← Quay lại trang sách

Chương 874 Làm cái gì? Dắt heo đi dạo!

“Sườn xào chua ngọt, giò heo hầm, móng heo kho tàu, rau trộn lỗ tai heo, mỡ heo rán dầu…!”

Lúc này, nhìn Phi Thiên Bạch Vân Trư trên không trung, nước miếng Diệp Phong không tự chủ được chảy ra theo khóe miệng.

“Ngô chủ!”

“Con heo trắng này đang bị ba thần đạo giả có tu vi Thần Kiếp cảnh tam trọng đuổi giết!”

“Có cần ta ra tay không?”

Chú ý thấy Diệp Phong đang nhìn chằm chằm con heo trắng trên bầu trời kia đến chảy nước miếng, Diệp Tiểu Cước lập tức hiểu rõ, sau đó hỏi thăm.

“Cái gì!”

“Heo heo đáng yêu như vậy, thậm chí có người muốn giết nó!”

“Vậy chúng ta phải ra tay cứu nó!”

Sau khi nghe Diệp Tiểu Cước nhắc nhở, Diệp Phong biến sắc, tiếp đó vội vàng ra mệnh lệnh cho Diệp Tiểu Cước cứu vớt heo heo!

“Ting! Ký chủ, con Phi Thiên Bạch Vân Trư này không phải heo bình thường, tộc Phi Thiên Bạch Vân Trư chúng nó, dưới tình huống thông thường chỉ mọc ra bốn cánh, nhưng trên người con Phi Thiên Bạch Vân Trư này lại mọc ra tám cánh, có thể nói, nó đã phá vỡ cực hạn về huyết mạch tộc đàn, thành quả về sau không có giới hạn, nếu như thật sự làm thịt, vậy quá mức đáng tiếc!”

Ngay khi Diệp Phong mới vừa hạ xong mệnh lệnh với Diệp Tiểu Cước, âm thanh của hệ thống đã vang lên ở trong đầu hắn.

“Hả?”

“Hệ thống, nếu như không có liên quan với bại gia, ngươi sẽ không chủ động nhắc nhở ta!”

“Ngươi thành thật nói, con heo này không chỉ ăn ngon, còn có thể bại được không ít thứ tốt từ trên người nó đúng không?”

Diệp Phong đã vô cùng hiểu biết về hệ thống, lập tức trực tiếp hỏi một câu.

“Ting! Ký chủ ngươi nói không sai, con Phi Thiên Bạch Vân Trư biến dị này rất có thể ăn, lại có thể hòa các loại sức mạnh đã ăn hết vào bản thân, từ đó tăng cường thực lực của mình, có thể nói, nó tuyệt đối là một trợ giúp bại gia tốt!”

“Hơn nữa Phi Thiên Bạch Vân Trư biến dị này phúc duyên thâm hậu, cho dù ở thần giới hay ở trong chiến trường Thiên Đạo đều vô cùng dễ dàng gặp được các thứ tốt, cho dù thứ tốt này có chủ hay vô chủ, nếu như để cho nó gia nhập vào đoàn cướp bóc của Kiếm Cẩu kia, tuyệt đối giống như hổ thêm cánh!”

Hả?

Như vậy chẳng phải là kho báu di động sao?

Nếu như vậy, để cho nó gia nhập vào đoàn cướp bóc của Cẩu Tử hình như khá thú vị!

Nghe những tình huống được hệ thống nói ra, Diệp Phong cúi đầu trầm tư.

Bên kia!

“Chạy đi!”

“Ngươi con heo trắng mập này, tiếp tục chạy đi!”

Lúc này ba thần đạo giả mặc thần bào màu xám lấy xu thế tam giác hoàn toàn phong tỏa Phi Thiên Bạch Vân Trư, nam tử đi đầu trong đó càng tỏ vẻ đắc ý kêu gào.

“Đại ca!”

“Tuy rằng Phi Thiên Bạch Vân Trư tám cánh này cực kỳ đặc thù, chắc chắn có thể bán được giá tốt!”

“Nhưng mà ngươi nhìn xuống bên dưới!”

“Ở trên đỉnh núi nát này còn có người sáng lập cung môn, sáng lập cung môn thì thôi, con mẹ nó tất cả trong cung môn đều dùng Thần Linh Tinh cực phẩm tạo ra, đây là chuyện người có thể làm được sao?”

