← Quay lại trang sách

Chương 751 Đi, đuổi theo Thiên Đạo kiếp vân, sau đó chơi nó (2)

Lời này ngươi nói ra chính ngươi cũng tin sao?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Đặng Vân cũng trực tiếp nở nụ cười khổ, nếu không phải là bởi vì Thiên Đạo uy áp khiến cho bây giờ hắn không thể động đậy được thì mẹ nó hắn đã chạy từ lâu rồi, làm gì rảnh rỗi để mà hỏi thăm Diệp Phong vấn đề này!

(Thiên Đạo kiếp vân: Mẹ nó! Tại sao lại là tên ma quỷ này, mẹ nó ta bổ không nổi còn không trốn thoát được hay sao?)

Lúc này, Thiên Đạo kiếp vân ngưng tụ thành hình cũng phát hiện Diệp Phong, sau đó trực tiếp bay đi dưới ánh mắt khó có thể tin của Đặng Vân và Kim Giáp Thử Yêu!

Bay đi rồi?

Mẹ nó, Thiên Đạo kiếp vân bay đi rồi?

Thấy cảnh này, cho dù là Đặng Vân hay là Kim Giáp Thử Yêu, bọn họ đều không dám tin vào hai mắt của mình, bọn họ nằm mơ cũng không ngờ được là Thiên Đạo kiếp vân còn mẹ nó biết bay!

"Hai thủ hạ của ta còn chưa có chơi thoải mái mà ngươi đã chạy!"

Nhìn thấy Thiên Đạo kiếp vân trực tiếp bay đi, Diệp Phong cũng vung tay lên, trực tiếp hô: "Đi, đuổi theo Thiên Đạo kiếp vân, sau đó chơi nó!"

...

"Mẹ nó!"

"Cảm giác này cũng quá sung sướng đi!"

"Không ngờ được là Thiên Đạo kiếp vân cũng không gì hơn cái này a!"

Ngồi trên lưng Kim Giáp Thử Yêu, nhìn thấy Thiên Đạo kiếp vân bị bọn họ đuổi theo, không ngừng tăng thêm tốc độ bay đi, Đặng Vân cũng hưng phấn hô to lên, hắn nằm mơ cũng không ngờ được là có một ngày hắn còn có thể đuổi theo Thiên Đạo kiếp vân chạy khắp nơi!

"Ngươi hưng phấn cái rắm a!"

"Thiên Đạo kiếp vân sợ Diệp thiếu!"

"Ngươi tin hay không, bây giờ nếu như bây giờ Diệp thiếu dẫn theo thủ hạ của hắn rời khỏi đây thì Thiên Đạo kiếp vân sẽ quay trở lại đuổi theo hai tên rác rưởi chúng ta điên cuồng oanh tạc hay không!"

Nghe được Đặng Vân nói như vậy, Kim Giáp Thử Yêu cũng cực kỳ khinh thường lên tiếng nói, nhưng trong lòng hưng phấn nghĩ: "Lần này có thể nói là ta quá may mắn, mặc dù bị đánh cho mấy trận tê người nhưng có thể đi theo bên cạnh cường giả khủng bố như thế thì cũng đáng giá!"

"Tiểu Hắc!"

"Tiểu Bạch!"

"Chơi cũng gần đủ rồi!"

"Trực tiếp xử lý Thiên Đạo kiếp vân, sau đó chúng ta còn phải nhanh chóng đi bắt hai con thượng cổ thủ hộ Tiên Thú còn lại nữa!"

Cảm thấy chơi không sai biệt lắm, Diệp Phong cũng trực tiếp tiếng nói với Diệp Tiểu Hắc và Diệp Tiểu Bạch.

"Chủ nhân!"

"Ngươi xem ta cái gì tới cho ngươi nè!"

Đúng lúc này, giọng nói của tiểu hoàng cẩu bỗng nhiên từ đằng xa vọng lại!

"Ngọa tào!!!"

"Một chó một lang một tiểu long, mẹ nó dẫn theo mười Thiên Đạo kiếp vân chạy tới?"

Sau khi Đặng Vân, Kim Giáp Thử Yêu và Tật Phong Xích Lôi Báo nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ nơi xa thì tất cả đều trừng to hai mắt kinh hô lên.

"Mẹ nó!"

"Cẩu Tử này chơi càng ngày càng lớn!"

"Ta mới dẫn ra một đạo Thiên Đạo kiếp vân vui đùa chơi, nó mẹ nó trực tiếp dẫn ra hơn mười đạo Thiên Đạo kiếp vân!"

