Chương 742 Hà Sơn, ngươi biết chơi như vậy hay sao?
Trách không được trước đó môn chủ nói ta sẽ trở thành thần tài của Tu La Cung!"
"Lần này sau khi trở về thì không phải là phụ thân sẽ cúng bái ta luôn hay sao!"
Thành công gia nhập vào Bại Gia Môn, lúc này Bộ Soái cũng nhìn Bại Gia Ấn trong tay tràn đầy kích động tự nói.
...
"Rốt cuộc Hà Sơn đó sẽ làm như thế nào để lãng phí hết toàn bộ mười vạn gốc Phong Ma Bảo Liên đó chứ?"
Lúc này, Diệp Phong đang đứng bên cạnh cũng toát ra vẻ chờ mong.
"Đinh! Chúc mừng túc chủ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay, ban thưởng một ngàn điểm phá sản, ban thưởng Phong Ma Bảo Liên *1000000 gốc!"
Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở ban thưởng của hệ thống lại bỗng nhiên vang lên trong đầu Diệp Phong.
"Ừm?"
"Đã lãng phí hết rồi?"
Nghe được tiếng nhắc nhở ban thưởng của hệ thống, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình.
Một lát sau!
"Ngọa tào!"
"Đó là thứ quỷ gì?"
"Chơi hoang phí như vậy hay sao?"
Không bao lâu sau, khi hai người Diệp Phong và Bộ Soái nhìn thấy Hà Sơn suất lĩnh đông đảo đệ tử và trưởng lão Phong Ma Tông từ trong tông môn đi ra, đặc biệt là nhìn thấy trên người tất cả mọi người đều chỉ mặc yếm hoa và váy hoa do Phong Ma Bảo Liên bện thành thì hai người kinh hãi đến tròng mắt cũng sắp trợn lòi ra ngoài!
Diệp Phong nghĩ tới vô số phương pháp lãng phí hết toàn bộ Phong Ma Bảo Liên nhưng hắn hoàn toàn không ngờ được là đối phương lại lãng phí theo phương pháp như thế!
"Diệp thiếu!"
"Ta đã dặn dò xong!"
"Từ hôm nay trở đi, các đệ tử và trưởng lão của Phong Ma Tông chúng ta đều không được lợi dụng tiên lực trong cơ thể để hóa giải đồ ăn, tất cả đều phải giống như là một phàm nhân, phải đi đại tiểu tiện, sau đó mỗi lần đi xong thì sẽ thuận tay dùng Phong Ma Bảo Liên trên người lau!"
"Ngươi xem ta phá của như vậy thì có được hay không?”
Đi tới trước mặt Diệp Phong, Hà Sơn cũng tranh thủ nói ra ý nghĩ của mình.
???
Mẹ nó, đã bệnh thành yếm hoa và váy hoa rồi mà còn chưa đủ?
Ngươi còn định dùng nó để thay cho giấy vệ sinh?
Sau khi nghe được ý tưởng của Hà Sơn, Diệp Phong bị kinh hãi thật sự, hắn hoàn toàn không ngờ được là Hà Sơn này lại biết chơi như thế!
Một lát sau!
"Bộ Soái!"
"Bên trong cái tiên giới này có một trăm vạn gốc Phong Ma Bảo Liên, thứ này cực kỳ quan trọng đối với Phong Ma Tông, còn nên sử dụng nó như thế nào thì ngươi tự quyết định đi!"
"Đi ra ngoài đã nhiều ngày rồi, bây giờ ta cũng nên trở về Thánh Địa!”
Giao một trăm vạn gốc Phong Ma Bảo Liên vừa đạt được lần nữa cho Bộ Soái, sau đó Diệp Phong kích hoạt một cái Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định, sau đó nhanh chóng biến mất trong tầm mắt của Bộ Soái.
...
Tinh Hồn Thánh Địa!
"Ngọc Quỷ trưởng lão!"
"Diệp thiếu về đến rồi!"
Phát hiện được Diệp Phong đi vào đại trận mê cung, sau đó Phương Phong cũng tranh thủ báo cáo lại tình huống này cho Ngọc Quỷ trưởng lão đang nằm trên ghế xích đu phơi nắng bên cạnh!
"Ừm?"
"Diệp trưởng lão trở về rồi?"
