Chương 825 Cái gì mà trấn thủ tông môn, đó là nuôi để ăn (2)
Không nói khoa trương một chút nào, sau này nếu như ai dám đến trêu chọc chúng ta thì chúng ta cứ trực tiếp đóng cửa thả rồng, có thể nói là người nào tới thì người đó chết!"
Sau khi trở về, Tôn Long cũng có chút kích động lên tiếng nói.
"Đóng cửa thả rồng?"
"Tôn Long, ngươi nói cái gì đó?"
"Ai nói cho ngươi một ngàn con Phệ Thiên Ma Long này là nuôi để chiến đấu?"
Nghe được Tôn Long nói như vậy, Diệp Phong cũng có chút nghi ngờ lên tiếng hỏi thăm.
"Ừm?"
"Diệp thiếu, ngươi nuôi một ngàn con Phệ Thiên Ma Long này, không phải dùng để trấn thủ tông môn sao?"
Hoắc Sơn đang đứng bên cạnh nghe được Diệp Phong nói như vậy thì cũng vội vàng lên tiếng hỏi thăm, bởi vì hắn cũng có ý nghĩ giống như là Tôn Long, đó chính là một ngàn con Phệ Thiên Ma Long này sau này tuyệt đối sẽ được dùng để trấn thủ tông môn!
"Trấn thủ tông môn cái gì?"
"Đây chính là nuôi để ăn á!"
"Đói bụng thì làm thịt một con!"
"Thèm thì làm thịt một con!"
"Nhàn rỗi không chuyện gì làm thì làm thịt một con!"
"Làm thịt chơi thôi, nhưng tuyệt đối không thể để cho bọn chúng trấn thủ tông môn bởi vì bọn chúng không xứng!"
Nói đến vấn đề này, Diệp Phong cũng trưng vẻ mặt nghiêm túc ra nhìn hai người lên tiếng nói.
???
Những thế lực khác nếu như có thể nuôi được một con Phệ Thiên Ma Long thì không nói sẽ cuốn bãi nó như tổ tông nhưng ít nhất cũng sẽ nuôi nhưng tâm can bảo bối!
Kết quả đến lượt ngươi thì lại biến thành nuôi để ăn thịt?
Hơn nữa, đói bụng thèm làm thịt một con không có vấn đề gì, nhưng mà rảnh rỗi không có chuyện gì làm thì cũng làm thịt một con là cái quỷ gì?
Rồng nhiều tùy hứng?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, hai người Hoắc Sơn và Tôn Long trực tiếp nghe đến choáng váng!
"Tông chủ!"
"Chúng ta tạm thời đừng để ý tới những con rồng nhỏ đó, chúng ta nên giải quyết chuyện của Tôn Long này trước đi!"
Sau khi tỉnh táo lại, Tôn Long cũng kéo góc áo Hoắc Sơn, sau đó dùng thần thức truyền âm lên tiếng nhắc nhở Hoắc Sơn.
"Diệp thiếu!"
"Tông môn đã xây dựng xong!"
"Nhưng mà ta luôn cảm thấy thiếu thiếu gì đó!"
Nghe được Tôn Long nhắc nhở, Hoắc Sơn quay qua nhìn Diệp Phong nói ra ý nghĩ của mình.
"Nha!"
"Tông chủ, vậy ngươi cảm thấy là thiếu cái gì?"
Diệp Phong nghe xong thì trên mặt cũng lộ ra vẻ hiếu kỳ nhìn về phía Hoắc Sơn lên tiếng hỏi thăm.
"Thiếu khuyết một người làm việc vặt!"
"Giống như người nói trước đó, mặc dù chúng ta phải khiêm tốn cẩu nhưng cũng không thể ủy khuất mình!"
"Nếu nhưng không có một người làm việc vặt, sở không được mấy ngày thì tông môn sẽ trở nên dơ dáy bẩn thỉu!"
"Mà một khi như vậy thì chúng ta ở cũng sẽ không thoải mái!"
Lúc này, Hoắc Sơn cũng trưng vẻ mặt thành thật ra nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng trả lời.
Mà Tôn Long đang đứng bên cạnh nghe nói như vậy thì cũng lặng lẽ giơ một ngón tay cái lên với Hoắc Sơn!
"Tông chủ!"
"Hóa ra người đang lo lắng chuyện này!"
