← Quay lại trang sách

Chương 754 Thạch Khang bối rối, không coi trọng ta như vậy sao?

Mặc dù 'cường địch' sắp đến này sẽ bị mấy vạn Thạch Phá Truy Thiên Lôi điền cuồng truy kích nhưng chắc chắn là ta không thể đuổi kịp hắn, vì có thể nhìn thấy hắn vui vẻ chạy loạn cho nên mới dẫn ngươi đi theo."

Lúc này, Diệp Phong nở một nụ cười, trực tiếp nói thẳng nguyên nhân.

???

Dẫn ta theo chính là vì muốn ta đưa ngươi bay lên?

Ngươi để cho một người thiếu mất một cánh tay làm chuyện này, ngươi cảm thấy thích hợp lắm hay sao?

Không phải dẫn thủ hộ Tiên Thú rác rưởi theo thì càng thích hợp hơn hay sao?

Nghe được Diệp Phong giải thích, Diệp Tiểu Kiếm cũng nở một nụ cười khổ, hắn rất muốn hỏi Diệp Phong một câu: "Thư thư phục phục ngồi trên lưng thủ hộ Tiên Thú không thơm sao?"

Ừm!

Đúng lúc này, Diệp Tiểu Kiếm phát hiện được khí tức cường địch càng ngày càng gần, cũng vẻ mặt nghiêm túc lên tiếng nhắc nhở Diệp Phong: "Chủ nhân, cường địch đó sắp qua tới đây!"

"Ngọa tào!"

"Ngươi còn diễn?"

"Chỉ là 'cường địch', ngươi còn diễn?"

Nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc trên mặt của Diệp Tiểu Kiếm, Diệp Phong cũng yên lặng dựng lên một ngón tay cái.

...

"Ai!"

"Một cái Thánh Địa nho nhỏ ở Đông Châu thôi mà còn muốn ta phải tự mình đi một chuyến, đúng là không thú vị chút nào!"

"Thời điểm này, ra ngoài tìm hai muội tử uống chút rượu, bàn chuyện nhân sinh một chút không hay hơn sao?"

Thạch Khang đang chạy đến Tinh Hồn Thánh Địa, lúc này cũng cảm thấy không thú vị lên tiếng tự nói, dù sao hắn có tu vi kinh khủng Tiên Kiếp Cảnh nhất trọng đỉnh phong, không nói khoa trương một chút nào, hắn đến Đông Châu thì chính là tồn tại có thể đi ngang.

Hả?

Đúng lúc này, Thạch Khang chợt phát hiện phía trước có hai người ngăn cản đường đi của mình, tình huống này khiến cho trên mặt của hắn dần dần xuất hiện nụ cười khát máu, sau đó cũng không thèm nói nhảm chút nào, trực tiếp chém ra một kiếm kinh khủng thẳng tới chỗ hai người đối diện, định xóa bỏ hai người đó!

Một bên khác!

"Thú vị!"

"Một câu nói nhảm cũng không nói, vừa ra tay chính là sát chiêu chí mạng!"

"Không hổ là ác đồ đi ra từ Hỗn Loạn Hoang Vực!"

Nhìn thấy Thạch Khang đối diện vừa gặp mặt thì đã đánh ra một kiếm, Diệp Phong cũng cười lạnh tự nói.

"Chủ nhân!"

"Có cần ta chém ra một đạo kiếm khí mạnh gấp một trăm triệu lần trả lại hắn hay không!"

Lúc này, chú ý tới Diệp Phong có chút tức giận, Diệp Tiểu Kiếm cũng vội vàng lên tiếng nói.

"Không cần!"

"Ngươi bắt lấy đạo kiếm khí này cho ta, sau đó vui đùa ngay trước mặt của đối phương!"

"Ta muốn làm cho đối phương biết kiếm khí mạnh mẽ mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo cũng chỉ là đồ chơi trong tay chúng ta mà thôi!"

Nghe được Diệp Tiểu Kiếm đề nghị, Diệp Phong lại lắc đầu, sau đó nói ra ý nghĩ của mình.

"Ngọa tào!"

"Kiếm khách cụt một tay đó là tình huống như thế nào?"

"Không chỉ bắt lấy kiếm khí kinh khủng mà ta chém ra, còn mẹ nó dùng kiếm khí mà ta vẫn lấy làm kiêu ngạo để tỉa lông chân?"

"Mẹ nó, này là xem thường ta đến mức nào?"

