← Quay lại trang sách

Chương 876 Kết quả bại gia thú vị - Lưu Ly âm Dương Hồ!

Nghe chất vấn của Diệp Phong, Hoắc Sơn tiến lên một bước, nói thẳng ra ý tưởng của mình, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: “Tuy rằng ta là một phế nhân, nhưng khoảnh khắc này, có lẽ những người còn lại đều dùng ánh mắt sùng bá nhìn ta đi!”

“Trả lời sai!”

“Tiểu Cước, một lần nữa ném cung chủ đại nhân vào bể máu!”

Nhưng mà, ngay khi Hoắc Sơn âm thầm đắc ý, giọng nói của Diệp Phong giống như một trận gió lạnh, khiến cho hắn run rẩy toàn thân, sau đó vội vàng nói: “Chờ một chút, Diệp thiếu, ta trả lời lại…”

Không đợi Hoắc Sơn nói xong, Diệp Tiểu Cước đã một cước đá hắn vào trong bể máu.

Shhh!

Nhìn thấy một màn này, Tôn Long, Sử Đại Xuyên, ba đại trưởng lão Đại Diễn tông và sư đồ Chu Sơn, Tần Tử Hằng đều hít vào một ngụm khí lạnh, bọn họ tự nhận câu trả lời của Hoắc Sơn không hề có khuyết điểm gì, có ai ngờ lại đã trả lời sai!

Hơn nữa, trả lời sai, lại còn bị ném vào trong bể máu một trận, đáng sợ!

“Thế nào!”

“Không có ai đứng ra trả lời tiếp sao?”

Nhìn thấy những người còn lại đều đứng yên tại chỗ, không có ai dám đứng ra trả lời câu hỏi của mình, Diệp Phong vẫy tay với Diệp Tiểu Cước ở bên cạnh.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Một cước một người!

Rất nhanh, tất cả mọi người đã bị Diệp Tiểu Cước lần nữa đá vào trong bể máu!

“Để cho bọn họ tiếp tục tỉnh táo trước!”

“Ta phải nhanh chóng kiểm tra xem kết quả bại gia mới cập nhật hôm nay, hy vọng có thể khiến cho ta sinh ra một chút hứng thú.”

Nhìn thấy tất cả mọi người lại bị rơi vào trong bể máu, Diệp Phong kiểm tra kết quả bại gia cập nhật hôm nay.

Kết quả bại gia hôm nay: Lưu Ly âm Dương Hồ x10

Lưu Ly âm Dương Hồ: Bảo vật đặc thù, rót nước trong vào bên trong đó, thời gian một đêm là có thể khiến cho nước trong biến thành dịch Lưu Ly âm Dương, nếu như uống dịch Lưu Ly âm Dương lâu dài, thần hồn của bản thân sẽ có chỗ tốt vĩ đại!

“Hả!”

“Thứ này khá thú vị!”

Sau khi Diệp Phong biết được kết quả bại gia cập nhật hôm nay, trên mặt hiện lên vẻ cảm thấy hứng thú, sau đó lấy ra một cái Lưu Ly âm Dương Hồ từ trong không gian hệ thống!

???

Thứ này con mẹ nó chính là Lưu Ly âm Dương Hồ?

Giỡn hả?

Nhìn cái bô trong tay, Diệp Phong tạm thời không thể tin nổi vào ánh mắt của mình!

“Lưu ly lộng lẫy!”

“Xa hoa tao nhã!”

“Toàn bộ cái bô… Không phải, toàn bộ Lưu Ly âm Dương Hồ nhìn giống như dùng châu ngọc quý giá chế tạo ra, nhưng chính là vì sao hình dáng này lại giống với cái bô?”

Nhìn Lưu Ly âm Dương Hồ trong tay, Diệp Phong đắc dĩ lắc đầu, sau đó bắt đầu trầm tư.

“Thứ đồ này nhìn từ xa giống cái bô, nhìn gần còn con mẹ nó giống cái bô!”

“Nếu như coi nó thành cái bô để sử dụng, thật sự xem như là bại gia, nhưng mà, như vậy không thú vị lắm!”

Chờ chút!

Đúng lúc này, Diệp Phong đột nhiên nghĩ ra điều gì, sau đó liếc nhìn mọi người trong bể máu.

Mấy phút sau!

“Biết rõ sai ở đâu chưa?”

Nhìn mấy người bò từ trong bể máu ra, Diệp Phong lại hỏi.

Hả?

