← Quay lại trang sách

Chương 949 Các chủ và hai vị tổ lão đang dạy ta làm người!

Không nói, ta phải gào lên vài tiếng đã, bởi vì ta không có phát ra tiếng kêu thảm cho nên bọn họ ra tay ác hơn rồi!"

Theo Ngô trưởng lão vừa nói dứt câu, Truyền âm Thạch hoàn toàn không còn phản ứng gì nữa.

"Thật là đáng sợ!"

"Cho dù như thế nào đi nữa thì ta cũng không thể trở về Thiên Diệu Các!"

"Nếu như ta trở về đó thì bọn họ sẽ đánh cho cái mông của ta nở thành mười sáu cánh!"

Nghĩ đến đây, An Thái lập tức đưa ra một quyết định, đó chính là tạm thời ở lại dưới chân núi, kết hợp với năm người còn lại tạo thành lục hổ dưới núi!

Một bên khác!

"Quá đẹp!"

"Nhóm lửa đốt một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên hình thành biển lửa màu xanh lam, lại có đêm tối làm nền có thể nói là cực kỳ đẹp đẽ không còn chỗ nào để chê!"

"Mà những người đó còn lợi dụng vị trí sắp xếp của Thiên Diệu Hỏa Liên để trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên phác hoạ ra dáng vẻ anh tuấn của ta, không thể không nói bọn họ rất là biết cách chơi!"

Nhìn bữa tiệc pháo hoa ở trên không trung, trên mặt Diệp Phong cũng nở một nụ cười tự lẩm bẩm.

"Đinh! Chúc mừng túc chủ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay, ban thưởng một trăm vạn điểm phá sản, ban thưởng Thiên Diệu Hỏa Liên chín cánh *1000000, ban thưởng Thiên Diệu Hỏa Liên Vương *10!"

Đúng lúc này, tiếng thông báo ban thưởng của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.

Oanh!

Ngay sau đó, một luồng khí tức đột phá từ trong cơ thể của Diệp Phong bộc phát ra ngoài.

"Ai!"

"Lại đột phá!"

"Bây giờ đã đột phá đến Thiên Thần Cảnh Tứ Trọng!"

"Vậy ta có nên thừa cơ hội này trực tiếp sử dụng cái Tùy Cơ Đột Phá Quyển Trục còn thừa lại luôn hay không?"

Phát hiện ra tu vi của mình đột phá một cái tiểu cảnh giới một lần nữa, Diệp Phong lập tức nghĩ đến Tùy Cơ Đột Phá Quyển Trục còn lại trong tay mình.

Cách đó không xa, bọn người Hoắc Sơn, Tôn Long, Sử Đại Xuyên chú ý tới Diệp Phong bỗng nhiên đột phá, nhưng cũng chỉ là nhìn thoáng qua một cái rồi thôi sau đó tiếp tục nhìn bữa tiệc pháo hoa ở trên không trung, dù sao thỉnh thoảng Diệp Phong đột phá một chút, bọn họ nhìn mãi cũng đã trở thành thói quen rồi!

"Ừm?"

"Làm gì đó?"

"Diệp thiếu đó làm gì đó?"

"Chỉ xem pháo hoa mà thôi mà cũng có thể đột phá được?"

Mà cách đó không xa, An Thái chú ý tới tình huống này thì trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu.

Oanh! Oanh! Oanh!

Đúng lúc này, khí tức liên tục đột phá không ngừng bộc phát ra từ trong cơ thể của Diệp Phong!

Thiên Thần Cảnh Ngũ Trọng!

Thiên Thần Cảnh Lục Trọng!

Thiên Thần Cảnh Thất Trọng!

...

Thần Hoàng Cảnh Tứ Trọng!

Sau khi tu vi của Diệp Phong đột phá đến Thần Hoàng Cảnh Tứ Trọng, đến lúc này thì khí tức đột phá liên tục đó mới hoàn toàn ngừng lại.

(Chân Thần Cảnh, Thiên Thần Cảnh, Thần Vương Cảnh, Thần Hoàng Cảnh, Thần Đế Cảnh, Thần Thánh Cảnh, Thần Tôn Cảnh, Thần Đạo Cảnh, Thần Kiếp Cảnh).

"Ngọa tào!"

