Chương 883 Người khác đều cướp đồ ăn từ trong miệng cọp, ta chỉ có thể đoạt thức ăn từ trong mõm heo!
Hít một hơi thật sâu, sau khi Đoàn Phong bình ổn tâm tính của bản thân lại, hắn mới nhìn Diệp Phong thử thăm dò hỏi: “Diệp thiếu, ngươi ném những này xuống đất làm cái gì?”
“Cho heo ăn!”
“Những đan dược này là ta cố ý chuẩn bị cho con heo con này!”
“Nhưng mà, ta còn có một con chó nữa, nếu như không phải bởi vì Cẩu Tử không ở bên cạnh, thì nó không thể ăn những đan dược này đâu, cho dù nó muốn ăn, vậy phải đợi Cẩu Tử ăn đủ, nó mới có thể nhặt chút thừa thãi!”
Nghe thấy Đoàn Phong hỏi, Diệp Phong thuận miệng giải thích một câu.
???
Cho heo ăn?
Ngươi lấy Hàn Tủy Ngọc Kim Đan cho heo ăn?
Không chỉ có như thế, ngươi con mẹ nó còn định cho chó ăn?
Ngươi có biết rõ, Hàn Tủy Ngọc Kim Đan này quý giá bao nhiêu hiếm có bao nhiêu không?
Nghe giải thích của Diệp Phong, Đoàn Phong muốn phát điên lên, kể cả cung chủ của Đan Ma cung bọn họ, trong tay cũng chỉ có bảy viên Hàn Tủy Ngọc Kim Đan, hơn nữa, bình thường đều coi như báu vật!
“Hạn hẹp!”
“Ta lại tầm nhìn hạn hẹp nữa!”
“Ta vốn tưởng rằng Diệp thiếu chỉ là một bại gia tử bình thường, ai ngờ hắn lại là một bại gia tử muốn mạng người!”
“Hắn bại gia như vậy, kêu bọn ta những dân nghèo này sống thế nào!”
Hồi hồn lại, Đoàn Phong điên cuồng châm chọc ở trong lòng, đồng thời hắn càng hiếu kỳ về thân phận của Diệp Phong, dù sao, đại thiếu có thể tùy tiện lấy ra hai trăm viên Hàn Tủy Ngọc Kim Đan cho heo ăn, đừng nói hắn, kể cả Đan Ma cung đều không trêu chọc nổi!
“Haizz!”
“Ta đâu phải tuyển nhận một học đồ thần thảo, thật sự chính là tuyển nhận một lão gia!”
Nhìn Diệp Phong ở đối diện, Đoàn Phong cười khổ tự nói, sau đó lại dùng ánh mắt hâm mộ nhìn heo heo phi thiên!
“Hả?”
“Sao có cảm giác ánh mắt tên kia nhìn ta không đúng lắm nhỉ?”
“Chẳng lẽ hắn cũng muốn ăn thức ăn cho heo này… không đúng, là đan dược này?”
Chú ý tới Đoàn Phong đang dùng một ánh mắt cực kỳ hâm mộ nhìn mình, heo heo phi thiên tỏ vẻ nghi hoặc.
“Đoàn Phong trưởng lão!”
“Ngươi muốn Hàn Tủy Ngọc Kim Đan này?”
Diệp Phong cũng chú ý đến tình huống này, nhìn Đoàn Phong lên tiếng hỏi.
“Diệp thiếu!”
“Nói không muốn đó là giả!”
“Nhưng nói thật, với toàn bộ gia sản của ta, chỉ sợ không mua nổi một viên!”
Nghe Diệp Phong hỏi vậy, Đoàn Phong xấu hổ đáp một câu.
“Đoàn Phong trưởng lão!”
“Có gì mà mua với không mua chứ!”
“Ta đưa cho ngươi là được, dù sao ta có nhiều loại đan dược nát này mà!”
Nói xong, Diệp Phong đưa mắt ra hiệu cho heo heo phi thiên, ý tứ chính là, nhanh chia cho Đoàn Phong trưởng lão một ít!
Rất nhanh!
Heo heo phi thiên dùng móng nhỏ trước đẩy năm viên Hàn Tủy Ngọc Kim Đan tới trước mặt Đoàn Phong.
“Đệt!”
“Quá tàn bạo!”
“Người khác đều là cướp đồ ăn từ trong miệng cọp, đến lượt ta lại thành đoạt đồ ăn từ trong mõm heo, ta con mẹ nó quá khó khăn!”
