← Quay lại trang sách

Chương 837 Tác dụng kỳ diệu của Vân Lãng độc thạch

“Nhưng mà, trước khi ta còn chưa chính thức phi thăng thần giới, để cho cảnh giới tu vi của ta có thể có được tăng lên, như vậy thật sự là vì có thể để cho ta chơi càng vui vẻ hơn, chứ không phải mượn cơ hội tăng tốc độ tiếp tục phi thăng của ta sao?”

Nghe được giải thích của hệ thống, Diệp Phong lại tỏ vẻ hoài nghi hỏi.

“Ting! Ký chủ, nếu như ngươi định nghĩ như vậy, ta không lời nào để nói!”

???

Bị ta nói trúng rồi?

Sau đó ngươi trực tiếp chơi xấu?

Lừa bịp đều lười lừa bịp ta một chút?

Nghe được câu trả lời của hệ thống, toàn thân Diệp Phong đều đã tê rần, dù thế nào hắn đều thật sự không ngờ, hệ thống lại đã học được chơi xấu!

Bên kia!

“Tiểu Hổ Yêu!”

“Cường giả bắt ngươi về có phải là người có khuôn mặt hung ác nhưng lòng nhân từ không?”

Lúc này, Hoắc Sơn lại dẫn Thánh Quang Hổ Yêu sang bên cạnh, sau đó hơi bất an hỏi dò, thật sự vì dáng vẻ và thần thái của Diệp Tiểu Kiếm không hề giống người đàng hoàng, đối phương chỉ liếc mắt nhìn thôi đã mang đến cho Hoắc Sơn bất an và sợ hãi khó hiểu!

“Gì?”

“Ngươi nói cái gì?”

“Kẻ điên kia, khuôn mặt hung ác nhưng lòng nhân từ?”

Nghe được câu nói này của Hoắc Sơn, Thánh Quang Hổ Yêu đều không thể tin nổi vào lỗ tai của mình, sau đó đã trực tiếp nói cảnh ngộ của mình và Mã Văn Sơn ra.

Điên rồi!

Sau khi biết được cảnh ngộ giống như cơn ác mộng của Thánh Quang Hổ Yêu và Mã Văn Sơn, toàn thân Hoắc Sơn đều muốn nổi điên, hắn thật sự muốn nói một câu với Diệp Phong: “Diệp thiếu, ta là một phế nhân, ngươi việc gì phải để cho một tên điên như vậy đến chỉ đạo ta tu luyện chứ, như vậy không phải giúp ta trở nên mạnh mẽ, thế này là muốn khiến ta trở nên càng phế hơn!”

“Đáng sợ!”

“Còn may ta chỉ là một quan xúc phân!”

Tôn Long ở bên cạnh nghe thấy tất cả, sau đó trên mặt cũng lộ ra vẻ cực kỳ may mắn.

“Tiểu Kiếm!”

“Bắt đầu từ hôm nay, ngươi phải chịu trách nhiệm chuyện tu luyện của cung chủ, nhất định phải khiến cho hắn nhanh chóng mạnh mẽ lên!”

“Tôn Long!”

“Đi bắt một con rồng con, chúng ta nếm thử hương vị trước xem như thế nào!”

“Tiểu Hổ Yêu!”

“Lại đây đấm chân cho ta!”

Ra mệnh lệnh xong, Diệp Phong lấy một chiếc xích đu ra nằm xuống nghỉ ngơi, trong lòng càng cảm thán nói: “Cuộc sống cẩu thả như vậy, thật sự thoải mái!”

“Đúng rồi!”

“Mới vừa rồi hình như thưởng cho ta mười vạn khối Vân Lãng độc thạch, nhìn xem thứ đồ đó là cái gì!”

Nghĩ vậy, Diệp Phong lập tức tra xem tình hình của Vân Lãng độc thạch!

Vân Lãng độc thạch: Một loại độc thạch hiếm có trong thần giới, một khi có người đụng chạm, sẽ tự động phóng ra độc khí giống như sóng mây!

“Độc thạch?”

“Còn có thể tự động phóng ra độc khí giống như sóng mây?”

Sau khi hiểu biết tình huống cơ bản này, Diệp Phong nhìn về phía Tiểu Hổ Yêu đang đấm chân cho mình dò hỏi: “Tiểu Hổ Yêu, ngươi có biết Vân Lãng độc thạch không?”

“Diệp thiếu!”

