Chương 796 Ngươi còn muốn đi tham gia náo nhiệt, điên rồi hả (2)
Nghe được Tiểu Bạch đề nghị như vậy, nghe được Tiểu Cước và Tiểu Đường đều lên tiếng đồng ý, Diệp Tiểu Hắc cũng khẽ gật đầu trực tiếp đồng ý.
"Ừm?"
"Tham gia náo nhiệt?"
"Tham gia náo nhiệt sao có thể thiếu đi Hùng Thiên Bá ta được!"
Hùng Thiên Bá đang lau mặt đất ở bên cạnh nghe được cuộc nói chuyện của mọi người thì tinh thần trở nên tỉnh táo trong nháy mắt sau đó vội vàng quay qua nhìn Diệp Tiểu Hắc la lớn: "Tiểu Hắc đại nhân, ta cũng muốn đi theo các ngươi tham gia..."
Không đợi Hùng Thiên Bá nói xong, ba người Diệp Tiểu Bạch, Diệp Tiểu Đường và Diệp Tiểu Cước lập tức xuất hiện ở phía sau lưng hắn, dùng chưởng đao trực tiếp đánh hắn hôn mê bất tỉnh.
"Ngươi còn muốn đi tham gia náo nhiệt?"
"Ngươi đi, ai trông giữ Tinh Hồn Phong?"
"Ngươi vẫn chưa nhận ra địa vị của bản thân mình hay sao?"
Nhìn Hùng Thiên Bá hôn mê ngã xuống đất, ba người cũng trưng vẻ mặt trêu chọc ra lên tiếng nói.
...
Đệ Cửu Tiên Vực, Vô Vĩnh Thành!
"Cửu Tu Thiên Sâm Tinh này không hổ là tài nguyên tu luyện đỉnh cấp, chỉ ngâm có mấy phút như thế mà lực lượng ẩn chứa bên trong loại rượu kém chất lượng này lại có tác dụng với nhục thân lớn như thế!"
Sau khi uống năm canh giờ, cảm nhận được thân thể tràn đầy lực lượng, Diệp Phong cũng nhịn không được sợ hãi than.
"Tốt!"
"Sắc trời đã tối, ngày mai chúng ta sẽ lần lượt đi Ngự Thú Các của các ngươi để chọn lựa cực phẩm Tiên Thú!"
Nói xong, hắn nằm dài trên giường nghỉ ngơi.
Nhìn thấy Diệp Phong nằm ở trên giường nghỉ ngơi, Nhiếp Hào và Giang Nghị liếc nhau một cái sau đó rón rén rời khỏi phòng khách.
"Giang huynh!"
"Ngươi phá của thì phá của, tại sao lại phải kéo Tử Cực Ngự Thú Các chúng ta vào trong vũng nước đục này!"
Sau khi rời khỏi phòng khách, trên mặt Nhiếp Hào cũng lộ ra vẻ khó hiểu nhìn về phía Giang Nghị lên tiếng hỏi thăm.
"Nhiếp huynh!"
"Ta đang đưa bảo bối cho Tử Cực Ngự Thú Các các ngươi đó!"
"Mặc dù nói bàn chải râu sâm dùng xong thì sẽ ném đi, nhưng mà một khi ném đi thì sẽ biến thành rác rưởi mà rác rưởi thì cần có người tới thanh lý, lúc này chính là lúc mà Tử Cực Ngự Thú Các các ngươi đi nhặt bảo bối!"
Nghe được Nhiếp Hào hỏi thăm mình như vậy, Giang Nghị cũng lên tiếng giải thích rõ cho hắn biết.
"Ừm?"
"Giang huynh, rốt cuộc thì Cửu Tu Thiên Sâm Tinh này là bảo bối như thế nào?"
"Những bàn chải râu sâm đã dùng xong, chúng ta có cần phải nhặt nó đem về làm bảo bối hay sao?"
Nhiếp Hào nghe xong thì cũng cực kỳ hiếu kì gặn hỏi, bây giờ hắn rất hiếu kỳ muốn biết rốt cuộc Cửu Tu Thiên Sâm Tinh này là bảo bố như thế nào!
"Nói như vầy đi!"
"Một sợi râu của một cây Cửu Tu Thiên Sâm Tinh ẩn chứa giá trị tương đương với một phần mười tài phú của Tử Cực Ngự Thú Các các ngươi, cho nên đến lúc đó các ngươi có muốn nhặt lên làm bảo bối hay không là quyền quyết định của các ngươi!"
