Chương 809 Ăn cơm, đi ngủ, nhìn người khác đau chân (2)
Lúc này, Diệp Tiểu Bạch cũng nói ra quyết định của mình, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Đối mặt Tiểu Cước, tuyệt đối không thể thua, đối mặt Hắc ca, liều mạng cũng phải thắng, dù sao bỏ lỡ cơ hội lần này thì sợ là không còn cơ hội để đánh Hắc ca nữa, vậy ta phải điên cuồng huấn luyện tiểu khả ái mà ta chọn trúng!"
"Xong rồi!!"
"Hắc ca và Bạch ca đều đồng ý!"
"Cơ hội lần này kiếm không dễ, lần sau sợ là cho dù có dùng phép khích tướng cũng sẽ không có tác dụng gì cho nên ta nhất định phải thắng!"
Nghĩ đến đây, Diệp Tiểu Cước cũng quay qua nhìn ba người Hùng Thiên Bá, Nhiếp Hào và Giang Nghị đang đứng cách đó không xa, sau đó tự lẩm bẩm: "Mặc dù tiếp theo chỉ đạo tu luyện sẽ có ức điểm kinh khủng, nhưng đối với bọn họ thì cũng là có lợi ích to lớn, dù sao chúng ta chơi thì chơi, nhưng thực lực của bọn họ sẽ tăng lên điên cuồng!"
...
"Nhiếp huynh!"
"Đừng sợ, trong mắt của ba vị đại nhân đó thì chúng ta ngay cả sâu kiến cũng không bằng, bọn họ sẽ không làm gì chúng ta đâu!"
Nghe được Nhiếp Hào nói như vậy, đặc biệt là nhìn thấy dáng vẻ lo lắng hiện rõ trên mặt của Nhiếp Hào, Hùng Thiên Bá cũng cười lớn lên tiếng an ủi.
"Thật sao?"
"Vậy ta an tâm!"
Nói đến đây, Nhiếp Hào bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó nhìn về phía Hùng Thiên Bá lên tiếng hỏi: "Hùng huynh, vậy mỗi ngày chúng ta cần phải làm gì ở đây?"
"Ăn cơm!"
"Đi ngủ!"
"Nhìn người khác đau chân!"
Nghe được Nhiếp Hào hỏi thăm, Hùng Thiên Bá cũng nở một nụ cười xấu xa lên tiếng đáp lại.
"Dù sao chính là rất rảnh rỗi!"
"Là rảnh đến mức người sắp mục nát đó!"
"Muốn tu luyện, vậy thì tùy tiện nhặt một chút tài nguyên ở trong Thánh Địa, sau đó trực tiếp tu luyện, không muốn tu luyện thì chỉ cần dạo chơi khắp nơi là được!"
Nhìn thấy hai người Nhiếp Hào và Giang Nghị vẫn chưa hiểu rõ những gì mà mình nói, Hùng Thiên Bá giải thích cặn kẽ hơn một chút.
"Tốt như vậy?"
"Vậy thì cuộc sống sau này sẽ thoải mái đến chết!"
Nghe được Hùng Thiên Bá giải thích như vậy, hai người Nhiếp Hào và Giang Nghị bắt đầu huyễn tưởng về cuộc sống tu tiên tốt đẹp sau này!
Một bên khác!
"Hệ thống!"
"Tranh thủ tuyên bố mấy cái nhiệm vụ ngẫu nhiên có thể ban thưởng mảnh vỡ Thiên Thần Lệnh!"
Trầm tư hồi lâu, Diệp Phong vẫn không thể nào làm ra lựa chọn, dứt khoát chuẩn bị lấy được một cái Thiên Thần Lệnh hoàn chỉnh trước, sau đó đi thần giới đi dạo một vòng, sau đó xây dựng mình nên cẩu như thế nào!
"Đinh! Túc chủ, nếu như ngươi muốn đi thần giới như vậy vậy tại sao không nhanh chóng nghĩ biện pháp đột phá đến Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong đâu?"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, hệ thống cũng lên tiếng hỏi thăm.
"Vậy thì không được!"
"Thượng giới ta còn chưa có chơi chán!"
"Đã có Thiên Thần Lệnh này, vậy thì ta có thể chơi ở thượng giới, ở thượng giới chơi mệt thì ta sẽ lên thần giới cẩu một đoạn thời gian, cẩu mệt mỏi, trở lại tiếp tục chơi, làm như vậy mới có thể để cho cuộc sống này trở nên muôn màu muôn vẻ!"
