Chương 770 Cẩu ca ăn không hết, gọi các ngươi qua đây hỗ trợ
Trong lúc tiểu hoàng cẩu chuẩn bị trả lời Diệp Phong thì nhìn thấy được hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương đang đứng cách đó không xa kích động quơ quơ tay với nó, hành động này khiến cho nó ngẩn ra không biết là gì!
"Chủ nhân!"
"Ta muốn cho Lang đệ và Long đệ qua giúp ta!"
Không thèm để ý đến hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương, tiểu hoàng cẩu trực tiếp nói ra hai người mà nó chọn đến đây trợ giúp nó cho Diệp Phong biết!
???
Lang đệ và Long đệ?
Nghe tên thì có thể đoán được, mẹ nó, không phải là hai con thú nữa đó chứ?
Hai chúng ta sống sờ sờ đứng ở đây mà lại không cần, các ngươi nhất định phải tìm Tiên Thú đến giúp đỡ?
Cách đó không xa, hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương nghe được tiểu hoàng cẩu nói như vậy thì trên mặt đều lộ ra vẻ mộng bức.
...
Một bên khác!
"Cái gì!"
"Chuyện lớn mà chủ nhân nói chính là đi ăn đan dược?"
Nghe được Diệp Tiểu Kiếm nói như vậy, Phệ Huyết Đường Lang cũng thần sắc đại biến kinh hô lên, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi, dù sao lúc trước nó từng ăn rất nhiều Tẩy Tủy Đan khó ăn như phân!
"Lang ca!"
"Sao ngươi lại sợ đến như vậy?"
"Không phải chỉ là ăn một chút đan dược thôi hay sao?"
Chú ý tới vẻ hoảng sợ trên mặt của Phệ Huyết Đường Lang, Tiểu Thương Long cái gì cũng không biết cũng hơi nghi hoặc một chút lên tiếng hỏi thăm.
"Long đệ!"
"Đó là do ngươi chưa từng ăn đan dược khó ăn như phân đó!"
"Hơn nữa người khác nói một chút thì chỉ là một chút thôi, nhưng chủ nhân nói một chút thì mẹ nó không biết có bao nhiêu!"
Nói đến đây, Phệ Huyết Đường Lang cũng thở một hơi dài, sau đó tiếp tục nói ra: "Long đệ, chờ chừng nào ngươi tự mình trải qua cơn ác mộng đan dược đó một lần thì ngươi sẽ hiểu được tại sao ta lại sợ đến như vậy!"
Hả?
Đúng lúc này, Diệp Tiểu Kiếm bỗng nhiên nhận được tin tức gì đó sau đó trực tiếp dùng ánh mắt quái dị nhìn hai thú.
"Soái Bức Huyết!"
"Tiểu Thương Long!"
"Chút đan dược này hơi nhiều, hẳn là Cẩu ca ăn không hết, cho nên nó đề nghị với chủ nhân là cho hai người các ngươi qua giúp nó ăn!"
"Sau đó, chủ nhân đồng ý!"
Ngay sau đó, Diệp Tiểu Kiếm lập tức báo tin tức tốt này lại cho hai thú.
???
Chúng ta vừa mới thảo luận về cơn ác mộng đan dược xong!
Kết quả đại ca tốt của chúng ta lập tức hố chúng ta?
Nghe được Diệp Tiểu Kiếm nói như vậy, cho dù là Phệ Huyết Đường Lang hay là Tiểu Thương Long đều ngẩn ra ngay tại chỗ, bọn chúng hoàn toàn không ngờ được là mặc dù Kiếm Cẩu chó nhưng mà lần này hành vi của nó lại chó đến như thế!
"Cẩu ca hố hai tiểu lão đệ chúng ta!"
"Vậy ta thân là Lang ca, có phải cũng nên đuổi theo bước chân của Cẩu ca, hố tiểu long đệ một chút không?"
Sau khi tỉnh táo lại, Phệ Huyết Đường Lang nhìn thoáng qua Tiểu Thương Long đang đứng bên cạnh, khóe miệng nở một nụ cười xấu xa.
"Ồ!"
