Chương 857 Sử Đại Xuyên là tiểu thư nhà giàu, Diệp Phong là nô bộc? (2)
Sau khi nghe xong lời Diệp Phong nói, Kha Viêm không hề khách khí từ chối, đồng thời âm thầm nghĩ trong lòng: “Mới vừa rồi tên này chắc chắn chú ý đến si mê của ta đối với thị nữ xinh đẹp kia, nếu như hắn để cho thị nữ kia cầu xin ta, vậy ta thật sự khó có thể từ chối được!”
“Là lúc sử dụng siêu năng lực!”
“Ta không tin ngươi có thể chống đỡ được!”
Nghe thấy Kha Viêm nói vậy, Diệp Phong nhếch miệng nở nụ cười, trong mắt tràn đầy vẻ nghiền ngẫm.
“Tự tin!”
“Trong mắt Diệp trưởng lão tràn đầy vẻ tự tin!”
“Xem ra, hắn chuẩn bị thể hiện trình độ họa đạo khủng bố, sau đó hung hăng đánh mặt đồ ngu ngốc này!”
Sử Đại Xuyên ở bên cạnh nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Phong lúc này, trên mặt hiện lên chút chờ mong, hắn cũng rất muốn nhìn xem trình độ của Diệp Phong ở trên phương diện họa đạo này rốt cuộc đạt đến cảnh giới khủng bố như nào!
“Kha thiếu!”
“Ngươi nói trình độ họa đạo của ta không được, vậy ngươi có dám so tài một phen với ta không?”
Lúc này, Diệp Phong tỏ vẻ nghiền ngẫm nhìn Kha Viêm khiêu khích nói!
“So tài một phen với ngươi?”
“Ngại quá, ngươi còn chưa có tư cách kia!”
Nghe Diệp Phong khiêu khích, Kha Viêm lại tỏ vẻ bình thản nói lời từ chối.
“Không có tư cách?”
“Là ngươi căn bản không dám so tài mới đúng!”
“Thật đúng là một gia hỏa chỉ được cái mẽ!”
Lúc này, Sử Đại Xuyên vẫn đứng đằng sau Diệp Phong lại tỏ vẻ hèn mọn nhìn Kha Viêm trào phúng.
“A!”
“Thật nực cười!”
“Không phải thằng cha này cho rằng kêu thị nữ xinh đẹp đến chọc giận ta thì ta sẽ mắc câu đấy chứ!”
Nghe Sử Đại Xuyên trào phúng, Kha Viêm lại cười khinh thường, sau đó đứng dậy nói: “Đến đây đi, hôm nay sẽ ngoại lệ so tài một trận với ngươi, ta sẽ khiến ngươi thua tâm phục khẩu phục!”
???
Ta nói thì vô dụng!
Sử Đại Xuyên tên bất nam bất nữ này nói thêm một câu thì con mẹ nó có tác dụng?
Diệp Phong ngồi ở trên ghế nghe vậy thì giật cả mình, hắn thật sự không ngờ, mang Sử Đại Xuyên đến còn có chỗ tốt như vậy!
“Hệ thống!”
“Giấy bút dùng để vẽ tranh ở thần giới, thứ nào tương đối quý giá!”
Hồi hồn lại, Diệp Phong lên tiếng hỏi hệ thống, tuy rằng hắn chỉ am hiểu vẽ tranh gà con bắt sâu, nhưng là thần hào bại gia, kể cả bức tranh có độ khó cực cao như gà con bắt sâu này cũng nhất định phải sử dụng đến giấy bút cao cấp nhất mới được!
“Ting! Ký chủ, mặc dù so tài với đối phương, nhưng dù sao hiện giờ là giai đoạn vòng thi thử, không cần sử dụng đến giấy bút vẽ tranh loại cao cấp nhất kia, hệ thống đề nghị ký chủ sử dụng Hắc U Sa Chỉ cùng với bút vẽ được chế tạo từ Cửu Huyền Quỷ Tinh Mộc để so tài là là có thể!”
Theo Diệp Phong vừa dứt lời, âm thanh của hệ thống đã vang lên ở trong đầu hắn.
“Hiện giờ chưa cần dùng đến cao cấp nhất sao?”
“Hắc U Sa Chỉ và bút vẽ được chế tạo từ Cửu Huyền Quỷ Tinh Mộc này, chỉ sợ cũng không tính là thứ tốt gì đâu!”