"Cái này cần phải làm ra chuyện gì khiến cho người người oán trách mới có thể dẫn ra nhiều Thiên Đạo kiếp vân như vậy!"

Diệp Phong nhìn thấy giặc cướp ba thú đang dẫn theo hơn mười đạo Thiên Đạo kiếp vân chạy thẳng tới chỗ mình thì trong nháy mắt trên mặt cũng treo đầy hắc tuyến!

"Cẩu Tử!"

"Các ngươi đang làm cái gì đó!"

"Tại sao lại dẫn ra nhiều Thiên Đạo kiếp vân như vậy?"

"Còn nữa, tại sao không để cho Tiểu Kiếm trực tiếp giải quyết hết?"

Khi tiểu hoàng cẩu chạy tới, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ hiếu kì lên tiếng hỏi thăm.

"Chủ nhân!"

"Trước đó Tiểu Kiếm nói với ta ngươi đang bận bịu bắt thượng cổ thủ hộ Tiên Thú trong không gian di tích, ta suy nghĩ, loại chuyện nhỏ nhặt này sao có thể để chủ nhân ngài tự mình động thủ được, những lúc như thế này đi tìm thất tiên nữ chơi trò chơi nhỏ không phải hay hơn hay sao?"

"Cho nên dưới sự dẫn dắt của giặc cướp ba thú chúng ta, Diệp Tiểu Kiếm đã thành công bắt mười lăm con thượng cổ thủ hộ Tiên Thú, cũng đưa đến Thánh Địa!"

"Sau đó Diệp Tiểu Kiếm còn nói bên chỗ chủ nhân cũng chỉ có một đạo Thiên Đạo kiếp vân, vậy chắc chắn là đạo Thiên Đạo kiếp vân này rất cô đơn, cho nên chúng ta dẫn mười lăm đạo Thiên Đạo kiếp vân qua, chuẩn bị cho đạo Thiên Đạo kiếp vân lẻ loi trơ trọi này có bạn, đương nhiên, cũng thuận tiện một mẻ hốt gọn chúng nó!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, tiểu hoàng cẩu cũng nở một nụ cười bỉ ổi giải thích rõ cho hắn biết.

???

Quá cô đơn?

Làm bạn?

Sau đó một mẻ hốt gọn?

Bây giờ ngươi biết chơi như vậy rồi hay sao?

Nghe được tiểu hoàng cẩu giải thích, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó tự lẩm bẩm: "Làm người phải biết điều một chút, sau này cũng dễ nói chuyện, bây giờ chúng ta không nể mặt Thiên Đạo như thế, sau này nếu như nó không đi ra ngoài thì phải làm sao bây giờ!"

Một bên khác!

"Kim Giáp Thử Yêu!"

"Có phải là ngươi hoa mắt rồi hay không?"

"Sao ta lại cảm nhận được hơn mười đạo Thiên Đạo kiếp vân đang tập trung lại một chỗ ở trên không trung hình như đang phát run?"

Nhìn thấy hơn mười đạo Thiên Đạo kiếp vân ở trên không trung đều đang không ngừng run run, Đặng Vân cũng lộ ra vẻ khó có thể tin quay qua nhìn Kim Giáp Thử Yêu đang đứng bên cạnh lên tiếng hỏi thăm.

"Đặng Vân!"

"Ngươi không có hoa mắt!"

"Những... những Thiên Đạo kiếp vân đó hình như là đang phát run thật!"

Nghe được Đặng Vân, Kim Giáp Thử Yêu cũng lắp ba lắp bắp lên tiếng đáp lại, đồng thời kinh hãi nói: "Bây giờ người tu luyện ở thời đại này đều đã bưu hãn đến trình độ này rồi hay sao, cho dù là Thiên Đạo kiếp vân cũng có thể tùy ý bắt được?"

"Này!"

"Hai tên rác rưởi các ngươi có thể đừng có ngạc nhiên như vậy hay không?"

"Không phải chỉ là một chút đám mây nhỏ biết phóng điện hay sao, như vậy thì có gì mà đáng sợ, còn chưa đủ ta một kiếm trảm đây này!"

"Nếu như các ngươi cứ giữ tâm tính như vậy thì sau này làm sao có thể đi theo bên cạnh của chủ nhân?"

Ngay lúc một người một thú thấp giọng bàn tán với nhau thì một kiếm khách cụt một tay thần sắc điên cuồng xuất hiện ở trước người của bọn họ, sau đó trên mặt tràn đầy vẻ khinh thường lên tiếng nói.

"Đại... đại nhân, ngài nói rất đúng!"