"Một cái Tùy Cơ Đột Phá Quyển Trục mà khiến cho ta trực tiếp đột phá được hai đại cảnh giới!"

"Nếu còn tiếp tục như vậy nữa, có thêm hai ba cái Tùy Cơ Đột Phá Quyển Trục thì chẳng phải là ta có thể trực tiếp đứng trên đỉnh của thần giới rồi hay sao?"

Phát hiện ra tu vi của mình đã trực tiếp bạo tăng tới cảnh giới Thần Hoàng Cảnh Tứ Trọng, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình.

"Thiếu các chủ!"

"Vừa nãy không có khống chế được cho nên đột phá hơi nhiều một chút, không có khiến cho ngươi giật mình đó chứ!"

Chú ý tới An Thái đang đứng cách đó không xa đã ngẩn ra tại chỗ, Diệp Phong cũng vội vàng đi tới trước mặt đối phương, sau đó trên mặt tràn đầy vẻ quan tâm lên tiếng hỏi thăm.

???

Thần mẹ nó không có khống chế được, đột phá hơi nhiều một chút?

Chuyện này còn có thể khống chế được hay sao?

Nghe được Diệp Phong nói với mình như vậy, An Thái hâm mộ sắp khóc, hắn cũng rất muốn mất khống chế một chút nhưng mà hắn không làm được!

"Diệp thiếu!"

"Ta không sao!"

"Ngài không cần lo lắng cho ta!"

Sau khi tỉnh táo lại, An Thái lập tức ra vẻ bình tĩnh lên tiếng đáp lại.

"Không có việc gì thì tốt!"

"Đúng rồi, ta muốn thương lượng với ngươi một chuyện!"

"Chính là trong tay của ta còn có một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên chín cánh, cho nên ta muốn ngươi đem chúng nó về Thiên Diệu Các, để cho đông đảo đệ tử và trưởng lão của Thiên Diệu Các các ngươi giúp ta lãng phí thêm một lần nữa!"

Nghe được An Thái trả lời mình như vậy, Diệp Phong bỗng nhiên đưa ra một lời đề nghị.

???

Ta vận dụng Ảnh Tượng Thần Thạch, đã hố đông đảo đệ tử và trưởng lão của Thiên Diệu Các một lần rồi!

Thậm chí, phụ thân ta và hai vị tổ lão vẫn còn đang chờ ta trở về để trừng trị ta đây!

Dưới loại tình huống này mà ngươi còn kêu ta đem theo một trăm vạn đóa Thiên Diệu Hỏa Liên trở về để cho bọn họ giúp ngươi lãng phí thêm một lần nữa hay sao?

Nghe được Diệp Phong nói ra lời đề nghị này, trong lúc nhất thời biểu cảm trên mặt An Thái như không thể tin vào tai của mình!

Mà An Thái không biết là Diệp Phong làm như thế chỉ là vì muốn mượn cơ hội này để đền bù cho hắn một chút mà thôi!

"Diệp thiếu!"

"Chuyện này... làm như vậy cũng không tốt lắm đâu!"

"Dù sao Thiên Diệu Hỏa Liên là căn bản là gốc của Thiên Diệu Các chúng ta!"

"Nếu để cho đông đảo đệ tử và trưởng lão Thiên Diệu Các chúng ta tự tay lãng phí nhiều Thiên Diệu Hỏa Liên như vậy, như vậy thì chắc chắn bọn họ sẽ điên mất!"

Lúc này, An Thái cũng uyển chuyển cự tuyệt!

"Thật sự không được hay sao?"

"Chỉ là động tay một cái mà thôi!"

"Hẳn là sẽ không tạo thành đả kích quả lớn đối với bọn họ!"

Nghe được An Thái cự tuyệt, Diệp Phong lại lên tiếng hỏi thăm lần nữa.

???

Chỉ là động tay mà thôi?

Còn sẽ không tạo thành đả kích quá lớn đối với bọn họ?

Ngươi có biết là bọn họ mới chỉ nhìn thấy được buổi tiệc pháo hoa lúc nãy thì đã có rất nhiều người hôn mê, lần này nếu như để cho bọn họ tự mình động thủ thì chắc chắn tâm tình của bọn họ sẽ vỡ nát hết!

"Diệp thiếu!"