Nghĩ đến đây, Diệp Phong đột nhiên nghĩ đến cái gì, sau đó nói với hệ thống: “Hệ thống, ta đang hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên, một vài thứ cần đến trong nhiệm vụ, ngươi có thể cung cấp cho ta không?”
“Ting! Tất cả tài nguyên cần đến khi làm nhiệm vụ, hệ thống cung cấp vô hạn, mời ký chủ thỏa sức hưởng thụ vui vẻ do nhiệm vụ mang đến!”
Rất nhanh, âm thanh của hệ thống đã vang lên ở trong đầu Diệp Phong.
Một lát sau!
“Tử Lưu Sa Chỉ!”
“Bút vẽ được chế tạo ra từ Lạc Thanh Trầm Mộc!”
“Những thứ này đều cực kỳ đắt giá, dùng loại giấy bút đắt giá này để so tài với ngươi, chỉ sợ còn chưa bắt đầu, đã có thể dọa nát mật các ngươi!”
Đứng trước bàn vẽ, sau khi Kha Viêm lấy ra giấy bút cần dùng đến trong lần so tài này, hắn tỏ ra đắc ý liếc nhìn Diệp Phong và Sử Đại Xuyên ở bên cạnh.
“Diệp trưởng lão!”
“Giấy bút do thằng cha kia lấy ra là cái gì vậy?”
Lúc này, Sử Đại Xuyên tỏ vẻ hiếu kỳ nhìn Diệp Phong hỏi, dù sao, hắn không hề biết gì về họa đạo cả!
“Hừ!”
“Chẳng qua là một ít rác rưởi thôi!”
“Xem ra hắn thật sự không quá coi trọng ta, lại chuẩn bị dùng những giấy bút rác này để so tài với ta!”
Nghe thấy câu hỏi của Sử Đại Xuyên, Diệp Phong đầu tiên liếc nhìn giấy bút được Kha Viêm lấy ra, sau đó tỏ vẻ đứng đắn nói hươu nói vượn, dù sao, hắn chẳng biết gì về họa đạo cả, đâu thể nhận ra được đó là giấy và bút vẽ gì chứ!
???
Rác?
Ngươi con mẹ nó gọi Tử Lưu Sa Chỉ và bút vẽ chế tạo từ Lạc Thanh Trầm Mộc là rác?
Phải biết rằng, đây là giấy bút cực phẩm, nếu như được lấy ra đến sân sát hạch là có thể khiến cho vô số họa tu kêu lên, kết quả, ngươi con mẹ nó lại gọi nó là rác?
Nghe thấy Diệp Phong nói vậy, Kha Viêm tạm thời không thể tin nổi vào lỗ tai mình!
Phù!
Hít một hơi thật sâu, Kha Viêm bình ổn lại tâm tình của mình, sau đó tỏ ra khinh thường nhìn Diệp Phong lên tiếng: “Nếu như ngươi đã nói Tử Lưu Sa Chỉ và bút Lạc Thanh Trầm Mộc là rác, vậy ta muốn nhìn xem ngươi có thể lấy ra loại giấy bút gì!”
“Xong rồi!”
“Nhìn dáng vẻ này của đối phương Tử Lưu Sa Chỉ và bút Lạc Thanh Trầm Mộc ka giống như không phải là giấy bút thật rác!”
“Vậy Hắc U Sa Chỉ và bút vẽ chế tạo từ Cửu Huyền Quỷ Tinh Mộc được hệ thống đề nghị ta sử dụng hiện giờ, sẽ không khiến ta mất mặt chứ!”
Mang theo tâm tình bất an, đầu tiên Diệp Phong lấy từ trong không gian hệ thống ra một tờ Hắc U Sa Chỉ.
“Hắc U Sa Chỉ!”
“Lại là Hắc U Sa Chỉ!”
“Trong tay tên này, lại sẽ có Hắc U Sa Chỉ!”
Nhìn thấy giấy vẽ được Diệp Phong lấy ra lại là Hắc U Sa Chỉ, Kha Viêm tỏ vẻ cực kỳ khiếp sợ, phải biết rằng Hắc U Sa Chỉ này chính là giấy vẽ cao nhất, kể cả sư tôn hắn, trong tay cũng chỉ có chín tờ mà thôi!
Hơn nữa Hắc U Sa Chỉ này càng là tiểu bảo bối trong lòng sư tôn hắn, bình thường có thể liếc nhìn xem hay không, vậy đều phải nhìn xem tâm tình của sư tôn hắn, về phần sờ một chút, đến nay vẫn là một hy vọng xa vời của hắn!
“Hả?”