Chương 768 Chủ nhân, đây chính là chuyện lớn mà ngươi nói hay sao?
Hả?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trên mặt hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương đều lộ ra vẻ chấn kinh, dù sao bọn họ sống hơn vạn năm nhưng bọn họ chưa từng nghe nói tới trên đời này còn có loại đan dược có tác dụng như vậy.
Sau khi tỉnh táo lại, hai người liếc nhau, trực tiếp nuốt Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan trong tay!
Oanh! Oanh!
Rất nhanh, trên người của hai người đều xuất hiện khí tức ngộ hiểu, mà chuyện khiến cho hai người cảm thấy khiếp sợ chính là ở dưới trạng thái ngộ hiểu này bọn họ còn có thể suy nghĩ di chuyển, đây là chuyện mà vốn không thể nào làm được trong trạng thái đốn ngộ!
Một lát sau!
"Diệp thiếu!"
"Cái... cái Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan này, trong tay ngươi còn nữa không?"
"Không cần biết là người có bao nhiêu, không cần biết là nó đáng giá như thế nào, Thiên Cơ Các chúng ta đều muốn!"
Sau khi kết thúc đốn ngộ, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng kích động lên tiếng hỏi thăm Diệp Phong, không trách hắn kích động như thế, chỉ có thể trách lực lượng của Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan quá kinh khủng!
"Thái Thượng Đại trưởng lão!"
"Bây giờ hẳn là ngươi cũng biết được lực lượng của Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan này khủng bố như thế nào rồi đúng không!"
"Mà đan dược khủng bố như thế đương nhiên cũng cực kỳ hy hữu!"
"Cho dù là ta thì cũng chỉ còn lại có hai viên đó thôi!"
Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão hỏi thăm, Diệp Phong cũng ra vẻ tiếc nuối lên tiếng nói, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Cái đan dược rác rưởi này, mặc dù có thể tiêu hao điểm phá sản mở tiên bình đan dược, muốn mở ra bao nhiêu thì mở ra được bấy nhiêu, nhưng hai viên vừa mới mở ra đã đưa cho hai người các ngươi, đúng là trong tay của ta không còn nữa, cho nên câu trả lời này của ta cũng không có sai!"
"Đúng đúng đúng!"
"Đan dược khủng bố như thế vốn nên là tồn tại cực kỳ hy hữu mới đúng!"
"Mà hai người chúng ta có thể có được một viên đã là phúc duyên của chúng ta, là chúng ta quá tham lam!"
Nghe được Diệp Phong trả lời như vậy, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng mặt lộ vẻ tiếc nuối lên tiếng nói.
Trừng!
Đúng lúc này, Hùng Thiên Bá đang tu luyện bỗng nhiên mở hai mắt ra, sau đó trên mặt lộ ra vẻ bối rối!
"Ta tu luyện thành công?"
"Mẹ nó, ta là một tên tu luyện phế vật vậy mà lại có thể tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật cực kỳ huyền diệu thành công?"
"Đây là ép ta bước vào con đường không lối về đúng không?"
Sau khi tỉnh táo lại, Hùng Thiên Bá cả người đều muốn điên rồi, vốn cho là mình không phải là người hữu duyên đó thì hẳn là có thể hưởng thụ niềm vui sướng khi tham gia náo nhiệt này nhưng ai mà ngờ được mẹ nó hắn lại tu luyện thành công!
"Diệp thiếu!"
"Hùng Thiên Bá đã kết thúc tu luyện, có phải là nên để cho hắn bắt đầu ăn đan dược rồi hay không?"
Phát hiện Hùng Thiên Bá đã kết thúc tu luyện, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nhắc nhở.
"Hùng đệ!"
"Mặc dù ngươi đã tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật thành công nhưng Thái Thượng Đại trưởng lão không có tuyên bố kết quả, như vậy cũng đại biểu là khảo hạch chưa có kết thúc!"
