Chương 944 Mặc dù ngươi là Thiếu các chủ, nhưng ngươi cũng không thể chó như thế!
Lực lượng của Thiên Đạo Lôi Liên quả nhiên kinh khủng!"
"Bây giờ ta đã không kịp chờ đợi muốn bị Thiên Đạo lôi kiếp bổ mấy lần!"
Đúng lúc này, một tiếng cười to tràn đầy càn rỡ từ đằng xa vọng lại, mà hai người Ngô trưởng lão và An Thái nghe xong cũng đều quay đầu lại nhìn, bọn họ rất muốn xem thử xem rốt cuộc là ai mà dám lớn lối khiêu khích Thiên Đạo lôi kiếp như vậy!
"Người đó là ai vậy!"
"Nhìn tuổi tác thì hẳn không phải là Diệp thiếu mà Hoắc cung chủ nói!"
"Nhưng mà hắn vừa mới nhắc đến Thiên Đạo Lôi Liên, chẳng lẽ hắn hấp thu lực lượng của Thiên Đạo Lôi Liên?"
"Nhưng mà cho dù là hấp thu một đóa Thiên Đạo Lôi Liên chín cánh thì cũng không thể nào chịu đựng được Thiên Đạo lôi kiếp!"
Sau khi hai người nhìn thấy Tam Phong trên không trung, Ngô trưởng lão cũng khẽ nhíu mày lên tiếng nói.
"Ngô trưởng lão!"
"Cái tên này đang trang bức!"
"Dù sao Thiên Đạo lôi kiếp cũng không phải muốn gặp được là có thể gặp được, phải dẫn Thiên Đạo kiếp vân ra mới được!"
"Cho nên, cho dù là hắn có hấp thu lực lượng của Thiên Đạo Lôi Liên hay không thì những gì hắn nói đều là đang khoác lác, dù sao thì Thiên Đạo lôi kiếp cũng sẽ không xuất hiện vạch trần lời nói dối của hắn!"
Nghe được Ngô trưởng lão nói như vậy, trên mặt An Thái lộ ra vẻ khinh thường nói ra ý nghĩ của mình.
"Hai vị!"
"Các ngươi có thể nào là có khả năng là!"
"Chính là Tinh Hồn Cung chúng ta nhốt một đóa Thiên Đạo kiếp vân!"
"Cho nên chỉ cần chúng ta muốn thì có thể để cho Thiên Đạo kiếp vân đó phóng ra Thiên Đạo lôi kiếp bất cứ lúc nào!"
Đúng lúc này, một giọng nói tràn đầy trêu chọc vang lên ở sau lưng của hai người.
Sau khi hai người quay đầu nhìn lại, lúc này mới phát hiện một con heo sủng vật phiên bản mini xuất hiện ở sau lưng của mình từ lúc nào.
"Thiếu các chủ!"
"Con lợn này tuyệt không phải lợn bình thường!"
"Phải biết ta có tu vi Thần Kiếp Cảnh Ngũ Trọng, nhưng nó có thể vô thanh vô tức xuất hiện ở sau lưng của chúng ta mà ta lại hoàn toàn không phát hiện được, chuyện này cũng đủ để chứng minh được là nó không hề đơn giản một chút nào!"
Sau khi nhận ra được tình huống này, Ngô trưởng lão vội vàng dùng thần thức truyền âm lên tiếng nhắc nhở An Thái.
"Người đang ở trên không trung đó là Tam Phong, là phù lục đệ nhất thần giới!"
"Mà bây giờ hắn chính là đại quản gia của Tinh Hồn Cung!"
"Vừa nãy Diệp thiếu cho hắn một trăm đóa Thiên Đạo Lôi Liên chín cánh, có thể nói, những Thiên Đạo Lôi Liên đó đã cải thiện nhục thể của hắn lên tới hạng mức cao nhất!"
"Cho nên cho dù là hắn có bị Thiên Đạo lôi kiếp bổ trúng thật thì hắn cũng sẽ không gặp nguy hiểm gì!"
Nhìn thấy hai người không nói gì, Phi Thiên Trư Trư trực tiếp giới thiệu tình huống của Tam Phong.
???
Đối phương là đệ nhất phù lục, Tam Phong?
Hắn là đại quản gia ở đây, Diệp thiếu ban cho hắn một trăm đóa Thiên Đạo Lôi Liên chín cánh?
Bên trong cung môn nhốt một đóa Thiên Đạo kiếp vân?
