← Quay lại trang sách

Chương 947 Thiếu các chủ, ngươi không thể hố người ta như thế được! (2)

Để chúng ta nhìn thấy trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên bay lên không đã khiến cho chúng ta sắp hỏng mất rồi!

Mà bây giờ ngươi còn định để cho chúng ta tự mình đi nhóm lửa đốt bọn chúng?

Đây là không đùa chơi chết chúng ta thì trong lòng của ngươi sẽ cảm thấy khó chịu có đúng hay không?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, hai người Ngô trưởng lão và An Thái trực tiếp choáng váng!

"Ta biết, chắc chắn hai người các ngươi rất muốn gánh lấy trách nhiệm này, dù sao có thể trở thành người mở màn cho bữa tiệc pháo hoa trước nay chưa từng có này cũng có thể nói là đã đi đến đỉnh của cuộc sống!"

"Cho nên ta đề nghị các ngươi chơi oẳn tù tì với nhau người nào thắng thì sẽ gánh lấy trách nhiệm này!"

Nhìn thấy hai người sững sờ ngay tại chỗ, Diệp Phong cũng lên tiếng nói tiếp.

Hả?

Mẹ nó, ai muốn gánh lấy trách nhiệm này cơ chứ?

Chúng ta không muốn làm!

Vận dụng Ảnh Tượng Thần Thạch, chúng ta đã trở thành tội nhân của Thiên Diệu Các, bây giờ nếu như chúng ta tự mình động thủ nhóm lửa đốt trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên, vậy thì chúng ta sẽ bị phế thật!

………………………………………………………………………………...

"Thiếu các chủ!"

"Để cho ta gánh tội lớn vận dụng Ảnh Tượng Thần Thạch đã là giới hạn chịu đựng cao nhất của ta rồi!"

"Chuyện này ta thật sự không gánh nổi!"

"Nếu không ta sẽ cố ý thua ngươi!"

Sau khi tỉnh táo lại, Ngô trưởng lão vội vàng dùng thần thức truyền âm thương lượng với An Thái.

"Ngô trưởng lão!"

"Nếu như người đã nói như vậy rồi!"

"Vậy chuyện này hãy để cho ta gánh đi!"

"Một hồi ta sẽ ra cái bao ngươi chỉ cần ra tảng đá là được!"

Nghe được Ngô trưởng lão nói như vậy, An Thái cũng không nói thêm gì nữa mà trực tiếp đồng ý.

???

Trực tiếp đồng ý?

Ngươi chó như vậy mà lại trực tiếp đồng ý với ta?

Nghe được An Thái đáp lại, nói thật, Ngô trưởng lão luống cuống, bởi vì hắn cảm thấy chuyện này rất là không bình thường, mà chuyện không bình thường chắc chắn sẽ có âm mưu, nói không chừng là đang định lừa gạt hắn!

"Thiếu các chủ!"

"Vậy chúng ta bắt đầu ngay luôn đi!"

"Kéo búa bao!"

Theo Ngô trưởng lão vừa nói dứt câu, hắn không có vươn tay ra mà An Thái đang đứng ở đối diện lại vươn tay ra đưa ra một cái kéo!

"Ngọa tào!"

"Ngô trưởng lão lại giở trò gạt ta!"

"Tại sao hắn lại chó như vậy chứ!"

Phát hiện tình huống này, trong lòng An Thái cũng chửi ầm lên sau đó ra vẻ lúng túng dùng thần thức truyền âm giải thích với Ngô trưởng lão: "Ngô trưởng lão, vừa nãy ngón tay bị chuột rút không nghe theo lệnh của ta nhưng mà ngươi cứ yên tâm đi lần này chắc chắn ta sẽ ra bao!"

Hả?

Mẹ nó, ngón tay bị chuột rút không nghe sai khiến?

Lẽ nào ngươi nghĩ tà là kẻ ngu thật hay sao?

Nghe được An Thái giải thích như vậy, trên mặt Ngô trưởng lão cũng trong nháy mắt treo đầy hắc tuyến.

"Ngô trưởng lão!"

"Ta rất hiểu tâm tình muốn thắng của ngươi!"

"Nhưng ngươi cũng không thể giở trò lừa gạt ta như vậy được!"

"Lần này để cho ta hô, hai người các ngươi không thể lặp lại tình huống vừa rồi!"