“Ta biết Vân Lãng độc thạch, thứ đó có thể phóng ra độc khí, một khi thần đạo giả hoặc thần thú hút phải độc khí, rất nhanh sẽ mất đi thần chí, sau đó còn sẽ làm ra đủ loại hành vi ly kỳ cổ quái!”

“Nhưng mà Vân Lãng độc thạch này thuộc về độc thạch hiếm có, một khi xuất hiện, sẽ bị thật nhiều thần đạo giả chơi độc hoặc luyện đan sư am hiểu luyện chế độc đan điên cuồng cướp đoạt!”

Nghe thấy Diệp Phong hỏi, Thánh Quang Hổ Yêu lập tức nói ra tình huống mình biết.

“Như vậy thú vị không?”

“Nếu như trúng độc, sẽ làm ra hành vi ly kỳ cổ quái nào?”

Diệp Phong nghe xong, trên mặt hiện lên vẻ cảm thấy cực kỳ có hứng thú, sau đó nhìn thẳng vào Thánh Quang Hổ Yêu hỏi tới.

“Diệp thiếu!”

“Nói ra cũng không sợ ngươi chê cười!”

“Trước kia ta đã từng hút độc khí trong Vân Lãng độc thạch, tiếp đó theo như phụ thân ta và đại ca ta nói, sau khi ta mất đi thần chí đã trực tiếp trồng cây chuối đi tè, đó là không hề lãng phí, trực tiếp tắm rửa cho mình luôn!”

Nói đến đây, trên mặt Thánh Quang Hổ Yêu cũng hiện lên vẻ xấu hổ.

“Ôi vãi!”

“Độc khí này khá mạnh!”

Nghe xong lời Thánh Quang Hổ Yêu nói, Diệp Phong lại hiện lên một chút khiếp sợ, hắn thật sự không ngờ nổi, độc khí ẩn chứa trong Vân Lãng độc thạch này lại mạnh đến như vậy!

“Diệp thiếu!”

“Đâu chỉ hơi mạnh đâu!”

“Đối mặt với độc khí trong Vân Lãng độc thạch, hoặc là trốn chạy, hoặc là trên thân thể có được bảo vật mạnh mẽ có thể chống đỡ kịch độc, bằng không, kể cả cường giả Thần Kiếp cảnh cửu trọng đỉnh phong cũng không ngăn cản nổi độc khí ăn mòn, cho dù không hô hấp, độc khí vẫn có thể thông qua thân thể của ngươi để xâm nhập vào bên trong cơ thể ngươi!”

Nghe được tiếng kêu kinh hãi của Diệp Phong, Thánh Quang Hổ Yêu lại lên tiếng giải thích.

“Tiểu Hổ Yêu!”

“Trong tay ta vừa khéo có mười vạn khối Vân Lãng độc thạch!”

“Ngươi nói, nếu như ta rải mười vạn khối Vân Lãng độc thạch này trên con đường núi duy nhất lên đỉnh núi kia, có phải vô cùng thú vị không?”

Sau khi nghe xong lời Thánh Quang Hổ Yêu nói, Diệp Phong đột nhiên nảy sinh ý nghĩ, sau đó nhìn Thánh Quang Hổ Yêu lên tiếng hỏi.

???

Mười vạn khối?

Trong tay Diệp thiếu, thậm chí có mười vạn khối Vân Lãng độc thạch?

Sao hắn cái gì cũng có vậy, rốt cuộc có thứ gì hắn không có không!

Nghe nói như thế, Thánh Quang Hổ Yêu cũng lộ ra vẻ mặt cực kỳ khiếp sợ!

“Diệp thiếu!”

“Không có tác dụng gì đâu, dù sao, đỉnh núi nát này của chúng ta, bất cứ một thần đạo giả hoặc thần thú nào đều có thể trực tiếp bay lên, ai đi đường núi nữa chứ!”

Hồi hồn xong, Thánh Quang Hổ Yêu nói thẳng ra ý tưởng của bản thân.

“Vậy nếu như ta lại bày ra một trận pháp ở trên đỉnh núi này thì sao?”

“Đến lúc đó, muốn lên đỉnh núi, vậy nhất định phải đi con đường núi duy nhất, như vậy không được sao!”

Nói xong, Diệp Phong đã đứng lên khỏi xích đu, sau đó nhanh chóng chạy tới con đường núi, hắn đi dạo một lần trên con đường núi cũ nát, kiểm tra tình huống một chút!

“Không phải chứ!”

“Diệp thiếu lại đang làm trò gì!