Khi Thạch Khang nhìn thấy kiếm khí mà mình vẫn lấy làm kiêu ngạo bị kiếm khách cụt một tay đối diện một tay nắm lấy, sau đó tỉa lông chân ở ngay trước mặt hắn thì cả người hắn đều muốn điên rồi!

"Tay không tiếp kiếm khí!"

"Hơn nữa còn có thể hoàn toàn khống chế được kiếm khí của ta!"

"Cho dù là cường giả cao hơn ta mấy đại cảnh giới cũng không thể nào nhẹ nhõm tùy ý làm được như vậy!"

Sau khi hết khiếp sợ, Thạch Khang có chút luống cuống!

Bây giờ hắn có thể khẳng định là kiếm khách cụt một tay đối diện đó có thực lực hơn xa mình nhiều, hắn hoàn toàn không ngờ được là hắn vừa mới đến Đông Châu mà hắn có thể tùy ý tung hoành thì lại đá vào một tấm sắt như vậy!

Bành!

"Đại nhân!"

"Vừa nãy là ta quá vô lý!"

"Hi vọng đại nhân đừng có trách tội, có thể tha cho ta một con đường sống hay không!"

Mà khiến cho Diệp Phong và Diệp Tiểu Kiếm cảm thấy bất ngờ chính là đối phương trực tiếp quỳ xuống trước mặt hai người, tốc độ nhận sợ này là hai người hiếm gặp!

"Chủ nhân!"

"Gia hỏa này không ra bài theo kịch bản, trực tiếp làm rối loạn kế hoạch của ngươi!"

Lúc này, Diệp Tiểu Kiếm cũng nhìn về phía Diệp Phong thấp giọng nói.

"Như vậy cũng không có ý nghĩa gì!"

"Nếu đã như vậy thì bắt đầu ném Thạch Phá Truy Thiên Lôi đi!"

Nghe được Diệp Tiểu Kiếm nói như vậy, lại nhìn Thạch Khang đối diện trực tiếp nhận sợ một chút, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ thất vọng lên tiếng nói.

"Chủ nhân!"

"Còn có một vấn đề, chính là 'cường địch' đối diện không biết uy lực của Thạch Phá Truy Thiên Lôi!"

"Nếu như hắn không trốn, chỉ sợ một cái Thạch Phá Truy Thiên Lôi là có thể trực tiếp nổ chết hắn!"

Nhìn thấy Diệp Phong lấy ra hai cái quả cầu màu đen lớn chừng quả đấm, Diệp Tiểu Kiếm cũng lên tiếng nhắc nhở, dù sao hắn nhớ trước đó Diệp Phong nói, muốn ném mấy vạn cái Thạch Phá Truy Thiên Lôi về phía đối phương!

"Ừm?"

"Đây đúng là một vấn đề!"

"Nếu như có đối tượng để thí nghiệm thì tốt!"

Nghe được Diệp Tiểu Kiếm nhắc nhở, Diệp Phong cũng khẽ nhíu mày tự nói.

...

Trong Tinh Hồn Thánh Địa!

Vẫn luôn chú ý đến tình huống bên chỗ Diệp Phong, hai người Diệp Tiểu Hắc và Diệp Tiểu Bạch nghe được Diệp Phong nói như vậy thì trong mắt đều hiện lên một vòng tinh quang, mà khi hai người liếc nhau, trên mặt đều nở một nụ cười xấu xa!

"Mẹ nó!"

"Hai tên khốn kiếp các ngươi còn chưa hết đúng không!"

"Trước đó chủ nhân đã có chút bất mãn với ta, bây giờ khó khăn lắm mới có một cơ hội để biểu hiện mà hai tên khốn kiếp các người lại mẹ nó lừa ta nữa!"

Nhìn thấy hai người Diệp Tiểu Hắc và Diệp Tiểu Bạch trước khi đi lại dùng kết giới và trận pháp vây khốn mình lần nữa, Diệp Tiểu Cước cả người đều muốn nổ, hắn hoàn toàn không ngờ được là bây giờ là hai người này lại trở nên chó như vậy!

Một bên khác!

Hả?

Nhìn thấy hai cái vết nứt không gian bỗng nhiên xuất hiện ở trên không trung, Diệp Phong cũng toát ra vẻ nghi hoặc.

"Chủ nhân!"

"Ngươi cần đối tượng để thí nghiệm, Diệp Tiểu Hắc và Diệp Tiểu Bạch đưa tới cho ngươi!"

Ngay lúc Diệp Phong nghi hoặc, Diệp Tiểu Kiếm đang đứng bên cạnh giải thích.

Rống! Rống!