Nói xong, nhìn Nhiếp Hào đã ngẩn ra tại chỗ, Giang Nghị cũng vỗ vỗ bả vai của đối phương, sau đó đi thẳng đến đại sảnh quán rượu, hắn phải đi thuê thêm một phòng khác nữa mới được!
???
Cái gì!
Cứ một sợi râu sâm như vậy mà ẩn chứa giá trị tương đương với một phần mười tài phú của Tử Cực Ngự Thú Các?
Như vậy thì nguyên một cây Cửu Tu Thiên Sâm Tinh thì chẳng phải là giá trị của nó đã vượt qua toàn bộ tài phú của Tử Cực Ngự Thú Các cộng lại rồi hay sao?
Sau khi tỉnh táo lại, trên mặt Nhiếp Hào cũng lộ ra vẻ khó có thể tin được, hắn hoàn toàn không ngờ được là Cửu Tu Thiên Sâm Tinh mà ban đầu mình Xem như rác rưởi lại có mức độ đắt đỏ kinh khủng như vậy!
"Không được!"
"Ta phải nhanh chóng báo chuyện này lại cho phụ thân để cho hắn chuẩn bị sẳn sàng trước mới được!"
Nghĩ đến đây, Nhiếp Hào lập tức lấy Truyền âm Thạch ra liên hệ Nhiếp Phi Dương!
"Phụ thân!"
"Ngươi có bận rộn gì hay không, sao cả buổi mới kích hoạt Truyền âm Thạch?"
Nhìn thấy rốt cục Truyền âm Thạch cũng có phản ứng, Nhiếp Hào cũng lên tiếng hỏi thăm trước.
"Bận rộn gì hay không?"
"Con trai, ta nói ra có lẽ ngươi sẽ không tin!"
"Mẹ nó ta đang bận tắm rửa cho Tiên Thú!"
Nghe được Nhiếp Hào hỏi thăm, Nhiếp Phi Dương cũng cực kỳ sụp đổ đáp lại.
???
Bận rộn tắm rửa cho Tiên Thú?
Mẹ nó, đêm hôm khuya khoắt không ngủ được, lại bận rộn tắm rửa cho Tiên Thú?
Nghe được Nhiếp Phi Dương nói như vậy, Nhiếp Hào tự suy diễn một lần nữa, mà lần suy diễn này khiến cho hắn cảm thấy da đầu tê rần, sau đó vội vàng hỏi: "Phụ thân, vậy bây giờ con Tiên Thú mà người đang tắm rửa cho nó là đực hay là cái?"
"Cái gì mà con nào?"
"Mẹ nó ta đang tắm rửa cho bảy con Tiên Thú, không phải một con!"
"Hơn nữa tắm nhiều như vậy, ta cũng đâu có rảnh để để ý nó là đực hay cái, dù sao cuối cùng đều phải xuống tay với chúng nó!"
Nghe được Nhiếp Hào hỏi ra một câu hỏi kỳ quái như thế, Nhiếp Phi Dương cũng lên tiếng giải thích một lần nữa.
Tê!
Nghe nói như thế, lúc này Nhiếp Hào hít vào một ngụm khí lạnh, hắn hoàn toàn không ngờ được là phụ thân của mình lại chơi lớn như vậy!
Hô!
Thở một hơi dài, cố gắng để tâm tình của mình bình phục lại, sau đó Nhiếp Hào cũng vội vàng lên tiếng nhắc nhở: "Phụ thân, mặc dù mẫu thân của ta qua đời sớm nhưng ngươi cũng không thể chơi hoa dạng như vậy được, nếu như không được thì ngươi có thể đi lầu xanh mà!"
Một bên khác!
???
Mẹ nó ta chơi hoa dạng cái gì?
Còn nữa, rảnh rỗi không có chuyện gì ta đi lầu xanh làm gì?
Nghe được Nhiếp Hào nói như vậy, Nhiếp Phi Dương cả người đều bối rối, nhưng mà sau khi hắn kịp phản ứng lại thì trên mặt cũng trong nháy mắt treo đầy hắc tuyến, sau đó cắn răng nghiến lợi nói ra: "Tiểu tử thúi, mẹ nó, ngươi đang nghĩ cái gì trong đầu đó, ta là loại người như vậy hay sao?"
"Ta cho ngươi biết!"
"Hôm nay có mấy vị đại nhân tới Ngự Thú Các chúng ta, bọn họ chọn lựa ra một số cực phẩm Tiên Thú, chuẩn bị ngày mai nướng ăn, cho nên mới kêu ta tắm rửa cho bọn chúng trước!"