Diệp Phong đang đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh này thì trực tiếp đứng ra để làm trọng tài!

"Cái gì gọi là hiểu được tâm tình muốn thắng của ta?"

"Ta muốn thua!"

"Hơn nữa nếu như lúc nãy không phải ta giở trò lừa gạt thì bây giờ ta đã bị phế đi rồi!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Ngô trưởng lão chỉ muốn chết luôn cho rồi, bây giờ hắn rất muốn nói với Diệp Phong một câu: "Ngươi hoàn toàn không biết một chút gì về tình huống của chúng ta cả!"

"Thiếu các chủ nói lần này hắn sẽ tiếp tục ra bao, vậy thì ta sẽ ra búa, nói không chừng hắn sẽ tiếp tục ra cái kéo!"

"Như vậy nếu như ta muốn thua thì phải ra bao!"

"Được!"

"Ta cược ngươi lần này sẽ tiếp tục ra cái kéo!"

Sau đó, Ngô trưởng lão âm thầm suy tính trong lòng một phen sau đó trực tiếp đưa ra quyết định!

"Hai vị!"

"Chúng ta đừng có lãng phí thời gian nữa!"

"Người của ta đã sắp chuẩn bị xong hết rồi!"

Đầu tiên là nhắc nhở hai người một phen, sau đó Diệp Phong trực tiếp hô: "Kéo búa bao!"

"Ngọa tào!"

"Tại sao Thiếu các chủ lại ra búa?"

"Tại sao hắn lại không ra bài theo kịch bản!"

Sau khi Ngô trưởng lão nhìn thấy An Thái lại ra búa thì cả người ngẩn ra ngay tại chỗ!

"Ngô trưởng lão!"

"Xin lỗi!"

"Ta đoán trước được là người muốn làm gì cho nên ván này ta thắng rồi!"

Ngay sau đó, giọng nói tràn đầy đắc ý của An Thái vang lên ở trong đầu của Ngô trưởng lão.

"Thiếu các chủ!"

"Ván này là ngươi thắng!"

"Nhưng ta không có thua!"

Nghe được An Thái nói như vậy, Ngô trưởng lão chợt nở nụ cười, sau đó nói ra một câu khiến cho An Thái hoàn toàn không ngờ được.

"Ngọa tào!"

"Không Gian Truyền Tống Môn!"

"Ngô trưởng lão, người kích hoạt Không Gian Truyền Tống Môn từ khi nào thế!"

Đúng lúc này, khi An Thái phát hiện một cái Không Gian Truyền Tống Môn bỗng nhiên xuất hiện ở sau lưng của Ngô trưởng lão thì thần sắc đại biến lên tiếng kinh hô.

"Thiếu các chủ!"

"Ta về Thiên Diệu Các trước!"

"Trách nhiệm nhóm lửa đốt trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên phải giao lại cho ngươi rồi!"

Nói xong, Ngô trưởng lão lập tức dùng tốc độ nhanh nhất vọt vào bên trong Không Gian Truyền Tống Môn.

"Thiếu các chủ!"

"Mặc dù ta không biết tại sao Ngô trưởng lão bỗng nhiên lại rời khỏi đây!"

"Nhưng bây giờ chỉ còn lại có một mình ngươi thôi, cho nên trách nhiệm nhóm lửa đốt dây dẫn lửa phải giao lại cho ngươi rồi!"

Sau khi Ngô trưởng lão rời khỏi đây, Diệp Phong quay qua nhìn An Thái nói ra một câu như vậy.

"Diệp thiếu!"

"Trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên đã được chuẩn bị xong xuôi hết rồi!"

"Có thể nhóm lửa đốt bất cứ lúc nào!"

Đúng lúc này, Hoắc Sơn cũng đi từ đằng xa tới.

"Thiếu các chủ!"

"Đi thôi!"

"Ngươi sắp bước lên đỉnh cao của cuộc sống rồi!"

Nghe được Hoắc Sơn nói như vậy, Diệp Phong lập tức quay qua nhìn An Thái đang đứng bên cạnh mình lên tiếng cười nói.

???

Thần mẹ nó bước lên đỉnh cao của cuộc sống!

Đây là muốn vẽ ra một dấu chấm tròn hoàn mỹ cho cuộc sống của ta thì đúng hơn!