cho quyền quản lý của một tòa thành trấn là một vạn Thiên Thọ Quả cộng thêm mười cây Thiên Thọ Thụ!”
Nghe Trương Băng Long dò hỏi, khoé miệng Diệp Phong cũng nổi lên một nụ cười xấu xa, sau đó trực tiếp giải thích.
???