← Quay lại trang sách

Chương 827 Đại ca, vẫn là ngươi nhìn thấu triệt

Dưới tình huống này, nếu như tìm được đối phương thật thì đừng nói là cướp lại thần giới, nói không chừng ta còn phải đi lên quỳ xuống bày tỏ lòng tôn trọng dành cho đối phương!"

Nghe được Lâm Nhạc nói như vậy, Thái Thượng Nhị trưởng lão Tề Kiệt và Thái Thượng Tam trưởng lão Mã Văn Sơn đang đứng bên cạnh cũng nói thẳng ra ý nghĩ của mình.

"Đủ rồi!"

"Nhị đệ, tam đệ, các ngươi quá làm cho ta thất vọng rồi!"

"Vài vạn năm nay, ba huynh đệ chúng ta có sóng to gió lớn gì mà chưa có trải qua, mà bây giờ người khác cưỡi lên đầu chúng ta đi ị, như vậy mà các ngươi cũng nhịn được?"

"Dù sao ta không nhịn được, cho nên ta nhất định phải tìm được đối phương sau đó quỳ cầu xin đối phương lần sao đừng có khi dễ chúng ta nữa nếu không chúng ta bị cướp máy lần nữa thì sẽ trở thành đồ nghèo rớt mồng tơi!"

Nghe được lời của hai người, Lâm Nhạc cũng bất đắc dĩ thở dài, sau đó nói thẳng ra ý nghĩ chân chính của mình.

Đúng đó!

So với bị đối phương cưỡi trên đi ị vô số lần, còn không bằng quỳ cầu đối phương chỉ ị lần này thôi!

Nếu không, bị cướp thần giới mấy lần nữa thì bọn họ khóc chết mất!

"Đại ca!"

"Quả nhiên không hổ danh là đại ca, mọi chuyện ngươi nhìn thấu triệt hơn chúng ta rất nhiều!"

"Đại ca, nhị ca nói rất đúng!"

"Thời khắc mấu chốt vẫn phải dựa vào đại ca ngươi!"

Sau khi hiểu rõ ý nghĩ thật sự của Lâm Nhạc, Tề Kiệt và Mã Văn Sơn cũng lập tức nịnh nọt!

(Diệp Nhất:??? Ta cố ý để lại khí tức của thần giới chính là muốn dẫn các ngươi đến tìm phiền phức, sau đó ta lại đi ra ngoài hóng gió một chút nhưng tại sao các ngươi lại không ra bài theo kịch bản!)

...

Trên đỉnh núi!

"Đinh! Túc chủ, mặc dù Thí Thần Tông đã từng là bá chủ vô thượng ở thần giới nhưng mà ở trong mắt của túc chủ thì cũng giống như là cứt chó, cẩu ở trong tông môn cứt chó hoàn toàn không phù hợp với thân phận của túc chủ, cho nên hệ thống cho rằng túc chủ lên sáng lập ra một tông môn thuộc về bản thân mình thì tốt hơn!"

Ngay khi Diệp Phong chuẩn bị khắc xuống ba chữ to Thí Thần Tông lên bia đá thì giọng nói của hệ thống chợt vang lên ở trong đầu của hắn.

"Ừm?"

"Hệ thống nói như vậy cũng rất có lý!"

"Vậy thì không trùng kiến Thí Thần Tông, trực tiếp sáng lập ra một thế lực thuộc về mình!"

Nghĩ đến đây, Diệp Phong nhanh chóng làm ra quyết định, sau đó trực tiếp khác xuống tấm bia đá ba chữ lớn 'Tinh Hồn Cung'!

???

Cái quỷ gì?

Không phải đã nói muốn trùng kiến Thí Thần Tông sao?

Sao bây giờ lại biến thành Tinh Hồn Cung?

Cách đó không xa, nhìn thấy Diệp Phong khắc xuống ba chữ to Tinh Hồn Cung lên trên tấm bia đá, Hoắc Sơn trực tiếp luống cuống, trong lòng bất an nghĩ: "Thí Thần Tông biến thành Tinh Hồn Cung, sẽ không phải là không còn chuyện gì của ta nữa đó chứ?"

"Diệp thiếu!"

"Chúng ta không trùng kiến Thí Thần Tông sao?"

Đi tới trước mặt Diệp Phong, Hoắc Sơn cũng thần sắc bất an hỏi thăm.

"Không trùng kiến!"