"Cái nụ cười này của Soái Bức Huyết rất không thích hợp a!"
"Nó muốn làm gì?"
Chú ý tới tình huống này, trên mặt Diệp Tiểu Kiếm cũng lộ ra vẻ tò mò.
...
"Chủ nhân!"
"Chúng ta tới!"
Theo một khe hở không gian xuất hiện ở phòng khảo hạch số một, Phệ Huyết Đường Lang và Tiểu Thương Long cũng từ đó bay ra, sau đó tràn đầy kích động nhìn Diệp Phong hô to lên.
"Tình huống các ngươi đã biết!"
"Tranh thủ giúp Cẩu ca các ngươi ăn đan dược đi!"
Nhìn thấy Phệ Huyết Đường Lang và Tiểu Thương Long bay ra ngoài, Diệp Phong cũng cười lên tiếng nói.
Một lát sau!
"Diệp thiếu!"
"Cho chúng ta gia nhập vào trong đội ngũ này đi!"
"Dù sao đó cũng là mười vạn viên đan dược, chỉ dựa vào một người ba thú thì hoàn toàn không ăn hết được!"
Nhìn thấy tiểu bảo bối trong mắt mình bị một siêu cấp phế vật và ba con thú điên cuồng ăn, rốt cục Đỗ Dương không chịu nổi sự tra tấn này nữa mà đi thẳng tới trước mặt Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Chờ một chút!"
"Lão phu sống trên vạn năm mà còn chưa rèn luyện cái miệng này một lần nào, bây giờ có cơ hội ta cũng muốn tranh thủ một chút!"
Đúng lúc này, giọng nói của Thái Thượng Đại trưởng lão cũng vang lên bên cạnh.
"Không được!"
"Ai đến giúp đỡ cũng được, chỉ có hai người các ngươi là không được!"
Nhưng mà Diệp Phong nghe được hai người đề nghị thì lại cực kỳ quả quyết từ chối.
???
Ai đến cũng được, chỉ hai người chúng ta không được?
Là bởi vì chúng ta không đủ củi mục?
Hay là bởi vì chúng ta không phải thú?
Nhìn thấy Diệp Phong từ chối lời đề nghị của mình một cách quả quyết như vậy, hai người bọn họ ngẩn ra tại chỗ không biết làm sao!
"Diệp thiếu!"
"Tại sao lại không được?"
Sau khi tỉnh táo lại, Đỗ Dương cũng tỏ vẻ khó hiểu quay qua nhìn Diệp Phong hỏi thăm.
"Thứ nhất, các ngươi không phải củi mục!"
"Thứ hai, các ngươi không phải thú!"
"Thứ ba, nếu như hai người các ngươi ăn Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan, tuyệt đối sẽ lặng lẽ tu luyện Thiên Diễn Bí Thuật!"
"Cũng bởi vì ba nguyên nhân này mà các ngươi không phù hợp để trở thành người giúp đỡ, dù sao mục đích chính của ta chính là phá của, nếu như các ngươi lớn lúc tù luyện thì ta còn phá cái quái gì nữa!"
Nghe được Đỗ Dương hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng không có che giấu, trực tiếp giải thích rõ nguyên nhân cho hai người biết.
Chờ một chút!
Có phải là ta quên chuyện gì đó hay không?
Đúng lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó trực tiếp nhìn về phía hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Đỗ Dương lên tiếng nói ra: "Mặc dù các ngươi không thể hỗ trợ ăn đan dược nhưng có thể hỗ trợ ta thúc giục bọn họ, chỉ cần các ngươi làm tốt chuyện này thì sau khi xong việc ta sẽ cho các ngươi một ngàn viên Thiên Diễn Bí Thuật Đốn Ngộ Đan xem như công tác phí!"
"Cái gì!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, hai người vốn đang cực kỳ thất vọng lại trở nên kích động trong nháy mắt, mà Đỗ Dương cũng vội vàng lên tiếng hỏi: "Diệp thiếu, ngươi có dặn dò gì cứ việc nói, chúng ta tuyệt đối sẽ giúp ngươi làm tốt!"
"Rất đơn giản!"