Chương 862 Sử tiểu thư, ngươi nói ngươi vẽ cái gì?
Nghĩ vậy, Cổ Hồng Vũ gật đầu: “Lấy bức tranh long phượng trình tường của hắn ra cho ta nhìn xem!”
Một lát sau!
“Ẩu tả!”
“Thật sự ẩu tả!”
“Kha Viêm, ngươi gọi bức tranh gà con bắt sâu này là long phượng trình tường?”
“Còn có trong bức tranh gà con bắt sâu này không hề có họa ý, còn vẽ trên Hắc U Sa Chỉ, này con mẹ nó không phải đang bại gia sao?”
Sau khi Cổ Hồng Vũ nhìn thấy bức tranh gà con bắt sâu ở trên Hắc U Sa Chỉ, đầu tiên sửng sốt, sau đó tức giận mắng, trong mắt càng có vẻ thịt đau, phải biết rằng, Hắc U Sa Chỉ, kể cả hắn cũng chỉ có chín tờ, hơn nữa, trừ phi là tác phẩm hội họa đặc thù, bằng không, hắn căn bản sẽ không dùng đến!
Nhưng chính là Hắc U Sa Chỉ được hắn coi như vật báu này lại bị người vẽ lên một bức tranh gà con bắt sâu buồn cười như thế, điều này kêu hắn làm sao không giận được!
“Sư tôn!”
“Ngươi tạm thời đừng nóng giận!”
“Ta còn có một cây bút vẽ đối phương đã dùng!”
Nhìn thấy Cổ Hồng Vũ nổi giận, Kha Viêm không có phản ứng gì quá lớn, bởi vì tất cả đều nằm trong dự đoán trước của hắn, sau đó hắn lấy cây bút vẽ Cửu Huyền Quỷ Tinh bị hỏng đã được Diệp Phong ném xuống ra.
“Đây là… bút vẽ Cửu Huyền Quỷ Tinh!”
“Hơn nữa còn là bút vẽ dùng tâm gỗ trong Cửu Huyền Quỷ Tinh Mộc quý giá nhất chế tạo ra!”
Nhìn bút vẽ trong tay, Cổ Hồng Vũ cảm thấy trái tim mình đều sắp tan nát, sau đó nhìn Kha Viêm run giọng hỏi: “Đối phương, chính là dùng bút vẽ này vẽ bức long phượng trình tường trên Hắc U Sa Chỉ?”
“Sư tôn!”
“Ngươi nói không sai, đối phương chính là dùng bút vẽ này vẽ bức long phượng trình tường trên Hắc U Sa Chỉ!”
“Sau đó đối phương hỏi ta, dùng bức tranh này có thể thắng được ta không, ta nói không thắng được!”
“Kết quả đối phương lại phát điên chuẩn bị dùng bộ giấy bút này vẽ thêm bức nữa, ta không thể trơ mắt nhìn đối phương tiếp tục bại gia, do đó, cuối cùng chủ động nhận thua, vì thế nên mới cho đối phương một suất!”
Nói đến đây, Kha Viêm đột nhiên nghĩ tới cái gì, nhìn Cổ Hồng Vũ đã khóe miệng bắt đầu run rẩy tiếp tục nói: “Đúng rồi sư tôn, cây bút vẽ này là do đối phương bạo lực chém gọt một khúc Cửu Huyền Quỷ Tinh Mộc dài năm mét, đường kính nửa mét, cuối cùng lấy tinh hoa tạo ra!”
“Nói cách khác, một khúc Cửu Huyền Quỷ Tinh Mộc có thể làm ra mấy vạn cây bút vẽ Cửu Huyền Quỷ Tinh, đối phương chỉ tạo ra một cây bút vẽ tốt nhất như vậy!”
Cổ Hồng Vũ ở đối diện nghe xong, tay phải đột nhiên che ngực, sau đó thở hổn hển từng ngụm nói: “Đây con mẹ nó là đồ bại gia chạy từ đâu đến, ta con mẹ nó kể cả một cây bút vẽ Cửu Huyền Quỷ Tinh còn không có, kết quả hắn con mẹ nó trực tiếp hủy hoại mấy vạn cây!”
Nửa canh giờ sau!
“Kha Viêm!”
“Tạm thời không nói đến chuyện vì sao trong tay đối phương lại có giấy bút hiếm có đắt giá như vậy!”