Lúc này, hai người nghe được những tin tức này, trực tiếp ngẩn ra tại chỗ, bởi vì ngoại trừ tin tức thứ nhất, hai tin tức còn lại đối với bọn họ thì hoàn toàn là chuyện không thể nào xảy ra được!
"Tam quản gia!"
"Nếu như ngươi đã nói như vậy thì ta thân là cung chủ đương nhiên phải thỏa mãn nguyện vọng của ngươi!"
"Tiếp theo, ngươi tiếp tục chơi với Thiên Đạo kiếp vân một hồi đi!"
Ngay lúc hai người ngây người, giọng nói của Hoắc Sơn vang lên ở xa xa, đồng thời Hoắc Sơn chân đạp Thiên Đạo kiếp vân cũng nhanh chóng xuất hiện ở trong tầm mắt của hai người.
Một lát sau!
"Quá kinh khủng!"
"Cung môn này quá kinh khủng!"
"Bọn họ nhốt một đóa Thiên Đạo kiếp vân thật sự, đó chính là Thiên Đạo kiếp vân, không phải a miêu a cẩu!"
"Hơn nữa, Tam Phong đó vừa bị đánh vừa luyện chế phù lục, nói thật, thấy cảnh này ta có chút đau lòng cho đóa Thiên Đạo kiếp vân đó!"
Lúc này, nhìn cảnh tượng quỷ dị ở trên không trung, Ngô trưởng lão cũng trưng vẻ mặt khiếp sợ ra nói ra cảm nhận của mình lúc này!
"Ngô trưởng lão!"
"Khoan hãy đau lòng cho đóa Thiên Đạo kiếp vân đó!"
"Ngươi còn nhớ vừa nãy Hoắc cung chủ nói, đêm nay Diệp thiếu muốn tiến hành một hành vi phá của cực kì phát rồ?"
"Nói thật, lúc đó ta cũng không có coi ra gì, nhưng bây giờ ta có chút luống cuống rồi!"
"Phải biết, Hoắc cung chủ đã nhắc nhở hai người chúng ta, hơn nữa còn cố gắng thuyết phục chúng ta rời khỏi chỗ này, vậy ngươi nói xem thứ mà Diệp thiếu muốn lãng phí có phải là có liên quan tới chúng ta hay không?"
Lúc này, An Thái chợt nghĩ tới điều gì, sau đó trên mặt lộ ra vẻ bất an quay qua nhìn Ngô trưởng lão lên tiếng nói.
"Thiếu các chủ!"
"Không cần biết thứ mà đối phương lãng phí là cái gì thì đó cũng là đồ của người ta mà thôi!"
"Chúng ta chỉ cần giữ vững tâm trạng bình tĩnh thì sẽ không sợ hãi!"
"Đến lúc đó chúng ta xem náo nhiệt là xong việc!"
Nghe được An Thái nói như vậy, Ngô trưởng lão cũng lên tiếng an ủi.
"Đúng đó!"
"Hắn phá của thì có liên quan gì tới chúng ta đâu, dù sao thì đó cũng là đồ của hắn mà!"
"Hơn nữa, hắn cũng không cảm thấy đau lòng thì chúng ta còn sợ cái quỷ gì!"
Nghe được Ngô trưởng lão trả lời mình như vậy, An Thái cũng lập tức phản ứng lại, sau đó toàn thân thả lỏng.
Một bên khác!
"Diệp thiếu!"
"Buổi tiệc pháo hoa tối nay lại có thêm hai người nữa trợ giúp!"
Lúc này, Hoắc Sơn đi vào nơi ở của Diệp Phong, sau đó kể rõ lại tình huống.
"Nha!"
"Có thêm hai người nữa trợ giúp?"
"Ở đâu ra, dùng tiền thuê tới sao?"
"Như vậy thì tiền thuê cũng phải hợp lý, công tác phí chúng ta cho người ta cũng không thể ít được!"
Nghe được tình huống này, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ vui mừng, dù sao đêm nay phải đốt cháy một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên, nếu như không đủ người thì đúng là cũng không dễ làm được!
"Diệp thiếu!"
"Không phải thuê tới!"
"Bọn họ là người của Thiên Diệu Các, bởi vì mười đại tông môn thí luyện do Thiên Diệu Các tổ chức sắp diễn ra cho nên bọn họ tới đây để đưa thư mời cho chúng ta!"