"Ngươi yên tâm đi, chúng ta không thiếu người làm việc vặt!"
"Chờ đến khi tông môn cần quét dọn thì chỗ ta còn rất nhiều người muốn thừa cơ hội này để đi ra ngoài hóng gió!"
Nghe được Hoắc Sơn nói như vậy, Diệp Phong cũng cười lớn đáp lại.
"Diệp thiếu!"
"Làm việc vặt cũng không phải là ai muốn làm thì sẽ làm được, cũng cần phải có thiên phú!"
"Mà ta, ở phương diện làm việc vặt thì ta có thiên phú cực cao, cho nên hy vọng Diệp thiếu có thể cho ta một cơ hội để cho ta ở lại trong tông môn làm một tên tạm dịch!"
"Nếu như Diệp thiếu hoài nghi năng lực của ta thì cũng có thể để cho một tên tạp dịch của ngài qua đây sau đó ta sẽ tỉ thí với hắn một phen!"
Phát hiện hy vọng có thể ở lại của mình càng ngày càng xa vời, Tôn Long cũng đi lên một bước trực tiếp chào hàng bản thân mình, hắn biết nếu như mình không tranh thủ một chút thì thật sự không còn hy vọng nữa!
"Ừm?"
"Ngươi muốn ở lại trong tông môn nát của chúng ta làm một tên tạp dịch?"
"Không phải là trước đó người nói cho dù có chết đói cũng sẽ không gia nhập vào cái tông môn nát này của chúng ta hay sao?"
Nghe được Tôn Long nói như vậy, Diệp Phong cũng giật mình lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Gia nhập vào tông môn, đó là chuyện của đệ tử, còn ta ngài nghĩ ta xứng hay không?"
"Cũng bởi vì ta rất là biết thân biết phận cho nên ta mới nói sẽ không gia nhập vào tông môn, bởi vì ta chỉ muốn vào tông môn làm một tên tạp dịch!"
Lúc này, Tôn Long cũng chững chạc đàng hoàng nói hươu nói vượn!
???
Mẹ nó, như vậy mà cũng có thể nói được hay sao?
Vì có thể ở lại tông môn, ngươi ngay cả sĩ diện cũng không cần!
Nghe được Tôn Long giải thích như vậy, Diệp Phong bị kinh hãi thật sự, hắn hoàn toàn không ngờ được là Thần Đạo Giả thần giới này cũng không biết xấu hổ như thế!
"Được thôi!"
"Vậy cũng đừng có nói là ta không cho ngươi cơ hội!"
"Ngươi hãy tỉ thí với tạp dịch của ta một chút đi!"
Nói xong, Diệp Phong trực tiếp ra lệnh cho hệ thống: "Hệ thống, để Diệp Nhất tới một chuyến!"
"Chủ nhân!"
"Diệp Nhất đến rồi!"
Rất nhanh, theo một khe hở không gian xuất hiện ở phía trên của ba người, giống như tràn đầy hưng phấn của Diệp Nhất từ bên trong đó vọng ra.
Oanh!
Mà theo Diệp Nhất đi từ bên trong vết nứt không gian trà thì một luồng thiên địa uy áp bao phủ toàn bộ đỉnh núi trong nháy mắt, trên bầu trời mây đen dày đặc, sấm nổ vang rền!
"Thực lực thành viên quân dự bị vẫn không thể nào sánh được với thành viên chính thức của đội hộ vệ bại gia!"
"Nếu như là thập đại thành viên chính thức của đội hộ vệ bại gia ra, như vậy thì Thiên Đạo kiếp vân của thần giới hoàn toàn không dám ra đây trang bức!"
Nhìn thấy Thiên Đạo kiếp vân nhanh chóng ngưng tụ ở trên không trung, Diệp Phong cũng nhếch miệng, sau đó tự lẩm bẩm.
???
Tình huống như thế nào?
Tại sao Thiên Đạo kiếp vân lại chạy ra ngoài?
Ở đây cũng không có ai độ kiếp!
Lúc này, dưới thiên địa uy áp kinh khủng này, hai người Hoắc Sơn và Tôn Long đã quỳ rạp xuống cũng nhìn lên trên Thiên Đạo kiếp vân trên không trung trên mặt tràn đầy vẻ bối rối tự hỏi.