Mấy người các ngươi đều nhìn ta làm cái gì?

Bản thân cũng không biết suy nghĩ một chút thôi, chẳng lẽ lại kêu cung chủ phế vật ta đây đứng ra thừa nhận tất cả sao?

Chú ý đến cả đám Tôn Long, Sử Đại Xuyên, ba đại trưởng lão Đại Diễn tông và sư đồ Chu Sơn, Tần Tử Hằng đều nhìn mình, Hoắc Sơn đã muốn chửi đổng!

“Không phải bởi vì bọn ta không cố gắng tu luyện!”

“Vậy chỉ có thể suy nghĩ vấn đề từ trên người Diệp thiếu!

“Diệp thiếu là thần hào bại gia, có phải có liên quan đến bại gia không?”

Nghĩ vậy, Hoắc Sơn đột nhiên nghĩ đến điều gì, sau đó tiến lên trước một bước nói: “Diệp thiếu, bọn ta sai rồi, là người của Tinh Hồn cung, bọn ta lại dùng bùn đất bình thường để tạo ra một đường đua bằng đất cực kỳ keo kiệt, bọn ta thật sự làm mất thể diện của ngươi, đáng ra bọn ta nên dùng nguyên liệu cực kỳ đắt giá để tạo ra một đường đua cực kỳ xa hoa mới đúng!”

Nói xong, Hoắc Sơn hơi bất an liếc nhìn Diệp Phong, sau khi hắn thấy đối phương âm thầm gật đầu mới nhẹ nhàng thở phào.

“Cung chủ!”

“Ai bảo ngươi là cung chủ chứ, nhìn vấn đề thấu triệt hơn bọn họ!”

Nói xong, Diệp Phong mang theo Hoắc Sơn đi ra xa, đồng thời lại phất tay với Diệp Tiểu Cước ở bên cạnh!

“Cước gia!”

“Không cần làm phiền đến ngươi, ta tự nhảy là được!”

Nhìn thấy dấu tay quen thuộc, Tôn Long trực tiếp kêu một tiếng với Diệp Tiểu Cước, sau đó cắn răng nhắm mắt nhảy vào trong bể máu.

“Cước gia!”

“Ngươi cứ nghỉ ngơi đi, ta cũng tự nhảy!”

Sử Đại Xuyên ở bên cạnh nhìn thấy một màn này, cũng theo Tôn Long nhảy vào trong bể máu.

Choáng váng!

Nhìn thấy hai người Tôn Long và Sử Đại Xuyên đều chủ động nhảy vào trong bể máu, năm hổ dưới chân núi ở bên cạnh nhìn xem choáng váng!

Dù thế nào bọn họ đều thật sự không ngờ nổi, Tinh Hồn cung còn có một mặt đáng sợ như vậy!

“Cước gia!”

“Năm hổ dưới chân núi bọn ta cũng tự nhảy, ngươi ở đó nghỉ ngơi là được!”

Chu Sơn là người đứng đầu năm hổ, lập tức dẫn đầu tỏ rõ thái độ, sau đó khi bốn người còn lại chưa phản ứng lại kịp, đã một cước một người, trực tiếp đạp bọn họ xuống, cuối cùng mới tự mình nhảy vào trong bể máu, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: “Có nên nói không, cảm giác đá người thật con mẹ nó sướng!”

Bên kia!

“Cung chủ!”

“Ngươi có biết Lưu Ly âm Dương Hồ?”

Đi sang bên, Diệp Phong nhìn Hoắc Sơn hỏi.

“Lưu Ly âm Dương Hồ?”

“Đây là dị bảo đặc thù xuất từ chiến trường Thiên Đạo, không ai biết Lưu Ly âm Dương Hồ này rốt cuộc được chế tạo như thế nào!”

“Nhưng mà nó có thể biến các loại chất lỏng như nước trong, máu, rượu ngon thành dịch Lưu Ly âm Dương cực kỳ đặc thù, dịch Lưu Ly âm Dương có chỗ tốt rất lớn đối với thần hồn, nếu như có thể uống lâu dài, vậy chỗ tốt thần hồn có thể nhận được khó có thể tưởng tượng nổi!”

“Nghe nói, toàn bộ thần giới chỉ có bảy Lưu Ly âm Dương Hồ, còn dịch Lưu Ly âm Dương lưu truyền tới, mỗi một bình đều giá trị xa xỉ!”

Nghe thấy Diệp Phong hỏi, Hoắc Sơn lập tức giải thích.

“Ồ!”