Nghe được hệ thống hỏi thăm như vậy, Diệp Phong lại đắc ý nói ra ý nghĩ của mình.
"Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ ngẫu nhiên, mời túc chủ tìm kiếm được một người tu luyện hoặc Tiên Thú có tu vi Tiên Thần Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, sau đó trợ giúp đối phương cùng vượt qua đạo Thiên Đạo lôi kiếp thứ nhất, từ đó thuận lợi đột phá đến Tiên Kiếp Cảnh nhất trọng, nhiệm vụ thành công, ban thưởng một lượng lớn điểm phá sản, có tỉ lệ cực cao ban thưởng một lượng lớn mảnh vỡ Thiên Thần Lệnh, nhiệm vụ thất bại, ban thưởng một lượng lớn điểm phá sản, tỉ lệ cực thấp ban thưởng chút ít mảnh vỡ Thiên Thần Lệnh, thời gian nhiệm vụ bảy ngày!"
Sau khi nghe được ý tưởng của Diệp Phong, hệ thống trực tiếp ban bố một cái nhiệm vụ ngẫu nhiên có thể thu hoạch được mảnh vỡ Thiên Thần Lệnh.
???
Từ khi nào mà hệ thống trở nên chó như thế?
Nghe được hệ thống ban bố nhiệm vụ ngẫu nhiên, Diệp Phong bị kinh hãi thật sự, hắn hoàn toàn không ngờ được là hệ thống còn có một chiêu như vậy!
"Nếu như không phải bỗng nhiên có ý nghĩ muốn cẩu!"
"Ta cũng không gấp đi thần giới!"
"Nhưng mà cho dù sau này hệ thống đều tuyên bố nhiệm vụ ngẫu nhiên tăng cao tu vi cảnh giới mới ban thưởng mảnh vỡ Thiên Thần Lệnh này thì ta cũng không hoảng hốt, dù sao cho dù ta đột phá đến Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, muốn phi thăng thần giới hay không cũng là do ta quyết định!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong trực tiếp đi về chỗ ở của mình, hắn định sẽ nghỉ ngơi một đêm, chờ sáng sớm ngày mai mới đi ra ngoài hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên.
"Ồ!"
"Diệp thiếu cứ đi như thế sao?"
Nhìn thấy Diệp Phong rời đi, Nhiếp Hào cũng nhìn về phía Hùng Thiên Bá lên tiếng hỏi thăm.
"Không phải đâu?"
"Vừa nãy Diệp thiếu giao hai người các ngươi cho ta, đương nhiên là để cho ta chăm sóc hai người các ngươi một chút rồi!"
"Cho nên, sau này ở trong Thánh Địa, nếu như có vấn đề gì thì cứ hỏi ta là được rồi, nếu không có việc gì thì đừng có đi làm phiền Diệp thiếu, dù sao Diệp thiếu là một người bận rộn, sẽ không ở lại trong Thánh Địa lâu!"
Nghe được Nhiếp Hào hỏi thăm, Hùng Thiên Bá cũng cười giải thích rõ cho hắn biết.
"Này!"
"Hai người các ngươi đừng có đứng đó nói chuyện nữa!"
"Hình như ba vị đại nhân đó nhìn chúng ta đúng là khác thường thật!"
Đúng lúc này, giọng nói tràn đầy bất an của Giang Nghị cũng vang lên bên cạnh!
Mà Hùng Thiên Bá và Nhiếp Hào nghe xong thì đều nhìn về phía ba người Diệp Tiểu Hắc, Diệp Tiểu Bạch và Diệp Tiểu Cước đang đứng ở đối diện, khi bọn họ phát hiện ba vị đại nhân đều lộ ra vẻ suy tư đi tới chỗ bọn họ thì hai người bọn họ cũng có chút luống cuống!
...
Hôm sau, sáng sớm!
"Hùng Thiên Bá!"
"Nhiếp Hào!"
"Giang Nghị!"
"Ta muốn đi ra ngoài làm ít chuyện, ba người các ngươi phải trấn thủ Tinh Hồn Phong cho ta, có nghe hay không?"
Đi tới chỗ Hoàng Kim Mao Ốc, Diệp Phong cũng nhìn về phía ba người cách đó không xa hô to lên, sau đó chuẩn bị kích hoạt một cái Không Gian Truyền Tống Môn ngẫu nhiên, sau đó đi tìm một người tu luyện hoặc Tiên Thú có tu vi Tiên Thần Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong.
"Diệp thiếu!!!"