“Ta chỉ muốn biết rõ, tại sao hắn lại vẽ ra một bức tranh không đạt đến cả cấp nhập môn, hơn nữa trong bức tranh không hề dung nhập họa ý?”
Sau khi Cổ Hồng Vũ triệt để khôi phục tâm tình lại mới tỏ vẻ không hiểu nhìn Kha Viêm hỏi.
“Sư tôn!”
“Thông qua quan sát của ta!”
“Đối phương vốn không phải là họa tu, hơn nữa không biết gì về họa đạo cả!”
Kha Viêm nghe xong, cũng nói ra ý tưởng của bản thân.
“Không phải họa tu?”
“Còn không biết gì về họa đạo?”
“Sau đó, ngươi để hắn thông qua vòng thi thử đi tham gia vòng sơ khảo ngày mai?”
“Đến lúc đó, chẳng phải sẽ khiến cho người ta chê cười chết, suất này là do ngươi cho!”
Nghe tình huống như vậy, Cổ Hồng Vũ hơi nhíu mày lại!
“Sư tôn!”
“Chuyện này ngươi không cần lo lắng, kẻ bại gia kia có nói một câu, hắn nói so tài với ta, chỉ có thể tạm sử dụng bộ giấy bút rác này thôi!”
“Do đó, đợi ngày mai khi tiến hành vòng sơ khảo, hắn thật sự có thể sẽ lấy ra giấy bút càng hiếm có đắt giá hơn Hắc U Sa Chỉ và bút vẽ Cửu Huyền Quỷ Tinh!”
“Mà điểm ta lo lắng là đến lúc đó có nhiều họa tu như vậy ở đây, bọn họ thật sự có khả năng đứng vững trước bại gia điên cuồng của đối phương sao?”
Lúc này, Kha Viêm cũng nói ra điểm lo lắng nhất của mình.
“Chết tiệt!”
“Nếu như hắn có thể lấy ra giấy bút càng hiếm có đắt giá hơn Hắc U Sa Chỉ và bút vẽ Cửu Huyền Quỷ Tinh, đừng nói những họa tu bình thường, kể cả ba lão gia bọn ta đây đều không chịu được!”
“Xem ra, phải nhanh chóng đi tìm hai lão già kia thương lượng một chút mới được, bằng không, vòng sơ khảo ngày mai, thật sự có thể xảy ra một mớ hỗn độn lớn!”
Nói xong, Cổ Hồng Vũ rời khỏi phòng, hắn thật sự không ngờ, một phen tranh tài họa đạo thuộc về họa tu lại bị một người không biết gì về họa đạo cả gây ra hỗn loạn!
…
“Diệp trưởng lão!”
“Thật sự không ngờ, ngươi lại không phải là họa tu!”
“Mà chuyện càng khiến cho ta không ngờ tới là, ngươi không phải họa tu, nhưng có thể dựa vào bại gia thông qua vòng thi thử!”
Nói đến đây, Sử Đại Xuyên cắn chặt răng, nhìn thẳng vào Diệp Phong nói: “Diệp trưởng lão, không phải ngươi kêu ta học tập con đường bại gia sao, vậy có thể để cho ta cũng đi bại gia một phen, sau đó chơi một suất thông qua vòng thi thử, ta cũng muốn nhân cơ hội này bày ra kỹ thuật vẽ của ta!”
“Ừm!”
“Tiểu Sử, ngươi thật thức thời!”
“Nếu như ngươi cũng có thể lấy được một suất thông qua vòng thi thử, vậy hai chúng ta có thể tỏa sáng rực rỡ trên vòng sơ khảo ngày mai!”
Nghe được ý nghĩ này của Sử Đại Xuyên, Diệp Phong hai mắt tỏa sáng, sau đó đồng ý luôn.
“Được rồi!”
“Vậy ngươi nhanh chóng đi tìm Kha thiếu đi, ta về tửu lâu trước!”
Nói xong, Diệp Phong đã một mình đi về phía tửu lâu.
Thiên Họa lâu!
Cốc! Cốc! Cốc!
Kha Viêm vừa trở lại phòng mình, nghe thấy ngoài cửa phòng vang lên tiếng gõ, trên mặt hiện lên vẻ không vui, nhưng vẫn lên tiếng: “Vào đi!”
“Hạ quản sự!”
“Sao ngươi lại đến nữa, chẳng lẽ nói có người muốn nhận được một suất trực tiếp thông qua vòng thi thử từ trong tay ta sao…”