Chương 839 Ngươi gọi đại ca cái gì? Đó là từ của ta
Khi Chu Sơn và Tần Tử Hằng nhìn thấy trong thần giới được Diệp Phong đưa tới lại chứa đến mười vạn khối Vân Lãng độc thạch, cả hai đều trợn tròn mắt kêu lên kinh hãi, dù sao, thứ đồ này không chỉ mạnh, còn cực kỳ hiếm có!
“Đại ca!”
“Ngươi muốn dùng mười vạn khối Vân Lãng độc thạch này để lót đường núi?”
“Chuyện này, vị ở trên kia có biết không?”
“Hắn có thể cho phép ngươi làm chuyện bại gia như vậy sao?”
Hồi hồn xong, Chu Sơn nhìn về phía Diệp Phong xác nhận lại.
???
Cái gì gọi là vị ở trên kia?
Ta phá đồ của ta, còn cần người khác đồng ý sao?
Nghĩ vậy, Diệp Phong tỏ vẻ nghi ngờ nhìn Chu Sơn dò hỏi: “Chu lão đệ, lời này của ngươi có ý gì, ta không hiểu lắm!”
“Đại ca!”
“Ở bên trên đỉnh núi này, ta đã nhận ra một luồng khí tức cực kỳ khủng bố, tồn tại khủng bố ở trên kia, chắc là trưởng bối của ngươi đúng không?”
Bởi vì không rõ tồn tại khủng bố kia và Diệp Phong rốt cuộc có mối quan hệ gì, Chu Sơn chỉ có thể lấy trưởng bối để xưng hô!
“Hả?”
“Chẳng lẽ tồn tại khủng bố tên này cảm nhận được là Diệp Tiểu Kiếm sao?”
Nghĩ vậy, Diệp Phong lập tức hiểu rõ tất cả, hắn cuối cùng đã rõ vì sao hai sư đồ người này lại cung kính với mình như thế.
“Chu lão đệ!”
“Mấy thứ này đều là của ta, do đó, ta muốn phá thế nào thì phá thế đó!”
“Còn người ngươi đang nói đến, chắc là một thuộc hạ của ta.”
Lúc này, Diệp Phong nở nụ cười nhìn Chu Sơn lên tiếng giải thích.
Cái gì?
Thuộc hạ?
Tồn tại khủng bố có thể tùy tiện xóa bỏ ta kia, ngươi nói là thuộc hạ của ngươi?
Nghe được giải thích của Diệp Phong, hai người Chu Sơn và Tần Tử Hằng choáng váng, bọn họ không dám tưởng tượng, Diệp Phong rốt cuộc có thân phận như thế nào mới có thể để cho cường giả kinh khủng như thế trở thành người hộ đạo?
“Được rồi!”
“Chúng ta đừng lãng phí thời gian nữa, nhanh chóng sửa chữa đường núi đi!”
Lúc này, Diệp Phong nhìn hai người nhắc nhở.
Một lát sau!
“Không ngờ, Vân Lãng độc thạch này có thể bị thần lực bao trùm, sau đó tùy tiện di động!”
“Xem ra, sau này đi trên con đường núi được Vân Lãng độc thạch trải ra, phải thêm một trận pháp mới được, bằng không, chỉ sợ không được bao lâu, chút Vân Lãng độc thạch đó của ta sẽ bị người trộm sạch mất!”
Lúc này, nhìn thấy hai người Chu Sơn và Tần Tử Hằng đang bắt đầu bận rộn lên, Diệp Phong lại làm ra một quyết định ở trong lòng!
Bên kia!
“Tử Hằng!”
“Làm việc thì làm việc đi, ngươi khóc cái gì?”
Chú ý tới trên mặt Tần Tử Hằng tràn đầy nước mắt, Chu Sơn tỏ vẻ nghi ngờ hỏi.
“Sư tôn!”
“Ta khó chịu!”
“Cường giả Thần Hoàng cảnh giống như ta, trong tay không có đến một khối Vân Lãng độc thạch, nhưng trong tay hắn con mèo hen này không chỉ có nhiều Vân Lãng độc thạch như vậy, hắn còn có thể bại gia như thế, như thế này thật sự là đòn trí mạng cực hạn đối với ta!”
Nghe thấy Chu Sơn hỏi, Tần Tử Hằng buồn rười rượi, sau đó nói ra cảm nhận vào lúc này của mình.
“Haizz!”
“Tử Hằng à, đây là mệnh!”