"Lần này hắn dẫn theo bao nhiêu trở về với hắn?"
Nghe được Phương Phong nói như vậy, trong nháy mắt Ngọc Quỷ trưởng lão cũng cũng tinh thần tỉnh táo, sau đó vội vàng lên tiếng hỏi thăm.
"Không có!"
"Chỉ có một mình Diệp thiếu về đây thôi!"
Phương Phong nghe xong thì cũng vội vàng đáp lại.
"Một người trở về?"
"Tình huống này hoàn toàn không giống như là phong cách của Diệp thiếu!"
"Căn cứ kinh nghiệm trước đây của ta thì mỗi lần Diệp trưởng lão ra ngoài thì khi trở về phải dẫn theo một ít người mới đúng!"
Mang theo nghi hoặc, Ngọc Quỷ trưởng lão cũng lập tức đi vào đại trận mê cung, chuẩn bị tự mình đi nghênh đón Diệp Phong.
"Xong!"
"Hoàn toàn không còn hi vọng gì nữa rồi!"
"Lần này Diệp thiếu ra ngoài mà không dẫn theo một con thượng cổ Tiên Thú nào về, bây giờ ta biết phải sống như thế nào đây!"
Nghe được Ngọc Quỷ trưởng lão và Phương Phong nói chuyện với nhau, cách đó không xa, Tật Phong Xích Lôi Báo cũng khóc không ra nước mắt tự nói.
"Tiểu Báo Tử!"
"Tới bóp chân cho Điêu gia coi!"
"Tiểu Báo Tử!"
"Tới đấm bóp vai cho Sư gia coi!"
Đúng lúc này, giọng nói của Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư và Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu vang lên ở đằng xa.
"Mẹ nó!"
"Hai cái tên khốn kiếp này đúng là mẹ nó sai xử ta như là người hầu con ở!"
Nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư và Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu nói như thế, Tật Phong Xích Lôi Báo cũng mắng lớn ở trong lòng, nó thật sự không ngờ được là khi đến đây thì tất cả mọi người đều là người trông cửa lớn, bây giờ sao lại đột nhiên trở thành như vậy chứ?
Bên trong đại trận mê cung!
"Diệp trưởng lão!"
"Ngươi về đến rồi!"
Sau khi nhìn thấy Diệp Phong ở trong đại trận mê cung, trên mặt Ngọc Quỷ trưởng lão cũng nở một nụ cười lên tiếng chào hỏi!
"Ngọc Quỷ trưởng lão!"
"Ngươi không cần phải tự mình đến đây đón ta mỗi lần ta trở về đây, ta tự mình đi ra ngoài là được rồi!"
Nhìn thấy Ngọc Quỷ trưởng lão khuôn mặt tươi cười chào đón mình, Diệp Phong cũng khách khí lên tiếng nói.
"Diệp trưởng lão!"
"Ta biết!"
Ngọc Quỷ trưởng lão nghe nói như thế thì trên mặt cũng nở một nụ cười hùa theo một tiếng nhưng cũng không ảnh hưởng lần tiếp theo hắn lại tự mình đi ra nghênh đón!
Một bên khác!
"Tiểu Báo Tử!"
"Ngọc Quỷ trưởng lão đi làm cái gì rồi?"
Lúc này, nhìn Tật Phong Xích Lôi Báo bận trước bận sau, nằm trên ghế xích đu, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng thuận miệng hỏi một câu.
"Diệp thiếu về đến rồi!"
Nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư hỏi thăm mình, Tật Phong Xích Lôi Báo cũng thuận miệng đáp lại một câu.
Hả?
Tình huống như thế nào?
Hai cái tên khốn kiếp này lại muốn làm gì ta nữa rồi?
Nhìn thấy Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư và Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu đều đứng lên từ trên ghế xích đu, sau đó đặt mình lên trên ghế xích đu, sau đó một người đấm chân cho mình, một người bóp vai cho mình, tình huống này khiến cho Tật Phong Xích Lôi Báo ngẩn ra tại chỗ không biết làm sao!
"Ồ!"
"Tiểu Bát Tử!"
"Tiểu Điêu Tử!"
"Các ngươi đang làm gì đó?"
Đúng lúc này, giọng nói tràn đầy hiếu kì của Diệp Phong từ nơi không xa vọng lại.
"Môn chủ!"