"Tiếp theo ngươi hãy ăn sạch chút đan dược bên trong tiên giới đi!"
Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão nhắc nhở, Diệp Phong cũng nhìn về phía Hùng Thiên Bá cách đó không xa lên tiếng nói, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Cũng không biết sau khi hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương nhìn thấy Hùng đệ điên cuồng ăn Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan thì có thể điên mất hay không!"
???
Chút?
Ngươi nói mười vạn viên đan dược là chút?
Nghe nói như thế, Hùng Thiên Bá cũng nở một nụ cười khổ quay qua nhìn Diệp Phong lên tiếng nói: "Diệp thiếu, chút đan dược này đúng là hơi nhiều, mặc dù ngươi nói nó sẽ không khiến cho ta cảm thấy no bụng nhưng cũng khiến cho người ta cảm nhận được áp lực cực lớn, nói một câu không dễ nghe, cho dù là để cho một con chó ăn thì sợ là sau khi nó nhìn thấy cũng sẽ bị hù sợ đến trực tiếp rút lui chín chín mười tám bước!"
Ai!
Nhìn thấy Hùng Thiên Bá vẫn có áp lực tâm lý lớn như vậy, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ thở dài, sau đó trực tiếp nói với hệ thống: "Hệ thống, liên lạc Tiểu Kiếm một chút, kêu hắn dẫn Cẩu Tử tới đây một chút, nói là bên chỗ ta có chuyện lớn cần Cẩu Tử trợ giúp!"
"Chỉ cần không cho người của Thiên Cơ Các phục dụng thì hẳn là đều xem như phá của!"
"Vậy thì để cho Cẩu Tử trải nghiệm lại niềm vui sướng khi ăn đan dược đi!"
Sau khi ra lệnh xong, khóe miệng Diệp Phong cũng nở một nụ cười sau đó quay qua nhìn Hùng Thiên Bá nói: "Hùng đệ, nếu như ngươi đã nói như vậy thì ta giúp ngươi tìm một con chó tới chia sẻ áp lực!"
Hả?
Ta chỉ ví dụ một chút mà thôi kết quả ngươi lại kiếm một con chó tới đây thật?
Sau khi nghe được Diệp Phong nói như vậy, Hùng Thiên Bá đầu tiên là sững sờ, sau đó trên mặt lập tức cảm thấy nhẹ nhõm, dù sao, không cần biết là người hay chó, chỉ cần có trợ giúp là tốt rồi!
"Chủ nhân!"
"Chư Thiên Vạn Giới đệ nhất Kiếm Cẩu mà ngươi sủng ái nhất đến rồi!"
Đúng lúc này, theo một khe hở không gian bỗng nhiên xuất hiện, giọng nói của tiểu hoàng cẩu từ trong vết nứt không gian vọng ra.
???
Chó biết ngự kiếm?
Còn mẹ nó lĩnh ngộ Hoàng Tuyền Kiếm Ý?
Sau khi Hùng Thiên Bá nhìn thấy tiểu hoàng cẩu nằm bắt chéo chân trên phi kiếm, bay từ bên trong vết nứt không gian ra, cả người trực tiếp choáng váng, trong lòng sụp đổ nghĩ: "Để con Kiếm Cẩu này tới đây, rốt cuộc là đến đây để giúp ta giảm bớt áp lực hay là đến đây để đả kích ta hả, mặc dù ta là phế vật nhưng chuyện ngay cả chó cũng không sánh bằng được cũng là chuyện khiến cho ta khó mà chấp nhận được!"
"Chủ nhân!"
"Ta nghe Tiểu Kiếm nói bên chỗ ngài có chuyện lớn cần ta hỗ trợ?"
"Là chuyện gì?"
Sau khi bay đến trước mặt Diệp Phong, tiểu hoàng cẩu lập tức nhảy từ trên phi kiếm xuống sau đó ánh mắt tràn đầy mong đợi nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.