“Tuy rằng tu vi của vị thiếu gia này không cao lắm, nhưng người ta tốt số, tùy tiện lấy ra một chút rác rưởi từ trên người, đó đều là bảo vật khiến chúng ta đỏ mắt, đối mặt với tình huống này, chúng ta chỉ có thể nhận mệnh!”
Nghe xong lời Tần Tử Hằng nói, Chu Sơn kiên nhẫn khuyên bảo.
“Chu lão đệ!”
“Một lát nữa các ngươi làm xong việc, muốn chỗ tốt gì?
“Là muốn Vân Lãng độc thạch hay là Thủy Vân Huyễn Tinh, nếu như đều không thích, vậy Bạch Diễm Minh Lộ hoặc máu tươi của Phệ Thiên Ma Long, các ngươi cảm thấy thế nào?”
Đúng lúc này, giọng Diệp Phong đột nhiên vang lên từ cách đó không xa.
???
Vân Lãng độc thạch?
Thủy Vân Huyễn Tinh?
Bạch Diễm Minh Lộ?
Máu tươi của Phệ Thiên Ma Long?
Những tài nguyên tu luyện hiếm có cao cấp này, ngươi lại có thể coi là tiền trà nước cho bọn ta?
Nghe thấy lời này của Diệp Phong, hai người Chu Sơn và Tần Tử Hằng choáng váng, bọn họ vốn tưởng rằng tiền trà nước chỉ là một chút Thần Linh Tinh mà thôi, nhưng bọn họ nằm mơ đều thật không ngờ, tiền trà nước lại là một vài loại tài nguyên tu luyện cực phẩm này!
“Đại ca!”
“Bọn ta chỉ giúp đỡ chút chuyện như vậy, nhưng ngươi lại cho bọn ta tiền trà nước kinh người thế, nói thật, bọn ta nhận thì ngại!”
Hồi hồn lại từ trong khiếp sợ, Chu Sơn nói một câu khách sao,s nhưng trong lòng thật ra đã vui đến nở hoa!
“Chu lão đệ!”
“Đều là một ít rác mà thôi!”
“Ta cho các ngươi, các ngươi cứ việc nhận lấy, đừng có áp lực tâm lý gì cả!”
Nghe được lời nói khách sáo như vậy của Chu Sơn, Diệp Phong nói một câu thật sự thực tế.
???
Rác?
Ngươi gọi chỗ bảo bối khiến bọn ta đỏ mắt đến nổ mạnh là rác?
Hai người Chu Sơn và Tần Tử Hằng nghe nói như vậy, cùng liếc mắt nhìn nhau, trong mắt tràn đầy khó có thể tin nổi.
“Sư tôn!”
“Gặp nhau đó là duyên!”
“Nếu không, chúng ta đừng đi nữa, lưu lại trợ giúp đại gia chuyên môn xử lý rác đi!”
Lúc này, Tần Tử Hằng tỏ ra nghiêm túc nói ra ý tưởng của bản thân với Chu Sơn.
“Tử Hằng!”
“Ai bảo chúng ta là sư đồ chứ, chuyện này ngươi thật sự có suy nghĩ giống ta!”
“Từ nay về sau, hai sư đồ chúng ta không cần phải lưu lạc khắp nơi nữa, là nên tìm một chỗ để ổn định!”
Sau khi nghe được ý tưởng của Tần Tử Hằng, Chu Sơn tán thành gật đầu.
Hai canh giờ sau!
Ting! Chúc mừng ký chủ gây ra hành vi bại gia, ban thưởng năm mươi vạn điểm bại gia, ban thưởng Phong Ma lệnh x10!”
Rầm!
Sau khi hai người Chu Sơn và Tần Tử Hằng dùng mười vạn khối Vân Lãng độc thạch hoàn thành sửa chữa xong cả con đường núi, âm thanh nhắc nhở ban thưởng của hệ thống đã vang lên ở trong đầu Diệp Phong, đồng thời, một luồng khí tức đột phá cũng bùng nổ ra từ trong cơ thể hắn.
“Ôi vãi!”
“Đại gia trâu bò như vậy sao?”
“Không làm cái gì cả, chỉ nhìn chằm chằm chúng ta làm việc, xong việc phụt cái đã đột phá?”
Nhận thấy khí tức đột phá bùng nổ ra từ trên người Diệp Phong, Tần Tử Hằng nhìn xem choáng váng.
“Đù má!”
“Không phải chứ!”