“Đại ca!”

“Không chỉ có như thế, trong cung môn bên dưới kia lại còn nuôi nhốt mấy trăm con rồng con Phệ Thiên Ma Long, hơn nữa những con rồng con nuôi nhốt này còn tắm rửa chơi đùa trong Bạch Diễm Minh Lộ, thật sự chính là phí của trời!”

“Nếu không chúng ta đánh cướp luôn cung môn này đi, so sánh với thứ tốt ở trong cung môn này, con heo trắng mập biến dị này tính là cái thá gì chứ!”

Lúc này, hai tiểu đệ khác chú ý đến tình huống của Tinh Hồn cung bên dưới, đều nhìn nam tử dẫn đầu nói ra ý tưởng của mình!

“Nực cười!”

“Lại còn định đánh cướp cung môn của ngô chủ!”

“Các ngươi thật sự coi trọng bản thân!”

Đúng lúc này, một giọng nói trêu tức đột nhiên vang lên, không đợi ba người phản ứng lại kịp, một dấu chân vĩ đại che khuất mặt trời đã từ trên không trung ầm ầm rơi xuống, trong quá trình rơi xuống, không gian xung quanh đều sụp đổ, hình ảnh rung động đến cực điểm.

“Đệt!”

“Còn chưa chạy ra khỏi ổ sói đâu, đã con mẹ nó tiến vào hang hổ sao?”

“Mà ta còn không muốn chết!”

“Ta phá vỡ cực hạn huyết mạch bản thân, chỉ cần ta sống tạm bợ yên ổn, tương lai chính là thời đại thuộc về ta, ta thật sự không cam lòng chết ở đây!”

Nhìn dấu chân vĩ đại trong không trung sụp đổ không gian chậm rãi hạ xuống, trong mắt Phi Thiên Bạch Vân Trư hiện lên không cam lòng nồng đậm!

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Theo ba tiếng trầm đục vang lên, ba thần đạo giả lập tức biến thành sương máu, còn Phi Thiên Bạch Vân Trư với thân hình vĩ đại lại bị dấu chân vĩ đại này đánh lên đỉnh núi bên dưới.

Trong quá trình rơi xuống, thân hình của Phi Thiên Bạch Vân Trư cũng bắt đầu nhanh chóng thu lại, khi nện xuống mặt đất ở bên cạnh Diệp Phong, hình thể của nó đã thu nhỏ lại đến kích cỡ heo con!

“Tuy rằng không rõ vì sao đối phương không giết ta!”

“Nhưng sao ta cảm thấy ánh mắt của vài người này nhìn ta có phần không đúng lắm nhỉ!”

“Đặc biệt là nam tử đang mài dao kia, hắn muốn ta làm gì?”

Sau khi Phi Thiên Bạch Vân Trư bò từ trong hố ra, nhìn thấy đám người Diệp Phong, Hoắc Sơn, Tôn Long, Sử Đại Xuyên đang đứng thành vòng tròn nhìn chằm chằm vào nó, ánh mắt của nó cuối cùng rơi lên trên Tôn Long đang mài dao không ngừng!

“Diệp thiếu!”

“Chất thịt của Phi Thiên Bạch Vân Trư vô cùng không tệ!”

“Con này còn là Phi Thiên Bạch Vân Trư tám cánh biến dị, chỉ sợ chất thịt sẽ càng ngon, nếu như nuôi nó, vậy trong một khoảng thời gian rất dài cung môn chúng ta không cần lo lắng vì thịt, cũng tiết kiệm thịt Phệ Thiên Ma Long chúng ta ăn mỗi ngày!”

Lúc này, Tôn Long tỏ ra hưng phấn nhìn Diệp Phong nói ra ý tưởng của bản thân.

Trừng!

Nghe thấy Tôn Long nói vậy, hai mắt Phi Thiên Bạch Vân Trư đột nhiên trợn tròn, tiếp theo đã bị dọa sợ đến run rẩy toàn thân, trong lòng càng suy sụp nghĩ: “Còn con mẹ nó không bằng bị ba tên khốn kia bắt, bọn họ chỉ định bán ta đi, nhưng vài ác ma này lại định nuôi nhốt ta, sau đó dùng thời gian mấy năm ăn luôn ta từng chút một, kia con mẹ nó còn không bằng giết ta luôn!”