Nhìn năm viên Hàn Tủy Ngọc Kim Đan ở trên mặt đất trước mặt, Đoàn Phong vẫn rưng rưng nhặt lên, mặc dù là của một con heo tặng cho hắn, nhưng có thể lấy tới tay, vẫn khiến cho hắn kích động lạ thường!
Cốc! Cốc! Cốc!
Đúng lúc này, lại vang lên tiếng gõ cửa phòng!
Sau khi Đoàn Phong nhận ra là hai trưởng lão đang đứng ở bên ngoài, chẳng những không hề khẩn trương gì, ngược lại còn có nụ cười xấu xa ở bên khóe miệng!
“Triệu Cửu trưởng lão!”
“Tôn Kha trưởng lão!”
“Sao các ngươi lại đến đây?”
Mở cửa phòng ra, Đoàn Phong cười như không cười nhìn hai người đứng ngoài cửa lên tiếng hỏi.
“Đoàn Phong trưởng lão!”
“Chúng ta vừa mới nghe Trương chấp sự nói, ngươi và một tiểu nhị của tửu lâu này vừa gặp đã như bạn cũ, còn định dẫn hắn về cung môn, do đó, bọn ta định đi qua làm quen một chút!”
Nghe thấy Đoàn Phong hỏi, Triệu Cửu cười giải thích, nhưng thầm châm chọc trong lòng: “Đoàn Phong tên này thật ác độc, vì để kiếm tiền hối lộ, thậm chí kể cả tiểu nhị ở trong tửu lâu đều không bỏ qua, chỉ sợ cung chủ thật không ngờ, đặc biệt phái hai chấp sự đều không khóa chặt được thằng cha này!”
“Hóa ra các ngươi muốn làm quen với Diệp thiếu!”
“Vậy vào đi!”
Đoàn Phong nghe xong, cười tránh ra nhường đường.
???
Diệp thiếu?
Ngươi là một trong mười đại trưởng lão Đan Ma cung, lại gọi một tiểu nhị là Diệp thiếu?
Nếu như lời này bị truyền đi, chẳng phải sẽ bị thế lực đứng đầu khác chê cười chết sao?
Nghe thấy Đoàn Phong lại gọi tiểu nhị kia là Diệp thiếu, hai người Triệu Cửu và Tôn Kha liếc nhìn nhau, trong mắt đều lóe lên chút tức giận, dù sao, Đoàn Phong và bọn họ đều là trưởng lão, Đoàn Phong bị mất mặt, bọn họ cũng mất thể diện theo!
“Diệp thiếu!”
“Giới thiệu một chút!”
“Vị bên trái là Triệu Cửu trưởng lão, vị bên phải là Tôn Kha trưởng lão!”
“Bọn họ đến đây vì muốn làm quen với Diệp thiếu!”
Sau khi ba người đi vào trong phòng trọ ngồi xuống, Đoàn Phong nhìn Diệp Phong giới thiệu hai bên.
“Diệp thiếu!”
“Thật ra bọn ta đều biết rõ Đoàn Phong trưởng lão là người như thế nào!”
“Do đó, bọn ta rất hiếu kỳ, ngươi rốt cuộc đã trả cái giá như thế nào mới thu mua được Đoàn Phong trưởng lão vậy?”
Theo Đoàn Phong vừa dứt lời, Triệu Cửu cười nhìn Diệp Phong hỏi, dù sao, hiện giờ Diệp Phong có thể coi như là người của Đoàn Phong, cho dù trong lòng bọn họ có nhiều bất mãn nữa, vậy cũng không thể tùy tiện để lộ ra.
Leng keng!
Đúng lúc này, một âm thanh kỳ lạ bỗng nhiên vang lên từ chỗ Đoàn Phong.
“Ôi!”
“Đây chẳng phải là thần giới có chứa một trăm triệu khối Thần Linh Thạch cực phẩm Diệp thiếu vừa mới cho ta sao, thế nào còn rớt chứ!”
Lúc này, Đoàn Phong cố ý đánh rơi thần giới trên đất, sau đó dùng kỹ thuật diễn vụng về trả lời câu hỏi của Triệu Cửu thay Diệp Phong.
“Thú vị!”
“Thật thú vị!”
“Ta cứ âm thầm nhìn xem ngươi giả bộ kén chọn!”
Sau khi Diệp Phong nhìn thấy cũng cố nén ý cười, chuẩn bị tiếp tục nhìn xem náo nhiệt, dù sao heo heo phi thiên giấu ở trên giường còn chưa lóe sáng xuất hiện đâu!
“Cái gì?”
“Một trăm triệu khối Thần Linh Thạch cực phẩm?”