"Sau này chúng ta cẩu trong Tinh Hồn Cung này là được rồi!"

Nói xong, nhìn thấy sắc mặt Hoắc Sơn khác thường, Diệp Phong cũng tò mò hỏi: "Cung chủ, thế nào, ngươi rất muốn trùng kiến Thí Thần Tông sao?"

Hả?

Cung chủ?

Ta vẫn có thể ở lại?

Chẳng qua là từ tông chủ biến thành cung chủ?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trong nháy mắt Hoắc Sơn kích động lên, đang lúc hắn muốn nói điều gì thì ba bóng người bỗng nhiên từ không trung chậm rãi rơi xuống, trực tiếp xuất hiện trong tầm mắt của hai người Diệp Phong và Hoắc Sơn.

"Đại ca!"

"Mau nhìn, thần giới của chúng ta!"

Sau khi đi vào ngọn núi này, Tề Kiệt nhanh chóng phát hiện mấy cái thần giới nằm rải rác ở trên mặt đất, đó chính là thần giới bị cướp đi của bọn họ!

"Ta thấy được!"

"Nhưng mà tại sao không có phát hiện được vị đại nhân người mặc kim giáp đó?"

Nghe được Tề Kiệt nói như vậy, Lâm Nhạc đưa mắt nhìn về phía Diệp Phong, Hoắc Sơn và Tôn Long đang ở trong sân bãi chăn nuôi cách đó không xa, sau đó thầm nghĩ trong lòng: "Một tên phế nhân, một tên nhỏ yếu như gà và một Thần Đạo Giả tu vi Thần Tôn Cảnh Thất Trọng, tại sao bọn họ lại tập hợp lại một chỗ?"

"Các ngươi là ngươi phương nào?"

"Đến Tinh Hồn Cung ta là có chuyện gì?"

Lúc này, Hoắc Sơn tiến lên một bước, sau đó trên mặt lộ ra vẻ hiếu kỳ nhìn về phía ba người lên tiếng hỏi thăm.

"Ta muốn nói chuyện với hắn một chút!"

Nghe được Hoắc Sơn hỏi thăm, Lâm Nhạc không có quá để ý mà giơ ngón tay lên chỉ Tôn Long cách đó không xa nói một câu như vậy, hắn thấy, cung môn trong ngọn núi nhỏ này, cường giả Thần Tôn Cảnh đó mới là thủ lĩnh!

Hả?

Ba người các ngươi tới chính là muốn nói chuyện với người hốt phân ở trong cung môn của chúng ta?

Nghe được Lâm Nhạc nói như vậy, Hoắc Sơn cũng không có suy nghĩ nhiều, trực tiếp quay qua nhìn Tôn Long đang bận việc cách đó không xa hô lớn: "Tiểu Tôn, ngươi tới đây một chút, ba người này tìm ngươi có chút việc!"

"Người ta như vậy là không có coi ngươi ra gì!"

"Ngươi cảm nhận không ra hay là giả bộ cảm nhận không ra vậy!"

Bên cạnh, Diệp Phong thấy cảnh này, khóe miệng cũng nhịn không được mà co quắp, thậm chí, hắn đang nghĩ có nên đổi một cung chủ bình thường hơn một chút hay không!

???

Tiểu Tôn?

Ngươi là một tên phế nhân, gọi cung chủ cung môn các ngươi là tiểu Tôn?

Ba người Lâm Nhạc, Tề Kiệt và Mã Văn Sơn nghe được Hoắc Sơn le lên như vậy thì trên mặt đều toát ra vẻ khó có thể tin, trong lòng hô: "Bây giờ một tên phế nhân cũng đã trâu bò như vậy rồi hay sao?"

"Cung chủ!"

"Ngươi gọi ta?"

Nhưng mà khi Tôn Long hấp tấp chạy tới, sau đó trực tiếp hô một tiếng cung chủ với Hoắc Sơn, khiến cho ba người Lâm Nhạc, Tề Kiệt và Mã Văn Sơn đang đứng bên cạnh nghe mà choáng váng!

Thậm chí bọn họ đều đang hoài nghi có phải lỗ tai của bọn họ xảy ra vấn đề hay không!

Dù sao một Thần Đạo Giả mạnh mẽ tu vi Thần Tôn Cảnh Thất Trọng lại gọi một tên phế nhân là cung chủ, chuyện này bình thường thật sao?

"Tiểu Tôn!"