Chương 942 Bọn họ không tới sớm không tới trễ, hết lần này tới lần khác lại đến ngay lúc này?
Nghe được Chu Sơn nói như vậy, hai người Ngô trưởng lão và An Thái liếc nhau, trong mắt đều lộ ra vẻ giật mình, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy có người chờ mong người khác tới gây chuyện như vậy!
"Thái Thượng Đại trưởng lão!"
"Tại sao ba người các ngươi lại ở chỗ này?"
Lúc này, hiểu lầm đã được hóa giải, trên mặt Ngô trưởng lão lộ ra vẻ hiếu kì nhìn về phía Lâm Nhạc lên tiếng hỏi thăm.
"Ba người chúng ta muốn bái nhập Tinh Hồn Cung!"
"Đáng tiếc, yêu cầu để gia nhập vào cung môn quá cao, sợ là ngay cả làm tạp dịch chúng ta cũng không có tư cách làm!"
"Cho nên, chúng ta chỉ có thể tạm thời ở chân núi, sau đó yên lặng chờ cơ hội!"
Nghe được Ngô trưởng lão hỏi thăm như vậy, Lâm Nhạc cũng không có giấu diếm cái gì trực tiếp giải thích cho hắn biết.
???
Các ngươi là ba vị Thái Thượng trưởng lão của Đại Diễn Tông đó!
Làm Thái Thượng trưởng lão sướng muốn chết mà không chịu làm, mà lại chạy tới đây muốn gia nhập vào trong cung môn vừa mới sáng lập không được bao lâu này để làm tạp dịch?
Quan trọng nhất chính là, các ngươi muốn làm tạp dịch nhưng mà mẹ nó người ta còn không chịu?
Nghe được Lâm Nhạc nói như vậy, hai người Ngô trưởng lão và An Thái kinh hãi suýt chút nữa là trợn lòi tròng mắt ra ngoài, khi nhìn thấy ba vị Thái Thượng trưởng lão, bọn họ cũng cảm thấy Tinh Hồn Cung này rất có thể cũng không tầm thường, nhưng mà bọn họ hoàn toàn không ngờ được là Tinh Hồn Cung tùy tiện sáng lập ở trên một ngọn núi hoang vu như thế này lại không tầm thường đến mức độ này!
"Đi thôi!"
"Nếu như các ngươi đến đây để đưa thư mời thì ta sẽ tự mình dẫn các ngươi lên núi!"
"Nếu không các ngươi không thể nào tự mình đi lên núi được đâu!"
Đúng lúc này, giọng nói của Chu Sơn vang lên bên cạnh.
"Ừm?"
"Chỉ là một ngọn núi thôi mà chúng ta lại không thể tự đi lên được?"
Nghe được Chu Sơn nói như vậy, hai người Ngô trưởng lão và An Thái cũng không có coi ra gì, nhưng nếu như người ta đã chủ động muốn dẫn đường thì bọn họ cũng không thể từ chối được!
"Tôn Long quan xúc phân!"
"Xin mở trận pháp!"
"Ta muốn dẫn hai người lên núi gặp Diệp thiếu!"
Đi tới trước đường núi, Chu Sơn lớn tiếng hô lên.
"Chu ca!"
"Lẽ nào trên con đường núi này còn có trận pháp hay sao?"
Nghe được Chu Sơn la lên như thế, Ngô trưởng lão cũng mặt lộ vẻ ngạc nhiên hỏi thăm.
"Không sai!"
"Toàn bộ thềm đá trên con đường núi này đều là Vân Lãng Độc Thạch!"
"Nếu như không mở ra trận pháp bao trùm trên nó thì các ngươi cho là mình có thể kháng cự được sương mù độc của Vân Lãng Độc Thạch hay sao?"
Nghe được Ngô trưởng lão hỏi thăm mình như vậy, Chu Sơn cũng trưng vẻ mặt trêu chọc ra nhìn đối phương lên tiếng đáp lại.
Hả?
Vân Lãng Độc Thạch?
Toàn bộ thềm đá trên đường núi đều là Vân Lãng Độc Thạch?
Biết được tình huống này, hai người Ngô trưởng lão và An Thái trực tiếp choáng váng!
"Nhắc nhở các người trước một câu!"
"Miễn cho khi các ngươi lên núi nhìn thấy cái gì cũng thấy lạ lẫm!"
Nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của hai người đó, Chu Sơn cũng nghiền ngẫm cười một tiếng, sau đó nói sao cho bọn họ biết tình huống trên đỉnh núi, Thủy Vân Huyễn Tinh nhà tranh, thùng tắm Bạch Diễm Minh Lộ lớn, chăn nuôi mấy trăm con ấu long Phệ Thiên Ma Long.
"Ngô trưởng lão!"
"Bây giờ rốt cuộc thì ta đã hiểu được tại sao ba vị Thái Thượng trưởng lão của Đại Diễn Tông muốn bái nhập Tinh Hồn Cung!"
"Nói thật, sau khi biết được những tình huống này thì ta cũng muốn từ bỏ thân phận Thiếu các chủ Thiên Diệu Các, sau đó bái nhập Tinh Hồn Cung, cho dù chỉ là một tên tạp dịch cũng được!"
"Bởi vì Tinh Hồn Cung này quá ngang tàng!"
"Không nói những cái khác, chỉ nói về tất cả Vân Lãng Độc Thạch ở trên con đường núi này, cho dù chúng ta Thiên Diệu Các có đập nồi bán sắt cũng mua không nổi!"
Sau khi nghe Chu Sơn nói xong, An Thái dùng thần thức truyền âm nói ra ý nghĩ của mình lúc này cho Ngô trưởng lão nghe.
"Thiếu các chủ!"
"Ngươi tin tưởng vận mệnh sao?"
Nghe An Thái nói như vậy xong, Ngô trưởng lão đột nhiên hỏi ra một câu như vậy.
Hả?
Nghe được Ngô trưởng lão hỏi thăm mình như vậy, An Thái đầu tiên là sững sờ, sau đó phản ứng lại, dùng thần thức truyền âm trực tiếp nói ra: "Ngô trưởng lão, nếu như đây là sự sắp xếp của vận mệnh thì hai người chúng ta thử một chút đi, nếu như có thể ở lại Tinh Hồn Cung thật, cho dù phụ thân biết được thì hẳn cũng sẽ không trách tội chúng ta đâu!"
...
Tinh Hồn Sơn, đỉnh núi!
"Chu Sơn!"
"Hai người này là?"
Nhìn thấy Chu Sơn dẫn theo hai người đi tới cửa cung, trên mặt Hoắc Sơn cũng lộ ra vẻ nghi hoặc lên tiếng hỏi thăm.
"Cung chủ!"
"Bọn họ là người của Thiên Diệu Các!"
"Vị này là Ngô trưởng lão của Thiên Diệu Các!"
"Vị này là Thiếu các chủ của Thiên Diệu Các!"
"Bọn họ tới đây để đưa thư mời, ngươi xem có nên báo cho Diệp thiếu một tiếng hay không?"
Nghe được Hoắc Sơn hỏi thăm, Chu Sơn lập tức giới thiệu thân phận của hai người.
"Cái gì!!!"
"Người của Thiên Diệu Các?"
"Bọn họ không tới sớm không tới trễ, tại sao hết lần này tới lần khác lại đến ngay lúc này?"
"Như vậy không phải là heo nái đụng vào cây, muốn chết hay sao!"
Sau khi Hoắc Sơn biết được hai người này lại là người của Thiên Diệu Các, hắn thần sắc đại biến lên tiếng kinh hô.
Mộng!
Nghe được Hoắc Sơn lên tiếng kinh hô như vậy, đặc biệt là để ý thấy phản ứng cực kỳ mãnh liệt của Hoắc Sơn lúc này, không chỉ có Ngô trưởng lão và An Thái bối rối, ngay cả Chu Sơn đang đứng bên cạnh cũng bối rối!
"Tình huống như thế nào?"
"Bọn họ đến đây để đưa thư mời, không phải là đến đây để gây chuyện!"
"Tại sao cung chủ lại có phản ứng lớn như vậy chứ?"
Lúc này, Chu Sơn cũng cảm thấy khó hiểu tự lẩm bẩm.
"Thư mời ta nhận!"
"Hai người các ngươi nhanh chóng rời khỏi đây đi, đến từ nơi nào thì về nơi đó đi!"
Sau khi tỉnh táo lại, Hoắc Sơn đầu tiên là cầm lấy thư mời mà đối phương đưa tới sau đó hạ lệnh tiễn khách!
???